Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 288: Chờ Đợi Cả Đời, Chỉ Vì Lúc Này



Lưu Tiểu Chuy khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, thiếu nữ tuyệt mỹ và nam tử anh tuấn bao vây Thạch Hầu, đập nó một trận nhừ tử!

Ở trong trí nhớ của hắn, cho tới bây giờ, con khỉ đáng chết kia chưa bao giờ thành thật như thế.

Nó tuy rằng không tu luyện, cũng không thể bị người khế ước, nhưng lại là Tiên Thiên Linh Thú cực kỳ mạnh mẽ, được miễn nhiễm với toàn bộ thuật pháp ngũ hành, cường độ thân thể có thể so ngang linh bảo, ghét nhất chính là, chạy trốn còn nhanh như tặc!

Ngoại trừ Lôi Thạch Côn trong tay Ngự Ma Quân có lực uy hiếp nhất định với nó, thì con khỉ này ngay cả Tông chủ lão nhân gia còn không sợ hãi. Từng có một đoạn thời gian, nó thích nhất là trộm quần lót của các trưởng lão đội ở trên đầu, các trưởng lão tức đến mức đồng loạt bế quan.

Tuy nhiên, dù có bế quan đóng chặt cửa phòng, nó vẫn có biện pháp tự do ra vào như cũ.

Cũng không biết thiếu nữ tuyệt mỹ cho nó ăn thứ gì, hiện tại Thạch Hầu thế mà ngã xuống đất không dậy nổi, mặc người điên cuồng đánh đập.

“Độc dược thật mạnh!”

Trong mắt Lưu Tiểu Chuy lập tức cháy lên hừng hực liệt hỏa, biện pháp dùng độc các sư huynh sư đệ không phải chưa từng thử qua, nhưng không có bất kỳ phương thuốc nào có thể khiến Thạch Hầu suy yếu tới vậy.

“Bao nhiêu tiền? Cho dù táng gia bại sản, ta cũng muốn mua một ít phòng thân!”

Một mặt đặc biệt hứng thú với món thịt khô của Chân Tiểu Tiểu, một mặt Lưu Tiểu Chuy kích động hô to: “Các huynh đệ! Mau đứng lên oa, rốt cuộc có người độc ngã con khỉ kia, cơ hội báo thù chỉ có lần này, mọi người không nên bỏ qua!”

Một ngụm máu gà, còn thần kỳ hơn bất luận linh đan diệu dược gì trên thế gian.

Những đệ tử Cự Thần Tông vì đoạt trái cây mà bị Thạch Hầu đánh bẹp dưới đất lúc trước, nãy giờ vẫn luôn cảm thấy cả người khô quắt, song nghe thế lập tức nhao nhao bật tôm tanh tách, sinh long hoạt hổ nhảy lên từ vũng bùn.



Có người hai mắt đen sì như gấu trúc, có người mũi treo hồng long thật dài … Bọn họ giơ cao pháp bảo bị bẻ gãy trong tay, gào rống khản cả tiếng.

“Xử lý nó!”

“Lão tử chờ đợi cả đời, chỉ sống vì hôm nay!”

“Các huynh đệ, xông lên! Băm nó thành nước tương!”

Tiểu Chúc Chúc đang đánh hăng say đâu, đột nhiên có một đám tu sĩ Ngưng khí hùng hùng hổ hổ xông tới từ phía sau, đẩy hắn sang bên đường.

Bị con khỉ khi dễ mấy năm, giờ phút này rốt cuộc có cơ hội nở mày nở mặt, trong ánh mắt đám đệ tử Cự Thần Tông lộ ra vẻ điên cuồng, căn bản không màng trường kiếm trong tay mình đã cong queo sắp biến thành sắt vụn.

Cứ như vậy, một kiếm một kiếm, như mưa trút xuống lưng con khỉ.

“Đây là … oán niệm oa!”

Chân Tiểu Tiểu mau chóng thối lui sang một bên, tựa hồ nhìn thấy ma quỷ sinh ra từ góc tối nội tâm, lởn vởn trong không khí.

Tuy rằng biết con khỉ vô cùng đáng ghét, nhưng tận mắt chứng kiến mọi người phát tiết nỗi phẫn hận và căm thù với nó, Chân Tiểu Tiểu vẫn bị chấn kinh sâu sắc.

Tột cùng là xấu xa tới nhường nào, mới có thể lưu lạc đến nông nỗi người người kêu đánh như vậy?



Thậm chí ngay cả Chân Tiểu Tiểu rời đi, mọi người cũng không phát hiện. Lưu Tiểu Chuy thiêu đốt sinh mệnh của chính mình thoả sức đập con khỉ hoạ tinh, quên sạch sẽ độc dược thần kỳ ở sau đầu.

Khi trở lại Khê Cốc Các đã sắp hoàng hôn.

Chân Tiểu Tiểu một lần nữa đứng trước lan can, phun nạp từng luồng linh khí tinh thuần trào ra từ trong Tiểu Động Thiên phía đối diện, lúc này lòng mới thấy dễ chịu thoải mái.

Hôm nay thật là một ngày tràn đầy sức sống, ngày mai, còn sẽ tiếp tục làm người tốt chuyện tốt!

Âm thầm khích lệ mình dưới đáy lòng, Chân Tiểu Tiểu lười biếng bò lên trên đệm mềm mại được dệt thành từ lông hạc, rất nhanh đã tiến vào mộng đẹp thơm ngọt.

“Thiên Lăng tỷ, các nàng trở về rồi.”

Trong trướng bạt màu trắng cạnh khe suối dưới sơn cốc, thành viên có bím tóc màu cam của Ngự Ma Quân trung thành báo cáo với Phòng Thiên Lăng.

“Đương nhiên là trở về, lại không phải trẻ con ba tuổi.” Vẫn là lời nói như cũ, vẫn là bộ dáng tức giận như cũ.

Oán giận quanh quẩn quanh thân Phòng Thiên Lăng khiến người khác không dám tới gần.

Ở đây có hơn mười vị đệ tử tinh anh của Cự Thần Tông, đều biết hôm nay tâm tình nàng không tốt, yên lặng đứng ở một bên, không một ai lên tiếng.

_NL_

Ta biết mọi người đều không thích Phòng Thiên Lăng, chẳng qua nàng thật sự không phải tra nữ, chỉ là một tiểu khả ái thú vị……