Vạn Biến Hồn Đế

Chương 226: Tác Hợp



“Thiếu chủ chắc chắn sẽ tấn thăng lên Sáng Thế .”

Từ bé Diệt Thiên Thần đã nghe được những câu đại loại như thế , còn lý do vì sao thì chính bởi hắn ta từ khi sinh ra dù được bồi dưỡng rất nhiều nhưng tu vi lại không có . Giống loài khác thì chỉ có thể là phế nhân , riêng với giống loài của hắn thì đây là dấu hiệu của Huyết Mạch Phản Tổ .

Khi này hắn chỉ cần tu luyện tới Siêu Thoát thì tu vi sẽ như tàu tốc hành tăng nhanh một cách khủng khiếp . Cũng chính vì thế ngay từ từ khi sinh ra cả bộ tộc đã chuẩn bị tất cả mọi thứ để hắn an tâm tu luyện , đầu tiên là không có phép hắn tiếp xúc với bất cứ ai , không cho dùng đan dược để tránh ảnh hưởng .

“Cố gắng lên con trai .”

“Vâng thưa phụ thân .”

Cố gắng lên .”

“Vâng thưa mẫu thân .”

“Thiếu chủ cố gắng lên nhé .”

“Cám ơn , nhất định rồi .”

……..

Những câu động viên dần trở nên vô nghĩa , bất cứ ai cũng lập lại một câu theo khuôn mẫu nhất định . Thực sự lại chẳng ai quan tâm hắn hết , chỉ có mẹ hắn là cảm thấy hắn đáng thương , dù thế nàng cũng chẳng làm gì để chống lại các quyết định của cha .

Nàng đành phải mặc kệ hắn sống như loài bò sát một cách cực khổ , nhưng hắn không thích như thế một chút nào cả . Chẳng lẽ không thể cho hắn ta nhẹ nhàng một , chỉ cần Vũ Vương để hắn hóa thành hình người , như thế là quá đủ rồi .

Diệt Thiên Thần có lòng tự trọng riêng của mình , hắn không muốn phải ru rú một chỗ như một thằng ngu . Thần Giới rộng lớn nhường nào , với tốc độ siêu phàm hắn cũng không thể đi được bao xa , cuộc sống thật nhàm chán .

Chưa kể bất cứ thứ nhỏ nhất ở Thần Giới cũng có thể lấy mạng của hắn , sống mà lúc nào cũng lo sợ thật khiến người ta chán nản . Ngày được triệu hồi hắn tới thế giới này đừng hỏi hắn đã vui như thế nào , chắc hẳn cha hắn hiện tại đang rất ngạc nhiên bởi người đáng nhẽ phải đi là cha hắn .

Tới đây thì hắn ta liền gặp được mấy người , bọn họ cũng không rất kinh dị , Chiến Vũ Thiên Nhân thì quá là ngờ nghệch . Băng Mị và Thiên Tiếu thì cùng một loại người , những người này chỉ có thể trở thành bằng hữu , đặc biệt là Băng Mị làm hắn sợ hãi hơn là rung động .

Thức ăn của cáo chính là rắn , hắn có là rắn thần thì kia cũng là hai con cáo thần , nhìn thấy thôi là là đủ sợ hãi rồi . Thiên Tiếu thì còn toát ra khí tức khiến hắn dễ chịu , ánh mắt bình tĩnh khiến cho hắn cũng cảm thấy thoải mái , còn Băng Mị thì giống như suy nghĩ xem con rắn này làm món gì thì ngon .

Có xinh đẹp đến đâu hắn cũng không thể nào thích kẻ muốn ăn mình .

Hai người quay về được một lúc thì Băng Mị cứ nhìn Diệt Thiên Thần mãi , lâu lâu còn liếm môi vài cái .

Thiên Tiếu nhìn thấy thế liền hỏi :

“Ngươi sao cứ nhìn hắn mãi thế ?”

Băng Mị nhỏ giọng : × — QUẢNG CÁO —

“Món yêu thích của nhà ta , lâu rồi không được ăn nên có chút thèm .”

Diệt Thiên Thần to giọng :

“Ta nghe thấy đấy .”

Băng Mị gãi đầu :

“Xin lỗi , mà chừng nào ngươi mới to ra vậy .”

Thiên Tiếu che miệng của Băng Mị lại rồi nói :

“Ngươi im miệng cho ta nhanh lên , Thiên Thần là bạn không phải đồ ăn .”

Diệt Thiên Thần cười khổ :

“Ta sẽ cố gắng hóa thành dạng người sớm nhất có thể để Băng Mị cô nương bớt thèm .”

Băng Mị nghĩ nghĩ một chút rồi nói :

“Thể thì phải dùng tới đan dược rồi , không phải là nếu dùng đan dược để tiến cấp thì về sau tốc độ thăng cấp của ngươi sẽ chậm đi một chút hay sao . Với lại cũng chỉ có đan dược để chúng ta tiến cấp nhanh tới Vũ Đồ thôi , về sau cũng phải tự thân vận động cả .”

Đối với Diệt Thiên Thần thì chậm một chút cũng không có vấn đề gì cả , dù sao hắn ta cũng không muốn phải thăng cấp quá nhanh . Hắn muốn cùng cô gái khiến mình động tâm chậm rãi bước đi , bởi hắn sợ nếu trở lại Thần Giới thì cuộc sống của hắn sẽ lại không theo đúng ý của bản thân .

Thiên Tiếu mỉm cười :

“Phong cách chiến đấu của Tống Hương thống lĩnh có chút mạo hiểm , ta nghĩ nên để Diệt Thiên Thần huynh đệ theo ngươi . Còn nhóm chúng ta sẽ lấy thêm Dạ Nguyệt để tăng khả năng tấn công tầm xa , dù sao đội phó với đội trưởng đều đã có khả năng cận chiến rất mạnh .”

Tuy đây là tác hợp nhưng Thiên Tiếu không phải dối lòng , thực sự thì tổ đội của hắn đã quá dư thừa khả năng cận chiến . Cả một tổ đội chỉ có mình hắn chiến đấu từ xa được , nếu xuất hiện cùng một lúc quá nhiều cổng của quái vật biết bay thì phiền hà to lớn .

Sau ngày đầu tiên chiến đấu thì hắn đã coi như sắp xếp được lịch cho năm ngày sau , số lượng cổng mở mỗi ngày sẽ hơn hai trăm . Mỗi người có thể kiếm từ 10 ngàn cho tới 50 ngàn mỗi ngày , số điểm này không nhiều nhưng cũng không tệ một chút nào cả .

Một số người tỏ ra hụt hơi kiếm rất ít điểm , ngược lại một số người lại kiếm rất nhiều điểm , điều này Thiên Tiếu chẳng giúp được gì cả . Cổng mở quá nhiều nên mạnh ai người đó giết , lo hỗ trợ nhau đủ mệt rồi thì thời gian đâu để phân chia quái vật .

Sau thời gian dài quan sát , Thiên Tiếu phát hiện ra một vấn đề , Diệt Thiên Thần và Tống Hương hòa hợp một cách khó có thể tin . Hai người không cần nói chuyện cũng có thể hiểu ý nhau , kể cả Tống Vũ cũng không làm được như thế .

Bây giờ Thiên Tiếu có thể xác định rằng hai người này có thể dễ dàng tác hợp , tốt nhất phải làm nhanh trước khi hai người trở thành tình đồng chí . Lúc đó mọi thứ sẽ khó khăn hơn rất nhiều , ngay bây giờ Thiên Tiếu nghĩ mình cần dành chút thời gian để nói chuyện với Cầm Vĩnh Hà .

Giờ nghỉ ngày thứ hai × — QUẢNG CÁO —

“Thật sao ?”

Cầm Vĩnh Hà có chút bất ngờ khi biết Diệt Thiên Thần thích Tống Hương , tuy nhiên phản ứng của nàng khác xa với hắn nghĩ . Có lẽ hắn cần phải biết thêm lý do mới được , cũng không thể bắt nàng lúc nào cũng theo ý hắn ta .

Thiên Tiếu hỏi :

“Nàng không hài lòng với Diệt Thiên Thần sao ?”

Cầm Vĩnh Hà thật lòng :

“Tống Hương và Tống Vũ giống như tỷ muội của ta vậy , không thể giao các nàng cho những người vừa mới gặp như thế . Ngươi cũng hiểu ý của ta , đừng phật lòng đấy .”

Thiên Tiếu lắc đầu :

“Ta không nhỏ nhen như thế đâu , trừ khi nàng cắm sừng ta còn không thứ gì ta cũng có thể cho qua được . Còn chuyện này thì nàng giúp ta nói cho Tống Hương rằng ít ra cho Diệt Thiên Thần cơ hội , hắn ta không tệ chút nào đâu , cũng là con một cường giả cực kỳ mạnh .” Cầm Vĩnh Hà ngạc nhiên hỏi :

“Mạnh đến mức nào ?”

Thiên Tiếu chắp tay sau lưng rồi nói :

“Búng tay cái Thiên Vương Tinh bụi cũng không còn , nàng quên mất là ngoại trừ người của Vạn Hỏa Giới thì còn lại thì chỉ có một ngàn người có thiên phú cao nhất các vũ trụ . Cả vũ trụ chỉ có ngàn người , nàng nghĩ xuất thân của hắn ta bình thường được sao .”

Cầm Vĩnh Hà mỉm cười :

“Đâu phải ai cũng sinh ra bình thường mà có thiên phú như ngươi . Còn người tên Diệt Thiên Thần nếu đúng như ngươi nói thì đáng để gửi gắp tỷ muội của ta . Nhưng quyết định vẫn tùy thuộc vào nàng ấy thôi , ta tuyệt đối sẽ không ép nàng ấy dù đó là ý của ngươi .”

Thiên Tiếu vuốt tóc của nàng vẻ mặt lo lắng :

“Nàng đừng chỉ lo lắng cho người khác như thế , cũng phải lo cho bản thân , nói thì sợ nàng tự ái nhưng không nói thì ta thấy không ổn chút nào .”

Cầm Vĩnh Hà nằm trong lòng hắn ta thủ thỉ :

“Ta phải chóng hồi phục lại tu vi của mình để có thể giúp nhị ca , huynh ấy đã không muốn làm hoàng đế . Tu vi hiện tại cũng không đủ , thật sự quá là khó cho huynh ấy , phải nhanh chóng nếu không rất có thể sẽ xảy ra vấn đề .”

Cuối cùng thì Cầm Vĩnh Hà vẫn là nàng ấy , dù tu vi có hạ đi , đối mặt với nguy hiểm nàng vẫn lo cho quốc gia này . Nói gì thì tác hợp thành công , hắn nghĩ hai người kia thực sự rất hợp nhau .