Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 37



Chap 37:

Cùng với tiếng la của Trinh là chiếc móc quần áo bay thẳng vào tôi. Tôi luống cuống đóng cánh cửa lại, tay để lên ngực thở hổn hển.

- Tổ sư mầy T ạ, vui quá hóa ngu luôn rồi! Tôi thầm trách trong bụng.

Nghe tiếng la của Trinh cả nhà tôi chạy lên.

- Cái gì vậy Bi! Mẹ tôi hỏi.

- Dạ không có gì đâu ạ, con con gián nó chạy bậy bạ thôi ạ! Tôi nói dối chứ nào náo mở mồm ra nói.

- Mai mua mấy chai về xịt cho hết đi nha T, kẻo con bé sợ! Bố tôi nói xong rồi cả nhà đi xuống.

Tôi còn đang sợ vỡ mật đây còn nghe gì nữa đâu, đang ngồi thở cho nhẹ lòng thì tiếng cạch từ cánh cửa vang lên, tôi bắt đầu mồ hôi mồ kê tuôn trào ra, mặt mũi xanh lét như tàu lá chuối nhìn vào cánh cửa đó.

- hihi nãy bị ném trúng có đau không T! Trinh mở cửa ra rồi đứng trước mặt tôi

Trinh tối nay mặc bộ đồ ngủ ngắn ngủn, đẹp đến mê hồn luôn, ấy mà tôi bây giờ đang xanh như đít khỉ chứ còn tâm trạng nào mà ngắm với nghía nữa.

- À Ừ không…. không sao! Tôi lắp bắp nói.



- hihi lần sau nhớ gõ cửa rồi hãy vào nhé, hư lắm đó nhen! Trinh ngồi xuống búng cái chóc vào trán tôi.

Tôi đã hoàn hồn trở lại, cứ tưởng Trinh sẽ mắng te tua chứ.

- Mà T có chuyện gì mà chạy vội sang gọi mình vậy! Trinh ngồi đưa cái mặt tiến lại tôi hỏi.

- Hề hề định chạy qua rủ Trinh đi siêu thị, tại… tại tối nay T được nghỉ hề hề! Tôi ngoảnh mặt đi rồi nói với Trinh chứ nhìn vô thì có mà máu mồm máu mũi phụt ra ấy.

- hihi ngốc tưởng gì, từ từ thôi chứ Trinh có đi mất đâu mà, đợi Trinh xíu nha! Trinh nói.

Nói xong Trinh đứng dậy đi vô phòng thay đồ, nghe tiếng cạch tôi mới choàng tỉnh khỏi cái dáng vẻ đang mê hoặc tâm hồn trẻ thơ của tôi. thử hỏi con gái mặc đò ngủ ngồi xuống rồi chồm tới , mình mà nhìn thì có mà ăn tát cái chắc luôn, mạnh hơn nữa có khi hốt mớ răng khuyến mãi ấy chứ đùa.

Tôi chạy vô thay ngay cái quần jean đen cùng cái áo thun trắng vào, tiện tay với lấy cái áo lạnh khoát lên. Bước xuống dưới đã thấy Trinh đang đợi sẵn, trên người nàng cũng mặc bộ đồ khá giống tôi, quần jean đen, áo thun trắng, khoát trên người là chiếc áo lông trắng mềm mại. tôi đạp xe thẳng tiếng tới siêu thi coopmart trên đường CMT8, con đường về đêm vẫn đầy ma mị và lãng mạn ấy, thằng con trai đang chở một cô gái ngồi sau mà xung quanh họ nhìn vào cứ tưởng bọn tôi mang đồ đôi ấy chứ. Tới siêu thị, tôi gửi xe vào khu xe đạp rồi đưa tay cầm lấy tay Trinh kéo vào siêu thị. Tôi tiến vào gian hàng thực phẩm lựa lựa chọn chọn

- Chà hihi, T giỏi quá ta, định mua gì thế! Trinh nghiêng đầu về tôi hỏi.

- À định mua ít đồ về làm món bò nướng, đi thôi! Tôi nói xong nắm lấy tay Trinh kéo đi ( hề hề ai mà ngại cầm tay cứ giả bộ đưa đi siêu thị rồi chợt cầm tay kéo đi ấy hề hề)

Tới gian hàng bán đủ các loại thịt bò tôi tặc lưỡi quay sang nói ngô nghê với Trinh.



- Lắm bò thế không biết, có mỗi con bò thôi mà lắm loại thật hề hề! Tôi quay qua cười với Trinh.

Trinh ôm miệng cười khúc khích, tôi lựa đi lựa lại cũng kha khá rồi đem sang chỗ nhân viên họ cân thịt. Loay hoay cũng đã chọn đủ các nguyên liệu, tôi quay sang kéo tay Trinh lên tầng rồi sang khu tô tượng, Trinh nhìn thấy rất nhiều tượng ngộ nghĩnh dễ thương rồi chạy tót tới chỉ tay lia lịa, tôi nhìn theo hình bóng cô gái ấy rồi lắc đầu cười sao mà đáng yêu thế. Tôi chọn cái tượng hình cầu thủ đang sút bóng, còn Trinh chọn hình con mèo kitty, đang lười tôi tô luôn cái tượng nó đen thui thùi lùi luôn, Trinh nhìn vào tượng tôi xong rồi cười một tràng giang đai hải luôn.

- T hahahaha, T tô gì như đống than thế kia hahaha! Trinh ôm miệng cười rung cả đôi vai

- Tại lười pha màu với phối quá hề hề, mà của Trinh có khác gì đâu! Tôi cười trừ rồi chỉ vào con mèo.

- Nó sao hửm? Trinh chớp chớp đôi mắt hỏi tôi.

- Mèo người ta trắng trẻo hồng hào, còn Trinh kìa tô gì đầu màu hồng, thân màu vàng chóe, chân thì đen thui, quần áo thì đủ thứ máu lòe loẹt thế hahaaha! Tôi ngửa cổ ra cười.

- Xí đẹp hơn của ai đó, như cục than ấy! Trinh trêu lại tôi.

Hai người tô tượng rồi trêu nhau một lúc rồi tính tiền ra về, tôi thì xách đống đồ ăn trên tay, Trinh cầm mỗi 2 cái tượng cái thì đen thui cái thì lòe loẹt. Về tới nhà, tôi chuẩn bị đồ nướng, bên cạnh thì có Trinh đang phụ nguyên liệu. Tôi nhìn sang cứ nghĩ như đôi vợ chồng trẻ trong căn nhà đủ mọi thành viên ấm áp bao nhiêu. Tôi khệ nệ ôm mớ thịt với lò nướng lên ban công, Trinh đi theo sau tôi với mớ rau với nước chấm. Chuẩn bị đâu vào đấy thì cũng gần 7h30 tối, tôi lấy con dế yêu ra gọi cho nàng cùng với Phương qua, định gọi cho thằng TS mà nó ở xa lắc xa lơ nên thôi. Trinh bắt đầu đặt những miếng thịt lên vỉ nướng, hương thơm bay lên cùng với mùi của gia vị bốc lên nghi ngút, thấy trên mặt Trinh có dính gì đó tôi đưa tay ra quẹt đị thì mặt Trinh đã chuyển sang ửng đỏ. Tôi rút tay về ngại ngùng

- Hì than nó dính mặt kìa! Tôi gãi đầu cười trừ.

- Cảm ơn nha may không như cái tượng đen thui kia hihi! Trinh trêu tôi.

Tôi bị trêu đưa tay ra búng vào mũi Trinh, cứ thế dưới cái ánh sáng từ đèn ban công hai con người cùng đùa giỡn với nhau, không gian vẫn cứ yên tĩnh như thế, bầu trời đã được mây che khuất không còn những ngôi sao lấp lánh nữa. Những nụ cười của những con người kia có thể kéo dài mãi mãi hay một tương lai nào đó sẽ cướp đi để rồi thay vào đó là những giọt nước mắt đắng cay không……..