Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 122: Sư huynh muội



“Công ty châu báu Tiểu Điền tham gia so đấu.”

Gia Vệ mới đi tới trước đài chủ tịch, liền nghe một người dùng Anh ngữ nói ra lời này.

Gia Vệ quay mặt nhìn lại, chỉ thấy một nam nhân mập lùn bên cạnh là một nữ thư ký dáng vẻ thướt tha mềm mại, lời này chính là vị nữ thư ký kia nói, mà nam nhân trung niên béo lùn thì trên mặt lại là biểu tình cao cao tại thượng (như kiểu trời đất bao la, Vạn ca ta là lớn nhất đó :v), các công ty xung quanh hắn so với công ty châu báu Tiểu Điền cũng không nhỏ, nhưng nam nhân trung niên béo lùn vẫn giống như là xem thường bọn họ.

Gia Vệ lặng lẽ cười, công ty châu báu Tiểu Điền này thật sự là tài đại khí thô (có tiền nhưng khí chất thô thiển, hay khoe khoang), dường như có rất nhiều tiền, vừa mới muốn lấy hơn 200 triệu đôla mua mỏ khoáng này, bây giờ lại là tùy ý xuất ra 50 triệu đôla tham gia so đấu.

Vừa khéo là, 50 triệu đôla của Gia Vệ, cũng chính là tiền của công ty châu báu Tiểu Điền cho.

50 triệu đôla này là tiền Tiểu Điền Thuần Nhất Lang thua mua Libya của tổng thống Lao Tư, giờ lại rơi vào túi của Gia Vệ.

“Công ty châu báu Trương thị cũng tham gia so đấu đổ thạch.” Gia Vệ lớn tiếng nói, không lâu sau liền có người đi tới bên cạnh Gia Vệ, ghi chép một số thông tin.

Không cần phải đưa phí báo danh ngay bây giờ, dù sao 50 triệu đôla không phải con số nhỏ, Phí Vô Ứng cho các công ty tham gia so đấu chuẩn bị cái này trong một thời gian.

Nhưng mà ngay sau đó, Phí Vô Ứng từ trên đài chủ tịch đi xuống, đi tới bên cạnh Gia Vệ.

Gia Vệ vừa ngẩng đầu liền thấy người này to lớn, cao gần 1m9, so với Gia Vệ cao hơn gần một cái đầu.

« Ngươi là đại biểu công ty châu báu Trương thị ? Trác tổng của các ngươi không đến sao ? » Phí Vô Ứng đối với Gia Vệ hỏi, biểu tình trên mặt rất là tự nhiên, có điều ngữ khí lại có chút không để ý tới Gia Vệ.

Việc này cũng khó trách, cho dù là cả công ty châu báu Trương thị cũng không nhất định được phí vo ứng để vào mắt, Phí Vô Ứng tự nhiên sẽ không coi trọng Gia Vệ thoạt nhìn như một vị đại biểu trẻ tuổi này.

Gia Vệ gật đầu, nói: “Trác tổng cũng đến.”

Phí Vô Ứng cao lớn vạm vỡ, lại rất có khí thế, Gia Vệ biết mình bề ngoài không to lớn, không trách người khác khi dễ chính mình.

“Thật sao?” Phí Vô Ứng nghe Gia Vệ nói, hai mắt bỗng nhiên sáng lên, chợt hướng phía dưới nhìn lại.

Không lâu sau, Phí Vô Ứng trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười hướng về chỗ bọn Trác Thiến đi tới, căn bản không còn ngó ngàng gì Gia Vệ nữa.

Mà lúc này, Gia Vệ lại cau mày lại.

Vấn đề mà Trác Thiến hay phải gặp nhất là gì?

Từ sau khi tham gia tiệc tối, Gia Vệ đã biết, Trác Thiến người phụ nữ giàu có này, là mục tiêu truy cầu của toàn bộ nam nhân ở đây.

Phí Vô Ứng này vội vàng tìm Trác Thiến như vậy, chẳng lẽ cũng là như vậy đi?

Nếu như đặt ở trước ngày hôm qua, Gia Vệ có lẽ sẽ không ngó ngàng tới, dù sao gia thế Phí Vô Ứng này cũng đủ để xứng đôi với Trác Thiến tổng giám đốc công ty châu báu Trương thị.

Thế nhưng bây giờ, Gia Vệ lại không chấp nhận được, Trác Thiến thế nhưng là người của Gia Vệ, Gia Vệ sao có thể để người khác có hội được?

Thế là Gia Vệ nhanh chóng điền xong thông tin, rồi liền trực tiếp theo sau.

Nhưng mà đi tới bên cạnh mấy người Trác Thiến, Gia Vệ còn không kịp nói gì, liền thấy Phí Vô Ứng vẻ mặt tươi cười, hai mắt không nhìn Trác Thiến mà là nhìn Trương Lệ Anh biểu tình lạnh lùng trên mặt bên cạnh, lớn tiếng nói: “Sư muội, ngươi quả thật tới đây.”

“Sư muội?” Gia Vệ sửng sốt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phí Trương Lệ Anh biểu tình băng lãnh.

Đây là tình huống gì? Gia Vệ không hiểu nổi.

“Sư huynh thủ đoạn thật hay a.” Trương Lệ Anh biểu tình trên mặt cũng không có biến hóa, vẫn là vẻ băng lãnh, một loại biểu tình từ chối người từ ngàn dặm.

Thấy Trương Lệ Anh như vậy, Gia Vệ lại lặng lẽ cười.

Sư huynh muội thì sao? Không phải tất cả sư huynh muội đều là thanh mai trúc mã, đó là nữ nhân của lão tử.

“Gì mà thủ đoạn với không thủ đoạn, nếu như sư muội coi trọng mỏ khoáng này, sư huynh trực tiếp đưa cho ngươi là được.” Phí Vô Ứng cũng không dùng Anh ngữ nói, mà dùng tiếng phổ thông tiêu chuẩn nói, hiển nhiên hắn muốn cùng Trương Lệ Anh lôi kéo làm quen, nhưng Trương Lệ Anh tựa hồ cũng không muốn nó.

“Phí hội trưởng chẳng lẽ đang đùa giỡn những người tham gia sao?” Gia Vệ cười nhạt một tiếng nói.

Phí Vô Ứng lúc này mới nhìn đến Gia Vệ phía sau, nghe Gia Vệ nói, Phí Vô Ứng cũng không có tức giận, trái lại cười to lên, vỗ vỗ vai Gia Vệ, nói: “Tiểu huynh đệ, ta không phải đùa giỡn những người tham gia, mà là ta cũng tham gia so đấu đổ thạch, người thắng sau cùng, cũng nhất định là Phí Vô Ứng ta.”

Lời nói của Phí Vô Ứng biểu hiện ra ngữ khí cực kỳ tự tin, thậm chí trên mặt hắn vẫn luôn là biểu tình tự tin.

“Ah?” Gia Vệ nhướng mày, chợt nhớ tới Trương Lệ Anh là đệ tử của thạch vương Thiệu Văn Ngọc, mà Phí Vô Ứng là sư huynh của nàng, nói vậy Phí Vô Ứng cũng là đệ tử của Thạch vương Thiệu Văn Ngọc.

Mà hắn đối với thực lực của chính mình cực kỳ tự tin, vì điều này mà tiêu phí 250 triệu đôla mua mỏ khoáng này, tâm cơ của hắn có thể đoán được đi.

Hắn không chỉ muốn mượn mỏ khoáng này kiếm vài trăm triệu đôla, ngay cả mỏ khoáng này hắn cũng không dự định đưa cho công ty nào cả.

Bởi vì hắn có lòng tin chính mình đạt được vị trí quán quân, sau đó toàn bộ phí báo danh cùng mỏ khoáng đều trở thành của hắn.

“Thật là một thủ đoạn ngoan độc.” Gia Vệ thầm nghĩ, thủ đoạn này so với loại trực tiếp cướp đoạt còn muốn tàn nhẫn hơn, mặc dù hắn là dựa vào thực lực chính mình so đấu, thế nhưng làm như vậy, cũng đã nói rõ hắn là người không biết từ bỏ, là một kẻ tham lam.

“Không nên tự mãn như vậy.” Gia Vệ lạnh lùng cười, đối với nhiệt tình giả tạo của Phí Vô Ứng rất là ghét, nói: “Lệ Anh nhà ta cũng là đệ tử Thạch vương, người thắng cuối cùng không nhất định là Phí Vô Ứng ngươi.”

Ngay sau khi Gia Vệ nói xong câu này, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Câu nói “Lệ Anh nhà ta” kia của Gia Vệ quả thật làm người khác phải chấn kinh.

Thậm chí ngay cả Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh cũng bị chấn kinh, hoàn toàn không nghĩ tới Gia Vệ sẽ nói như vậy.

Mà hai người Trương Huyền Vĩ cùng truong học đông trong mắt thoáng qua một vẻ giận dữ, vốn bọn họ cho rằng Gia Vệ chỉ mê hoặc mỗi Trác Thiến mà thôi, lại không ngờ Gia Vệ đều đem Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh mê hoặc hết.

Trác không được Trương Lệ Anh lại dùng loại ngữ khí kia nói chuyện với mình, Trương Huyền Vĩ bây giờ đã hoàn toàn hiểu.

Trương Học Đông trên mặt càng tức giận, Trương Lệ Anh xinh đẹp không thua Trác Thiến, hắn từ lâu đối với cô em gái họ này đã có ý, thế nhưng dù sao bọn họ là anh em họ, dưới tình huống bây giờ công ty châu báu Trương thị còn chưa nắm trong tay, hắn một chút ý tứ về mặt này cũng không dám biểu hiện ra.

Mà Trác Thiến thì khác, nàng mặc dù là vợ trên danh nghĩa của Trương Học Triết, thế nhưng tình huống thật sự Trương Học Đông cũng biết, cho nên hắn có thể quang minh chính đại theo đuổi Trác Thiến.

Đợi nắm được Trác Thiến trong tay, công ty châu báu Trương thị tới tay, Trương Lệ Anh khi đó còn không phải là thịt nằm trên thớt sao?

Trương Học Đông vẫn luôn mơ tưởng như thế, cũng nhận định chính mình cuối cùng có thể thành công, nhưng Gia Vệ xuất hiện khiến tất cả mộng tưởng của hắn đều biến thành bọt biển.

Nếu như không phải biết Gia Vệ thực lực rất cường đại, Trương Học Đông lúc này đã nhịn không được mà động thủ rồi.

“Ngươi nói cái gì?” Trương Huyền Vĩ và Trương Học Đông không dám nói cái gì, thế nhưng Phí Vô Ứng lại không cố kị như vậy.

Hắn thân hình cao lớn, thực lực bản thân cũng không yếu, hơn nữa quyền thế cùng tiền tài của hắn đều hơn Gia Vệ, thấy Gia Vệ tại trước mình ra vẻ, tại trước mặt mình nói như vậy, hắn cũng không cần giả vờ nhiệt tình nữa.

Phí Vô Ứng lúc này vẻ mặt băng lãnh, hai tay nắm chặt, cơ bắp trên cánh tay lộ ra, đem y phục cũng mở ra.

Phí Vô Ứng là thật sự tức giận, thậm chí sắc mặt bởi vì tức giận đỏ bừng lên.

Có điều lúc này trong hội trường rất nhiều người bị tràng náo nhiệt trước mắt hấp dẫn, căn bản không chú ý tới bên này.

Thấy Phí Vô Ứng tức giận, Gia Vệ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười khinh thường, nói: “Ta nói, có lẽ Lệ Anh nhà ta sẽ thắng lần so đấu đổ thạch này.”

“Thật sao?” Nhưng mà tại sau khi Gia Vệ nói lại lời nói kia, Phí Vô Ứng cũng không có vẻ tức giận thêm hoặc muốn động thủ, mà là trên mặt lộ ra vẻ tươi cười chẳng đáng.

Gia Vệ nhíu mày một cái, nhưng Phí Vô Ứng lại không có quan tâm tới Gia Vệ, mà là nhìn về phía Trương Lệ Anh, nói: “Đây là chiêu bài để ngăn cản ta sao? Thời gian dài như thế, ngươi vẫn không chịu tiếp nhận ta sao, Mộng Dao?”

“Mộng Dao?” Gia Vệ sửng sốt, chợt nhìn về phía Trương Lệ Anh.

“Hừ, ngay cả tên thật Mộng Dao cũng không biết, Lệ Anh nhà ngươi là ai?” Phí Vô Ứng cười nhạt nhìn Gia Vệ, như là đang xem chuyện cười vậy, trên mặt tràn đầy biểu tình khinh thường.

“Mộng Dao?” Trương Huyền Vĩ, Trương Học Đông cùng Trác Thiến đều là vẻ mặt nghi hoặc, bọn họ chỉ biết Trương Lệ Anh tên là Trương Lệ Anh, cái tên Mộng Dao này, bọn họ thật sự không có nghe qua.

“Cô, ai gọi là Mộng Dao ạ?” Tiểu Hạo Hạo lấy mu bàn tay xoa xoa đôi mắt nhỏ, mơ màng đối với Trương Lệ Anh hỏi.

Mà lúc này, biểu tình trên khuôn mặt Trương Lệ Anh cũng không thay đổi, vẫn là biểu tình băng lãnh, cũng không bởi vì Phí Vô Ứng kêu lên cái tên ‘Mộng Dao’ mà có một tia biến đổi.

“Phí hội trưởng, xin ngươi chú ý thân phận của mình.” Trương Lệ Anh lạnh lùng đối mặt Phí Vô Ứng nói, không cần nhiều lời, ý tứ rất rõ ràng.

Phí Vô Ứng lông mày hơi nhăn lại, chỉ chốc lát sau, hắn mới lên tiếng nói: “Không việc gì, ta có thể chờ, chờ đến lúc ngươi tiếp nhận ta, đến lúc đó, ta sẽ mời sư phụ lão nhân gia làm chủ hôn hôn cho chúng ta.”

“Làm chủ bà ngoại ngươi.” Gia Vệ trực tiếp mở miệng mắng lớn, nói: “Cmm đừng giả vờ trước mặt lão tử, cẩn thận khó giữ được cái mạng nhỏ này.”

So tiền, Gia Vệ không nhiều bằng Phí Vô Ứng, so thân phận địa vị, Gia Vệ căn bản cũng kém mười vạn tám ngàn dặm, thế nhưng Phí Vô Ứng dám trêu chọc tới nữ nhân của mình, Gia Vệ liền không thể không quản.

Cho nên, Gia Vệ muốn cùng Phí Vô Ứng so thực lực, hơn nữa tên gia hỏa này cũng không phải thứ tốt lành gì, còn dám trêu chọc nữ nhân của lão tử, Gia Vệ đã muốn chuẩn bị đem tên gia hỏa này đánh cho tàn phế.

“Ngươi nói cái gì?” Phí Vô Ứng trực tiếp trừng lớn hai mắt, khuôn mặt đầy nộ khí lạnh lùng hỏi.

“Ta nói, cmm chú ý mạng nhỏ của mình, tránh ra nữ nhân của lão tử.” Gia Vệ vẻ mặt khinh thường nói, cách ăn mặc của Gia Vệ mặc dù làm cho hắn lộ ra chút trưởng thành, thế nhưng vẫn không che dấu được hắn còn trẻ tuổi chưa đến 20 tuổi, cho nên Gia Vệ nói ra lời này có chút ý tứ khôi hài.

Phí Vô Ứng cười, có điều hắn cũng không phải bởi vì tư thái có chút khôi hài này của Gia Vệ mà cười, mà là trong mắt xuất hiện một điệu cười sắc lạnh.

Tại Mianma, dám cùng hắn nói chuyện như vậy, thật không có mấy người.

Hắn không có ngó ngàng tới Gia Vệ, mà là nhìn về phía Trương Lệ Anh, nói: “Có một người như vậy ở bên cạnh ngươi, là một sự sỉ nhục đối với ngươi.”

Nói xong lời này, Phí Vô Ứng liền trực tiếp xoay người rời khỏi, không hề ngó ngàng gì tới Gia Vệ, càng không có trả lời câu nói độc địa của Gia Vệ.

Hắn là sợ cái gì sao ?

Khẳng định không phải, hắn ra vẻ không thèm đếm xỉa như thế, là càng muốn trước mặt Trương Lệ Anh biểu hiện sự rộng lượng của chính mình.

Nhưng hắn thực sự là một người rộng lượng sao?

“Nhìn cái gì mà nhìn, đem cái kỹ thuật đổ thạch gì đó của ngươi dạy lại cho ta, để ngày mai ta thắng thằng cháu này.” Gia Vệ trừng mắt nhìn Trương Lệ Anh đang nhìn mình, tức giận nói.