Tù Yêu

Chương 87: Anh liền ở lại trong thân thể em (H)



Hùng Thần giai với vẻ mặt vô tội nhìn cô: "Anh còn có thể làm cái gì?" Trừ cởi quần áo của cô ra hắn còn có thể làm cái gì?

Tang Vãn Cách xấu hổ muốn chết trừng mắt với hắn: "... Anh, anh không thể nhẹ nhàng một chút sao!"

"Anh còn chưa đủ dịu dàng sao?" Hắn cúi đầu hôn lên môi cô, lầm bầm oán trách, "Cái người này, em đúng là tiểu gia khỏa mà, hưởng thụ thoải mái rồi còn anh lại sắp nghẹn nổ đây này!" Nói xong liền cầm cái tay nhỏ của cô kéo xuống dưới người hắn sờ vào.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn so với lúc trước càng thêm hồng đến độ muốn nhỏ máu, tay Tang Vãn Cách cũng bắt đầu run lên, liều mạng muốn đem tay mình nhanh rút ra, nhưng bạn gấu nào đó sau khi nắm lấy tay nhỏ bé của cô kéo xuống ma sát phía dưới của hắn vẫn còn lộ ra nụ cười sung sướng rất không thành thật, năm ngón tay mở ra cùng với cô nắm thật chặt, cầm bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô vuốt ve mình, "Nơi này... Cảm thấy không? Có phải rất nóng không, có phải thực cứng không?! Hả?" Vừa hỏi còn vừa dùng hạ thân của mình đụng vào thân thể của cô, nóng bỏng dâng trào đến mức làm người ta ngạc nhiên, lại còn tản mát ra nóng rực vô cùng kinh người.

"..." Tang Vãn Cách sắp khóc lên, cái người này, cái người này thật là không thể đối với hắn hòa nhã một chút mà, làm như vậy hắn dễ dàng hếch mũi lên mặt với cô!

Hùng Thần Giai cũng không để ý Tang Vãn Cách có phải đang cảm thụ dục vọng của hắn không, da mặt cô mỏng hơn nhiều so với hắn ai cũng biết rồi, lôi kéo tay của cô đến bộ vị kia mà cô không có phản kháng cũng đã là trời cao không đối xử tệ với hắn, mà hắn lại còn nói ra chút lời không tốt trêu chọc cô, coi chừng mai mốt hắn không được phép đến gần cô trong một khoảng thời gian dài cũng nên.

Cho nên hắn rất sảng khoái liền buông lỏng tay, bàn tay dính chút chất lỏng ở trên đùi mịn màng đưa đến miệng cẩn thận liếm sạch sẽ, vừa liếm vừa dùng loại ánh mắt rất sắc tình nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách, từ khuôn mặt xinh đẹp cho đến ngón chân trắng noãn đáng yêu, một tấc cũng không bỏ sót.

Bị động tác của hắn làm cho xấu hổ nhắm nghiền hai mắt, Tang Vãn Cách vừa thẹn thùng vừa lúng túng, mặc dù không phải lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn làm chuyện này, nhưng mỗi lần như thế cô đều cảm thấy khó chịu.

Nhưng cô cũng biết, giờ cô có kháng nghị hắn cũng tuyệt đối không nghe theo, đầu gấu này mặc dù ngày thường mọi chuyện đều nghe theo cô nhưng có vài chuyện hắn tuyệt đối sẽ không nhường cô dù chỉ một bước, kiên trì đến mức làm người ta không dám tin, ví dụ như đối với việc coi sóc chuyện ăn uống hằng ngày của cô, quản cả việc cô kết giao với ai, cùng với... thích liếm cô và làm chuyện như vậy.

"Thật thơm thật ngọt nha... Công chúa cô là làm từ mật ra hay sao?"

Hùng Thần Giai hỏi thật tự nhiên, thấy Tang Vãn Cách không để ý tới hắn, hắn lại cười meo meo nheo mắt lại, tràn đầy say mê, môi mỏng cúi xuống, hơi thở ấm áp phun ở trên đùi nhạy cảm của Tang Vãn Cách chọc cho cô không khống chế được mà hung hăng run run cả người.

Đầu lưỡi thô ráp lấy khí thế mau lẹ như chớp vọt vào trong dũng đạo trơn mềm, gian nan tìm đường vào con đường mòn, lại vừa có lực xâm nhập trong cơ thể cô, liếm đều mỗi một tấc một nếp gấp trên thịt mềm của cô. Chỉ tưởng tượng tiến vào trong thân thể cô sẽ có cảm giác mất hồn khoái cảm đến cỡ nào thôi mà Hùng Thần Giai đã có loại kích động đến mức muốn phóng ra, hắn lập tức đem kích động này áp xuống, càng thêm ra sức lấy lòng cô.

Môi lưỡi nóng rực ở trong địa phương bí ẩn nhất của cô liếm láp gây khoái cảm đến mức từ khóe mắt Tang Vãn Cách rớt xuống một giọt nước mắt, bụng dưới bắt đầu có một loại căng đau khác thường, cô vừa muốn hắn dừng lại đừng giày vò cô như vậy nữa lại vừa muốn hắn tiếp tục, loại mâu thuẫn này sắp lên tới cực điểm, cảm giác quả thật như muốn ép cô điên luôn rồi! Hai chân bị hắn mở ra, cô liền giãy dụa nhưng không làm được gì, chỉ có thể nhu nhược nằm ở dưới người hắn mặc hắn khinh nhờn, hoa huyệt nhỏ ẩm ướt vừa tiết ra một luồng nước mật ngọt ngào cũng bị Hùng Thần Giai kiên quyết nuốt hết vào trong bụng.

"Ư..." Lúc mới bắt đầu Tang Vãn Cách còn nhẫn nại không muốn kêu thành tiếng ── dù sao cũng quá khó khăn. Cho dù trong lòng nhận định hắn, chấp nhận hắn có thể đối với mình làm ra loại chuyện mắc cỡ này, nhưng là một thục nữ hoàn mỹ như cô chắc chắn cũng sẽ không kêu rên như vậy được! Nhưng càng về sau, khi môi lưỡi nóng bỏng ở trong cơ thể cô càn quấy bốn phía, hàm răng bén nhọn bất chợt cắn lên hoa hạch phía trên tiểu huyệt mềm mại thì cô không nhịn được nữa rồi, cơ bản cô đã rất nhạy cảm không thể chịu nổi, hơn nữa lại còn kích thích đến như vậy nữa, Tang Vãn Cách có ý nghĩ muốn buông thả ngay, kích động cùng hắn, cô muốn nhiều hơn nữa, cô muốn hắn vào sâu hơn nữa để lắp đầy sự trống không trong thân thể càng lúc càng lớn hơn này, giống như là mong mỏi có người nào đó mau mau đoạt lấy mình, hung hăng đoạt lấy, hung hăng!

Nhưng Hùng Thần Giai cũng không biết là cố ý hay vô tình, rõ ràng hắn biết rõ các phương pháp giúp cô lên cao triều nhưng hắn không làm. Mỗi một lần đều trêu chọc cô đến cực hạn rồi lại buông tay rời đi, sau đó lại đưa cái mặt xấu xa nhìn cô cười.

Đôi mắt sương mù đẫm lệ của Tang Vãn Cách nhìn thấy Hùng Thần Giai cười đến cực kỳ đáng đánh đòn. Mặt hắn rõ ràng cũng đã sung huyết đỏ bừng, thân thể cũng căng thẳng giống như là cái dây cung, thậm chí ngay cả dục vọng dưới người hắn cũng luyến tiếc dây dưa không dứt muốn xông vào miệng huyệt của cô ngay lập tức, nhưng hắn không chịu đi vào, cho dù sắp nhịn đến cực hạn hắn vẫn không chịu tiến vào cô.

Mù mờ ngỡ ngàng nhưng Tang Vãn Cách vẫn biết được thứ gì đó, khoái cảm trong thân thể đánh vào cô quá mức mãnh liệt, đầu óc hoàn toàn không có cách nào dừng lại để suy tư, chỉ có thể ôn nhu mềm mại nhìn Hùng Thần Giai khóc cho hắn thấy.

Hùng Thần Giai so với cô cũng không dễ chịu hơn bao nhiêu, hắn vốn là có thể cấm dục bảy năm, bảy năm đó thỉnh thoảng cũng có người đưa đến các loại mỹ nữ cho hắn, còn có mấy người ví dụ như Dương Ngạo... cầm thú, thậm chí còn mang theo mỹ nữ ở trước mặt làm cho hắn xem để kích thích hắn đứng lên, nhưng cho tới bây giờ cũng không có người nào thành công. Lúc mới bắt đầu hắn cũng cho là mình không được nữa rồi, nhưng cho đến một ngày khi hắn nhìn thấy hình công chúa đã lâu không gặp, trong nháy mắt dục vọng như dời núi lấp biển mà đến, khi ấy Hùng Thần Giai mới hiểu được, không phải là hắn không được, mà là mấy người được đưa tới kia, không phải là người hắn muốn.

Trên thế giới này, tìm khắp chốn cũng chỉ có một mình Tang Vãn Cách mà thôi!

Trừ cô ra, không có người phụ nữ nào có thể làm cho dục vọng hắn bộc phát nữa, chỉ có cô thôi.

Nhưng bây giờ...

Mặc dù kìm nén đến muốn chết, nhưng Hùng Thần Giai vẫn cố gắng nhịn lại, bất mãn nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách, ánh mắt hung thần ác sát này quả thật có thể dọa người ta ngất xỉu.

Nhưng Tang Vãn Cách so với người khác lại càng có thể nhìn thấu rõ ràng dịu dàng cùng bất đắc dĩ trong đáy mắt hắn.

Ngay giờ phút này, cô chợt hiểu ra một sự thật: trên thế giới này, chỉ có Hùng Thần Giai nguyện ý đối đầu với tất cả người trên thế giới này, chỉ vì cô.

Mà trên thế giới này, còn có bao nhiêu Hùng Thần Giai chứ?

Cho dù có người giống hắn đi chăng nữa, nhưng chỉ cần không phải là hắn, cô cũng không muốn!

Đôi mắt Hùng Thần Giai cũng bắt đầu toát ra tia máu, khuôn mặt bởi vì nhẫn nại mà trở nên vừa trắng lại vừa đỏ, một hồi lâu sau, thấy Tang Vãn Cách thật sự không biết phải làm sao, mới từ trong kẽ răng gằn ra từng chữ từng câu: "...Em, em thật sự là không biết anh muốn nghe cái gì sao?"

Tang Vãn Cách vẫn còn đang cảm động, nghe hắn nói như vậy, nhất thời vừa bực mình vừa buồn cười, Hùng Thần Giai vừa nhìn thấy cô cười liền rất bất mãn lập tức nhấn hoa hạch của cô xuống, làm cô không tự chủ được hét lên một tiếng.

"Em biết..." Đợi đến khi cảm giác run rẩy này rút đi, Tang Vãn Cách mới đưa ra hai cánh tay trắng như ngọc vòng lên cổ Hùng Thần Giai đem đầu hắn kéo xuống, đặt vào một bên cổ của mình, nhẹ nhàng nói: "Em biết, em muốn anh... Tang Vãn Cách muốn Hùng Thần Giai."

Sau đó, chính là lửa nóng, đầy đặn, cảm giác thật phong phú.

Hắn xâm nhập vào trong cơ thể cô.