Tu La Thiên Đế

Chương 73



Cái gọi là kiếm khí liên hoa này cũng như tên gọi của nó, là sự hợp nhất của chín đạo kiếm khí lại với nhau để tạo thành hình dạng của một bông hoa sen.

Năm đó, người đứng đầu của Quy Nguyên kiếm tông, ông ấy đã tạo ra thủ thuật kiếm khí này thành hình hoa sen không phải chỉ để nhìn cho đẹp.

Những thanh kiếm sắc bén được dung hợp thành hình một bông sen, sau khi phóng ra, uy lực của nó còn càng mạnh hơn gấp nhiều lần, và khả năng sát thương của nó cũng khiến người ta khá kinh ngạc.

“Thử lại lần nữa.” Tần Thiên thở ra một hơi thật mạnh, sau đó vung kiếm Thiên Phong lên, chín đạo kiếm khí cũng theo đó mà luân chuyển.

Không biết đã qua bao lâu, chín lọai kiếm khí dường như bị một loại khí lực nào đó tác động, hòa vào nhau tạo thành hình dạng một đóa hoa sen.

Kiếm khí hoa liên theo đó từ từ xoay chuyển, phóng ra một làn sóng có quyền lực cực mạnh.



“Xong rồi!” Sau khi nhìn thấy cảnh này, Tần Thiên liền cảm thấy rất vui mừng.

Sau khi tiêu hao biết bao nhiêu viên kiếm nguyên đan, thời gian và sức lực, cuối cùng cũng thành công luyện được chiêu thức đầu tiên của kiếm khí.

Sau đó, Tần Thiên bước ra khỏi phòng, dừng lại ở đỉnh Dao Quang, dùng chiêu thức này phóng một đao lên trên mặt đất.

Ngay lập tức, cây cối hoa lá cỏ ở trước mặt đều bị khí tức của kiếm khí liên hoa trực tiếp phá hủy.

“Với uy lực mạnh mẽ như vậy, quả là không uổng công ta đã tu luyện nhiều ngày như vậy.” Tần Thiên cất kiếm Thiên Phong xuống, hài lòng nói.

Theo ước tính của hắn, chiêu kiếm này có lẽ mới đạt đến cấp độ nhập môn.

“Sau cấp độ nhập môn chính là cấp độ tiểu thừa, đợi khi ta có thể đạt tới cấp độ tiểu thừa, đến lúc đó thực lực cũng sẽ tăng gấp đôi!” Trong lòng Tần Thiên thầm nghĩ.

Trong khoảng thời gian luyện kiếm pháp này, Tần Thiên đã tiêu hao không ít tinh lực.

Hắn lấy mấy viên dưỡng thần đan ra trực tiếp nuốt vào bụng.

Mấy viên dưỡng thần đan này tuy chỉ là đan dược cấp một, nhưng có thể giúp Tần Thiên thả lỏng nâng cao tinh thần.

Sau khi viên đan dược ngấm vào trong cơ thể, Tần Thiên cảm thấy toàn thân đều trở nên thoải mái, cảm giác cứ như được ngâm mình trong suối nước nóng, từng lỗ chân lông trên người đều được giãn nở ra, cảm giác vô cùng thư thái.

Sau khi thư giãn được một canh giờ, Tần Thiên mở mắt ra.

“Vẫn còn có chút mệt mỏi.” Tần Thiên xoa xoa lông mày nói.

Quy Nguyên kiếm pháp chí ít cũng là võ kỹ của Thiên cấp, đối với người bình thường thì ít nhất cũng phải mất một năm rưỡi mới có thể tu luyện thành công chiêu thức đầu, thậm chí còn có thể lâu hơn.

Mà Tần Thiên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã có thể tu luyện thành công, khẳng định năng lượng đã bị tiêu hao không ít.

Đúng lúc hắn đang định ra ngoài đi dạo để thư giãn tinh thần thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng gõ cửa.

“Rất ít người biết ta sống ở đây, chẳng lẽ là Khương sư tỷ sao?” Tần Thiên nghi ngờ hỏi.

Sau khi mở cửa, hắn nhìn thấy Trần Thiến đang đứng ở trước cửa.

Hôm nay, Trần Thiến còn đặc biệt trang điểm, mặc quần áo chỉnh tề và buộc tóc đuôi ngựa, trông tràn đầy năng lượng.

Trang phục hôm nay cô mặc trông rất yểu điệu, nó giúp tôn lên vóc dáng nóng bỏng và hấp dẫn của cô một cách hoàn hảo.

Hơn nữa trên người cô còn có mùi thơm thoang thoảng, khiến người ta không nhịn được mà ngửi thêm vài lần.

“Trần sư tỷ, sao lại là tỷ?” Tần Thiên theo bản năng liền hỏi.

Hắn còn tưởng rằng là Khương Tuyết U đến tìm hắn.

"Làm sao vậy? Không hoan nghênh ta sao? Hay là trong nhà đang giấu ai đó không muốn cho người khác biết?" Trần Thiến nói đùa, giả vờ nhìn ngó vào bên trong, cố ý trêu chọc Tần Thiên.

Nghe vậy, Tần Thiên ngượng ngùng cười nói: "Đương nhiên là không phải,  Trần sư tỷ, tỷ tìm ta có việc gì không?"

“Hôm nay vừa hay là ngày các luyện đan sư tổ chức gặp mặt, còn tiện thể mời cả luyện đan sư từ các vũ phủ bên ngoài. Đệ cũng cùng tham gia cuộc vui đi." Trần Thiến nói rất chân thành.

“Được thôi.” Tần Thiên gật gật đầu, không có từ chối.

Dù gì đích thân Trần Thiến cũng đã chân thành đến mời hắn, vả lại hắn cũng không tiện từ chối.

Mặt khác, Tần Thiên sau khi tu luyện quả thật cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, cần phải thả lỏng một chút, hắn cũng muốn đi xem xem, luyện đan sư hiện tại so với trước đây có tiến bộ hay không.

Nhìn thấy Tần Thiên cũng đã đáp ứng, khuôn mặt xinh xắn của Trần Thiến nở một nụ cười rất vui vẻ.

Sau đó, cả hai rời núi Dao Quang và đi thẳng đến nơi đang tổ chức buổi gặp mặt.

Lúc này, tại đại sảnh bên trong hội trường đã có rất nhiều người, có người trẻ tuổi, còn có cả các lão tiền bối.

Tuy nhiên, bất luận là già hay trẻ, trên mặt bọn họ đa phần đều toát lên vẻ kiêu ngạo, giống như dáng vẻ của những người bề trên.

Những người có thể vào đây về cơ bản đều là các nhà luyện đan sư.

Địa vị của luyện đan sư rất được người khác tôn trọng, không có gì ngạc nhiên khi trên người họ luôn toát ra một loại khí chất kiêu ngạo.

“Sư tôn, bọn ta đến rồi.” Trần Thiến lên tiếng chào hỏi.

Khi cô và Tần Thiên bước vào, ánh mắt của những người khác đều cùng hướng về phía họ.