C Là KHÃNG DÃNH BẪY
Cuá»i cùng, Du Tiá»u Mặc Äà nh phải tạm thá»i Äá» cho LÄng Tiêu ÄÆ°a hắn sang, sau Äó vừa Äi vừa há»c thuá»c.
Bá»i vì chá» có má»t và i ngÆ°á»i má»i cần ngÆ°á»i khác ÄÆ°a sang, cho nên tình huá»ng của Du Tiá»u Mặc cÅ©ng hÆ¡i hÆ¡i bắt mắt, còn bá» lão Äầu bất mãn lÆ°á»m cho má»t cái cÆ¡ mà . SÆ° phụ, con không cỠý là m mất mặt ngà i Äâu. Muá»n bay từ Äảo KÃnh Hoa tá»i Huyá»
n Sa hải cần tá»i hai ngà y, hắn có thá» mượn cÆ¡ há»i nà y Äá» luyá»n táºp. NhÆ°ng câu kia khó Äá»c quá, hÆ¡n nữa còn không phải loại ngôn ngữ mà hắn quen thuá»c, Du Tiá»u Mặc phải há»c nhẩm mấy canh giá» má»i miá»
n cưỡng Äá»c rà nh rá»t, chá» là tá»c Äá» hÆ¡i cháºm.
Trong chiến Äấu, chá» cần cháºm má»t giây thôi cÅ©ng có thá» tạo cÆ¡ há»i cho Äá»i thủ kết liá»
u mình, cho nên viá»c hắn cần là m bây giá» là phải Äá»c tháºt nhanh và chÃnh xác, bất ká» là trong Äầu hay là trên miá»ng.
âChẳng biết thiên phú của ai Äó xuất sắc ra sao, mà bây giá» phải nhá» ngÆ°á»i khác mang theo nhÆ° phế váºt.â Giá»ng nói giá»
u cợt bá»ng vang lên từ phÃa trÆ°á»c, ngÆ°á»i nói chÃnh là Sà i ChÃnh, thấy Du Tiá»u Mặc nhìn qua, nụ cÆ°á»i trà o phúng trên mặt cà ng rõ rà ng hÆ¡n, bên cạnh gã là ÄÆ°á»ng Mạnh Thừa, dù hắn không nói chuyá»n, nhÆ°ng ánh mặt nhìn Du Tiá»u Mặc ná»ng nặc sá»± khinh miá»t.
Bá»i vì Sà i ChÃnh cỠý không hạ giá»ng, cho nên gần nhÆ° những ai á» xung quanh Äá»u có thá» nghe rõ rà ng. Du Tiá»u Mặc há» hững liếc nhìn gã, rá»i lại nhìn qua chá» khác nhÆ° không có gì xảy ra, thẳng thắn biá»u lá» sá»± khinh thÆ°á»ng cho Äá»i phÆ°Æ¡ng, khinh thÆ°á»ng không thèm Äấu võ miá»ng. Nếu so sánh thì sẽ thấy, hà nh vi khiêu khÃch của ÄÆ°á»ng Mạnh Thừa và Sà i ChÃnh ngây thÆ¡ Äến yếu Äuá»i. Hai ngÆ°á»i tức giáºn tá»i ná»i mặt cÅ©ng hÆ¡i vặn vẹo.
Vênh váo cái con khá», chuyến Äi tá»i Huyá»
n Sa hải lần nà y, sẽ Äảm bảo cho ngÆ°Æ¡i có Äi mà không thá» vá», hai ngÆ°á»i ác ý nghÄ©, Sà i ChÃnh nhìn thoáng qua lão tá» Sà i gia, cà ng an tâm hÆ¡n, hiá»n nhiên vá» lão tá» nà y chÃnh là sá»± bảo há» và át chủ bà i lá»n nhất của gã. Má»t lát sau, Cao DÆ°Æ¡ng Äá»t nhiên quay Äầu lại.
âTiá»u Mặc, ngÆ°Æ¡i Äừng ÄỠý tá»i bá»n hắn, Sà i ChÃnh và ÄÆ°á»ng Mạnh Thừa vá»n là kẻ lòng dạ nhá» má»n, Äừng Äá» bá»n chúng là m ảnh hÆ°á»ng tâm trạng của mình.â Cao DÆ°Æ¡ng khuyên nhủ. Du Tiá»u Mặc Äang báºn rá»n luyá»n táºp câu nói kia, gần thuá»c rá»i, Du Tiá»u Mặc tin chá» cần thêm má»t canh giá» nữa, hắn có thá» nói má»t câu hoà n chá»nh mà không mất tá»i má»t giây. Nghe hết lá»i nói của Cao Äại ca, hắn hÆ¡i sá»ng sá»t, âCao Äại ca, ngÆ°Æ¡i Äang nói gì thế? Ta Äâu có quan tâm tá»i bá»n hắn!â Nếu mà ÄỠý tháºt ấy, hắn cảm giác chắc mình sẽ tức chết má»i ngà y luôn quá.
âChẳng phải má»i nãy ngÆ°Æ¡iâ¦â Cao DÆ°Æ¡ng ngÆ¡ ngác, nhìn nét mặt bình tÄ©nh của hắn, hình nhÆ° không phải nhÆ° y nghÄ© tháºt.
Du Tiá»u Mặc cÆ°á»i hì hì, nói: âXin lá»i nha, ta Äang nghÄ© chuyá»n khác, vô thức táºp trung quá.â
Cao DÆ°Æ¡ng cÅ©ng cÆ°á»i: âVáºy là tá»t rá»i.â
Lúc nãy y còn thấy Du Tiá»u Mặc cúi Äầu, cứ tÆ°á»ng rằng hắn Äang Äau lòng vì bá» hai ngÆ°á»i kia Äả kÃch chứ.
âCao Äại ca của em quan tâm Äến em quá nhá».â Cao DÆ°Æ¡ng vừa Äi, LÄng Tiêu Äã lên tiếng. Du Tiá»u Mặc vừa thả lòng Äược má»t hÆ¡i, bây giá» nghe thấy câu nà y, lại chá»t dạ.
âCó hả? Em cảm thấy cÅ©ng có thá», nhÆ°ng bá»n em là bạn bè mà , quan tâm nhau là viá»c nên là m.â Nói xong hắn má»i tá»nh táo lại, hắn cần gì phải chá»t dạ chứ?
LÄng Tiêu nheo mắt, cuá»i cùng vẫn tha cho hắn má»t lần, không nói tiếp vá» Äá» tà i nà y nữa, y há»i: âLuyá»n Äến Äâu rá»i?â
Du Tiá»u Mặc Äáp: âCÅ©ng tạm á»n, Äã nắm Äược, nhÆ°ng cần phải luyá»n thêm nữa.â
LÄng Tiêu nói: âỪm, gá»i Lam Cầu ra thá» xem, nhá» bảo hắn thu khà tức toà n thân lại, miá»
n bá» phát hiá»n.â
Du Tiá»u Mặc cÅ©ng Äang có ý Äó, hắn là chủ nhân của không gian, muá»n chuyá»n lá»i cÅ©ng chá» cần dùng má»t ý nghÄ©, vì Äá» tránh bá» phát hiá»n, sau khi Lam Cầu hiá»n hình Äã sá» dụng hình thú ảo ảnh, là má»t con chim mà u Äá».
Lam Cầu dùng tá»c Äá» mà mắt thÆ°á»ng cÅ©ng thá» thấy Äược, nhanh chóng hóa thà nh má»t luá»ng ánh sáng mà u Äá» bắn vá» sau lÆ°ng Du Tiá»u Mặc, chá» má»t lát sau trên lÆ°ng hắn Äã có thêm má»t Äôi cánh⦠Còn là má»t Äôi cánh mà u xám tro. Vì tránh là m nhiá»u ngÆ°á»i chú ý, bá»n há» cỠý bay á» phÃa sau Äá»i ngÅ©, tất cả má»i ngÆ°á»i Äá»u báºn rá»n bay hoặc nói chuyá»n phiến Äá» giết thá»i gian, bá»i váºy khá Ãt ngÆ°á»i chú ý tá»i. Du Tiá»u Mặc quay Äầu nhìn Äôi cánh xam xám kia, cái mà u nà y cÅ©ng xấu quá Äi, chẳng lẽ là liên quan tá»i bản thá»?
LÄng Tiêu nói: âThá» vá» cánh xem có bay Äược không, nhá» kỹ phải tÆ°á»ng tượng Äôi cánh là má»t phần của cÆ¡ thá» em, nhÆ° váºy má»i có thá» sá» dụng dá»
dà ng Äược.â Du Tiá»u Mặc nhắm mắt lại Äá» cảm nháºn, quả nhiên phải nhá» có sức mạnh linh há»n má»i giúp cánh và cÆ¡ thá» kết ná»i vá»i nhau, bảo sao chá» có Äan sÆ° má»i là m Äược. Sức mạnh linh há»n cÅ©ng tÆ°Æ¡ng ÄÆ°Æ¡ng vá»i linh há»n, dùng nó Äá» kết ná»i sẽ giúp Äôi cánh biến thà nh má»t phần của cÆ¡ thá» mình, bay bằng cách nà y tiá»n hÆ¡n là tu luyá»n giả dùng linh lá»±c Äá» bay lên nhiá»u, cÅ©ng không tiêu hao quá nhiá»u sức mạnh linh há»n.
Quả nhiên, ông trá»i rất công bằng. Nhá» có LÄng Tiêu chá» bảo, Du Tiá»u Mặc há»c rất nhanh, chá» ná»a giá» sau, hắn Äã thoát khá»i sá»± há» trợ của LÄng Tiêu, tá»± bay Äược, cảm giác nà y mạnh mẽ hÆ¡n Äược ngÆ°á»i khác mang theo nhiá»u lắm, kiếp trÆ°á»c, hắn Äã từng mÆ¡ má»ng mình có thá» bay lượn tá»± do trên trá»i, rá»t cục thì kiếp nà y cÅ©ng Äã thá»±c hiá»n Äược.
âHa ha, LÄng Tiêu, anh xem nè, rá»t cục thì em cÅ©ng bay Äược rá»i.â Du Tiá»u Mặc bay tá»i bay lui vòng quanh LÄng Tiêu, vòng qua vòng lại, mãi tá»i khi chóng mặt má»i chá»u dừng lại, nhÆ°ng sá»± hÆ°ng phấn trên mặt không há» giảm bá»t.
LÄng Tiêu thấy hắn hÆ°ng phấn nhÆ° váºy, trên mặt cÅ©ng lá» ra nét vui vẻ, âTiếp theo chá» cần luyá»n táºp nhiá»u hÆ¡n, là có thá» nắm giữ Äược tá»c Äá» và phÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng.â
Du Tiá»u Mặc gáºt Äầu lia lá»a, bá»ng kÃch Äá»ng há»i: âAnh còn có Ngá»± Thú pháp nà o không, nói hết cho em nghe Äi.â
LÄng Tiêu buông tay, âHết rá»i, ta chá» biết má»i câu nà y thôi.â
Bản thá» của y là yêu thú, cho dù có buá»n chán thế nà o cÅ©ng không Äi há»c mấy thứ nà y, nói Äến câu Ngá»± Thú pháp duy nhất mà y biết kia, cÅ©ng là tình cá» nghe Äược, hÆ¡n nữa bá»i vì má»t và i nguyên nhân, y không muá»n nói cho hắn nghe. Du Tiá»u Mặc hÆ¡i thất vá»ng, nhÆ°ng hắn vẫn hÆ°ng phấn lắm, sau nà y có thá» bay má»i lúc má»i nÆ¡i rá»i, không cần phải dá»±a và o LÄng Tiêu nữa, vì phản kÃch, hắn cỠý kéo LÄng Tiêu bay vá» phÃa trÆ°á»c. Dù Äôi cánh nà y có mà u xám tro, nhÆ°ng bay giữa má»t Äám ngÆ°á»i vẫn ná»i bần báºt, hắn vừa bay qua, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng ngạc nhiên nhìn theo.
Sà i ChÃnh Äang nói chuyá»n vá»i ÄÆ°á»ng Mạnh Thừa, khóe mắt vừa liếc qua Äã thoáng nhìn thấy Du Tiá»u Mặc, còn Äang chuẩn bá» khinh thÆ°á»ng hừ lạnh má»t tiếng thì Äá»t nhiên nhìn thấy Äôi cánh sau lÆ°ng hắn, cả ngÆ°á»i Äá»u sượng ngắt. ÄÆ°á»ng Mạnh Thừa phát hiá»n ra sá»± khác thÆ°á»ng của Sà i ChÃnh, nhìn theo tầm gã, mặt cÅ©ng Äen theo. Du Tiá»u Mặc tặng cho bá»n hắn má»t ánh mắt khiêu khÃch, nói: âChẳng phải hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải nhá» khế Æ°á»c thú chá» Äi sao, có bản lÄ©nh thì tá»± bay giá»ng ta Äi nha.â ÄÆ°á»ng Mạnh Thừa và Sà i ChÃnh giáºn sôi máu, câu nà y còn sắc bén hÆ¡n cả câu lúc trÆ°á»c của há», chá» thẳng và o mặt hai ngÆ°á»i há», hiá»n nhiên là cà ng là m ngÆ°á»i ta cÄm háºn hÆ¡n.
âDu Tiá»u Mặc, Äừng tÆ°á»ng rằng ngÆ°Æ¡i có chá» dá»±a thì ta không dám Äá»ng tá»i ngÆ°Æ¡i, nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muá»n Äánh, thì ta sẽ phụng bá»i tá»i cùng.â Sà i ChÃnh háºm há»±c nói. Du Tiá»u Mặc nghe Äược, không kinh sợ mà còn lấy là m mừng, bây giá» hắn chẳng cần kiêng ká» ÄÆ°á»ng Mạnh Thừa và Sà i ChÃnh nữa, còn Äang Äá»nh tranh thủ Äá»ng ý, má»t giá»ng nói uy nghiêm bá»ng vang lên từ phÃa trÆ°á»c, âChÃnh nhi, trá» vá»!â Giá»ng nói kia nhÆ° vang lên ngay bên tai, Du Tiá»u Mặc chá» cảm thấy lá» tai ù ù, nhÆ° thá» sắp Äiếc, sau Äó hắn cÅ©ng cảm giác Äược má»t ánh mắt lạnh lẽo rÆ¡i trên ngÆ°á»i mình. Da Äầu Du Tiá»u Mặc tê tại, hắn có thá» mÆ¡ há» cảm giác Äược hÆ°á»ng mà ánh mắt kia truyá»n tá»i, chÃnh là lão tá» Sà i gia.
LÄng Tiêu kéo hắn ra phÃa sau, ánh mắt kia cÅ©ng theo Äó mà biến mất. Du Tiá»u Mặc thá» dà i má»t tiếng, lông tÆ¡ Äá»u dá»±ng Äứng, Äáng tiếc là không thá» là m Sà i ChÃnh Äẹp mặt.
âÄÆ°á»ng ÄÆ°á»ng là lão tá», váºy mà Äi khi dá»
má»t tên tiá»u bá»i, Äúng là không biết xấu há».â Giá»ng nói của Äoà n Kỳ Thiên Äá»t nhiên vang lên, châm chá»c lão tá» Sà i gia không chút khách khÃ. Dù bá» châm chá»c nhÆ°ng lão tá» Sà i gia không há» cảm thấy thẹn quá hóa giáºn, còn thản nhiên nói: âÄoà n Kỳ Thiên, ngÆ°Æ¡i thu Äược má»t Äá» Äá» tá»t lắm, tâm cÆ¡ u ám nhÆ° thế, còn muá»n dụ dá» tằng tôn của ta và o bẫy.â
Dùng ánh mắt sắc bén của lão, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thá» nhìn ra Äược thá»±c lá»±c của Du Tiá»u Mặc, nếu Äấu vá»i hắn, Sà i ChÃnh sẽ nháºn lấy hết phần thua thiá»t.
Äoà n Kỳ Thiên cÆ°á»i lạnh: âVáºy thì chá» có thá» nói tằng tôn của ngÆ°Æ¡i là Äá» ngu!â
Rá»t cục thì lão tá» Sà i gia cÅ©ng lạnh mặt, âÄoà n Kỳ Thiên, ngÆ°Æ¡i muá»n Äánh vá»i ta tháºt sao? Bản lão tá» cÅ©ng không sợ ngÆ°Æ¡i.â
Äoà n Kỳ Thiên nhìn lão khinh miá»t, âÄánh thì Äánh.â
âCác ngÆ°Æ¡i chá» á»n à o, sắp tá»i Huyá»
n Sa hải rá»i, nếu Äánh thì Äợi lúc Äến Äánh sau, còn nhiá»u thá»i gian Äá» cho các ngÆ°Æ¡i Äánh thoải mái.â TrÆ°á»c nay Äá»ng gia vẫn Äứng giữa vá»i tÆ° cách là ângÆ°á»i hòa giảiâ, lão giả lên tiếng cắt ngang bầu không khà trà n ngáºp thuá»c súng kia.
âÄá»ng lão nói không sai, tiếp theo còn có má»t tráºn chiến ác liá»t nữa phải Äánh.â Tằng tá» phụ của Bách Lý Thiên Dáºt cÆ°á»i hÃp mắt vuá»t vuá»t chòm râu hoa râm, phụ há»a theo.
Äoà n Kỳ Thiên hừ lạnh, không nói gì thêm. Tuy sắc mặt của lão tá» Sà i gia vẫn khó coi nhÆ° trÆ°á»c, nhÆ°ng lão không phải là ngÆ°á»i không biết lấy Äại cục là m trá»ng. Má»t há»i khói thuá»c súng dừng lại trong vô hình!
Bay hết hai ngà y, rá»t cục thì Huyá»
n Sa hải cÅ©ng hiá»n ra trong tầm mắt, ná»ng Äá» sÆ°Æ¡ng mù á» nÆ¡i nà y Äáºm Äặc hÆ¡n những nÆ¡i khác gấp bá»n nÄm lần, không chá» có thế, mà n sÆ°Æ¡ng mù mà u trắng nà y còn có Äá»c, Äây cÅ©ng là nguyên nhân vì sao không thá» dùng Hải Bằng Äiá»u Äá» Äi tá»i.