Truyền Nhân Thiên Y

Chương 327



Chương 328

“Tạm thời đừng hoảng hốt.”

Hạ Tam Hải suy nghĩ một chút, lập tức gọi điện thoại cho Bạch Thiên Nam.

Giờ phút này, Bạch Thiên Nam đã tập hợp tất cả mọi người trong phân bộ, đang nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị sáng sớm ngày mai xuất phát.

“Hạ Lão, ông tỉnh rồi? Cảm giác thế nào…”

“Bộ chủ, đang có chuyện khẩn cấp, tôi nói ngắn gọn.” Hạ Tam Hải cắt ngang lời ông ta, trầm giọng mà nói: “Lỗ Trì đã gửi chiến thư, trận chiến này không nên chậm trễ nữa, các người lập tức tranh thủ lên đường đi!”

“Hiện tại Lương Siêu đã đến núi Thương Nam, hiện tại các người chạy tới cũng tiện phối hợp hỗ trợ nhau!”

“Hả?” Bạch Thiên Nam nghe vậy thì khẽ giật mình, trước đó ông ta còn tưởng rằng Lương Siêu đã trốn đi tránh tai nạn, không ngờ tên này lại muốn đơn thương độc mã, lấy một địch ba?

“Hừ, không biết tự lượng sức mình, thật là cái chày gỗ.” m thầm khinh bỉ một câu, Bạch Thiên Nam lạnh nhạt nói: “Hạ Lão, chỉ sợ không được.”

“Ban đêm tác chiến với cổ sư là có lợi cho đối phương, bất cho tại bên ta, tôi là đứng đầu một bộ, không thể không để ý đến tính mạng của các thành viên trong phân bộ để đi cứu một tên ranh tự tìm đường chết đúng không?”

“Bạch bộ chủ, ông…”

“Được rồi Hạ Lão, ngài cứ an tâm dưỡng thương, tôi biết họ Lương kia là cháu rể tương lai của ngài, chẳng qua tuấn kiệt trẻ tuổi trên thế gian cũng đâu phải chỉ có mình cậu ta đúng không?”

“Cậu ta chết rồi thì ngài đổi một người là được, đến lúc đó tôi có thể giới thiệu cho ngài.”

Nói xong thì ông ta cúp điện thoại.

Bạch Hạo Nhiên đứng bên cạnh hỏi hai câu, khi biết hơn nửa đêm Lương Siêu lại dám một người đi đến núi Thương Nam, anh ta trực tiếp cười phá lên như tiếng heo kêu.

“Ha ha, ha ha ha!”

“Thằng ngu này, không ngờ buổi sáng bị con khích hai câu thì ban đêm đã một mình đi chịu chết, loại người này chết cũng đáng đời!”

“Ha ha…”

Trong lòng anh ta và Bạch Thiên Nam, Lương Siêu đã là một người chết.

“Đừng cười, nắm chặt thời gian nghỉ ngơi đi.” Bạch Thiên Nam khiển trách một tiếng rồi lại thở dài.

“Ai…”

“Trận chiến này thực sự hung cát khó dò, nếu anh của con còn ở đây thì cha cũng không đến mức lo âu như vậy.”

Cùng lúc đó, núi Thương Nam, chỗ giữa sườn núi.

Ba sư huynh đệ Vệ Tranh, Mạnh Khuê, Lỗ Trì nhắm mắt ngồi xếp bằng theo hình tam giác ở nơi đây, trên thân người nào cũng toả ra một luồng dao động kỳ dị.

Không bao lâu sau đã nghe được một loạt tiếng bước chân “Sàn sạt…” vang lên.

Ngay sau đó, một bóng người gầy gò xuất hiện trong tầm mắt ba người.

Chính là Lương Siêu.