Truyền Nhân Thiên Y

Chương 182



Chương 182

“Ồ.”

Lương Siêu có chút hứng thú gật đầu, quay đi đang định cùng Sở Diệu Y bước vào, thì đột nhiên nghe thấy tiếng xe thể thao phanh lại.

“Anh Phùng!”

“Này, ngài đã đến chúng ta đang chờ anh!”

“Anh Phùng, anh đừng nhúc nhích, sau này việc mở cửa xe hay việc nhỏ giống như như này, tôi sẽ thay anh gánh vác, cho nên anh không cần làm!”

“…”

Thanh niên ngồi trong xe thể thao bước xuống xe, rũ quần áo cười toe toét: “Còn chờ tôi cái gì, nếu như đã tới rồi thì anh đi vào trước đi.”

“Xin chào!”

“Nghe anh Phùng nói những lời này thật cảm động, anh là đại ca của mấy thành viên mới bọn em, mấy anh em bọn em đi vào mà không có đại ca dẫn đầu thì sao coi đc?

“Đúng vậy, Võ Minh là nơi quy tắc tôn nghiêm, cho nên bọn em cũng phải có tôn ti trật tự, đúng không?”

“Ha ha!”

“Coi như các em thức thời, đi thôi!”

Người thanh niên phất phất tay, vênh váo đi vào phía trước, cùng lúc đó, Sở Diệu Y liếc nhìn Lương Siêu đang đứng bất động ở đó, nghi ngờ hỏi: “Sao anh còn chưa đi vào?”

“Gặp người quen cũ.”

Vừa nói xong, Lương Siêu quay đầu lại nhìn thấy thanh niên đi về phía mình, nhếch miệng cười.

Với giọng nói vừa rồi, biết chắc chắn là thằng nhãi đó, đúng là Phùng Luân

Kể từ lần trước trốn khỏi biệt thự của Liễu gia, thằng nhãi này đã mai danh ẩn tích, không ngờ hôm nay lại xuất hiện ở đây.

“Phùng đại thiếu gia.”

“Mấy ngày không gặp, ngươi thế nào rồi?”

Phùng Luân ngẩng đầu lên khi nghe thấy giọng nói của hắn

Mà khi anh ta và Lương Siêu bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên anh ta mở to hai mắt, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc!

Mẹ kiếp!

Làm sao ở chỗ này lại gặp phải ác tinh chứ?

Chạy!

Phùng Luân xoay người bỏ chạy mà không nói một lời nào, vẫn có thể trốn như trước.

“Anh Phùng!”

Lúc này, có một người ngăn cản Phùng Luân lại, khó hiểu nói: “Chỉ là một tên vô danh tiểu bối mà thôi, anh sợ hắn sao?”

Vô danh tiểu bối?

Khóe miệng Phùng Luân khẽ giật một cái, nhìn về phía nam nhân, Diệt Diệp Cửu, diệt Từ Xuyên!

Tại sao gọi đây là vô danh tiểu bối?