Truyền Nhân Thiên Y

Chương 175



Chương 175

“Võ Minh?”

Lương Siêu trước đây đã từng nghe ông già nói về tổ chức này, nhưng ông già nói cũng không quá là chi tiết, chỉ là nói qua loa vài câu.

Ông nói Võ Minh là một tổ chức rác rưởi, nên sớm bị giải tán đi thì hơn.

“Ờ”

“Lương sư phụ cũng biết Võ Minh sao?”

Lương Siêu cười gật đầu: “Tôi cũng biết đôi chút, với cả ông Sở cứ gọi hẳn tên tôi đi, ông xưng hô vậy tôi thật sự không quen.”

“Đúng vậy đó!”

Sở Diệu Y lập tức phụ họa bên cạnh: “Anh ấy rõ ràng là tiểu bối, nhưng ông lại đi gọi như vậy cảm giác anh ấy cứ như là lớn hơn so với ông một thế hệ vậy! Cháu bỗng dưng lại cách xa anh ấy tận mất thế hệ.”

Sở Hà cười một tiếng, cũng không câu lệ nữa, đi cùng Lương Siêu vào biệt thự.

Sau khi ngồi xuống, ông ấy đi thẳng vào chủ đề và nói: “Lương Siêu, tôi đến đây lần này là theo sự ủy thác của trưởng phân bộ chúng tôi, xin cậu hãy gia nhập chi nhánh Thiên Hải của chúng tôi và phục vụ với tư cách là một chấp sự danh dự.”

Đang tính lôi kéo mình sao?

Lại chỉ ban cho một chức chấp sự thôi mà nói là vinh dự sao?

Cái này cũng quá hẹp hòi rồi đi!

Lương Siêu tự lẩm bẩm, lời đánh giá trước đó của ông già cũng tin hơn phân nửa rồi.

Cái Võ Minh này có thể là không tốt cho lắm.

Nhìn thấy Lương Siêu hoàn toàn thờ ơ và không bị lay chuyển, Sở Hà vội vàng giải thích.

Ông ấy nói: “Cái gọi là chấp sự danh dự không chỉ là một hư danh đâu, không chỉ có thể có sự đãi ngộ của một chấp sự, mà con không bị hạn chế sự tự do của cậu.”

“Tương đương với việc có thể được sự lợi ích mà không mất gì, còn là tên tuổi hàng đầu của chấp sự.”

Sau khi suy nghĩ một chút, Lương Siêu thật sự không có hứng thú với những điều kiện này, cái lợi ích tuyệt vời mà ông ấy nói chả bõ hắn quan tâm.

Về phần tên tuổi chấp sự ở Võ Minh, nói thật ra hắn vẫn còn cảm thấy hơi xấu hổ nữa ấy.

“Thật xin lỗi, ông Sở, hiện tại tôi không có dự định gia nhập thế lực này.”

“Anh vậy mà lại từ chối sao?”

Sở Diệu Y có chút khó có thể tưởng tượng được: “Anh phải biết rằng, ông của tôi đã ở phân hội Thiên Hải này lâu như vậy rồi nhưng mới chỉ có thể với được danh hiệu chấp sự thôi không, vậy mà anh…..”

“Diệu Y!”

Sở Hà cau mày ngắt lời cô, Lương Siêu người ta là một cao nhân ngay cả Từ Xuyên cũng có thể đánh cho tàn phế, có lẽ bản thân ông không có tư cách đánh đồng vơ đũa cả nắm.

Sau khi trầm ngâm một lúc, ông ấy hỏi: “Lương Siêu, trước đó cậu đã đánh phế Từ Xuyên, mặc dù ông ta không tham gia Võ Minh, nhưng trong cái giới tu luyện này thì có quan hệ rất rộng, bạn thân rất nhiều.”