Truyền Nhân Thiên Y

Chương 133



Chương 133

Ngay sau đó, Diệp Cửu đột nhiên cúi đầu và phun một ngụm máu tươi xuống mặt đất, trong đó còn kèm theo mấy cái răng gãy đã biến thành màu đen bốc mùi hôi thối…

Thấy vậy, Lương Siêu vỗ tay cười đầy thỏa mãn.

“Xong rồi, chỉ cần nhổ bỏ mấy cái răng thối này đi thì sau này sẽ không còn đau nữa.”

Mọi người: “…”

Cách nhổ răng này thật tuyệt.

Diệp Cửu đứng lên rồi chậm rãi ngẩng đầu, ông ta nhìn Lương Siêu với vẻ u ám và che đi gương mặt sưng tấy. Lúc này, ông ta thực sự nghẹn khuất không biết nói gì, cuối cùng chỉ có thể nói ra hai câu.

“Được.”

“Giỏi lắm!”

“Lương Siêu đúng không, tôi nhớ kỹ cậu rồi!”

Thế nhưng ngay khi ông ta xoay người định rời đi thì Lương Siêu cầm mấy ngân châm đâm thẳng về phía cái mông của Diệp Cửu với tốc độ nhanh như chớp…

Ngay sau đó.

“A!”

Diệp Cửu đột nhiên kêu to đầy thảm thiết, ông ta xoay người ôm chặt lấy mông và trừng mắt nhìn Lương Siêu.

“Cậu, rốt cuộc cậu muốn làm gì!”

“À, tôi muốn chữa bệnh trĩ cho ngài.”

Lương Siêu ra vẻ vô tội: “Nếu như ngài không tin thì sau khi về nhà cứ cởi quần ra xem. Tôi đảm bảo ngài sẽ không còn nhìn thấy một búi trĩ nào, hơn nữa sau này nó sẽ không còn tái phát nữa. Nếu như còn tái phát thì ngài cứ tới tìm tôi, tôi hứa sẽ chữa trị miễn phí cho ngài.”

“Cậu!”

Diệp Cửu chưa từng cảm thấy nhục nhã như lúc này, đây quả thực là một sự sỉ nhục vô cùng lớn đến mức khóe miệng ông ta bắt đầu co giật.

Thấy vậy, quản gia vội nháy mắt với năm người đàn ông mặc âu phục cao lớn.

“Mấy người còn ngơ ngác ở đó làm gì? Ngày thường Cửu gia nuôi các người không công hay sao? Mau đi đánh chết thằng nhóc kia đi!”

“Ai dám động tay động chân?”

“Chẳng lẽ các người cảm thấy mình lợi hại hơn Triệu Thiết Trụ sao? Có muốn thư giãn gân cốt chút không?”

Ánh mắt của Lương Siêu đột nhiên trở nên lạnh lùng nhìn về phía mấy tên vệ sĩ ở phía sau. Mấy tên vệ sĩ lập tức cúi đầu, thậm chí còn chẳng dám ngẩng lên nhìn hắn…

“Các người!”

“Đúng là một đám phế vật!”

Diệp Cửu tức đến mức quát to hai câu nhưng ông ta biết rằng hôm nay chắc chắn không có kết quả gì nên phất tay.

“Mau cầm tiền rồi cút đi!”

“Từ từ đã.”

Lương Siêu dẫm lên thùng tiền với vẻ mặt vui vẻ.