Truyền Nhân Thiên Y

Chương 130



Chương 130

“Chó thật sự càng già càng nhát!”

Sáng sớm ngày hôm sau.

Lương Siêu đang làm bữa sáng thì nghe thấy tiếng “kinh koong!” chuông cửa gõ cửa: “Cửu gia đến thăm!”

“Mở cửa!”

Lương Siêu mở cửa, liếc nhìn Diệp Cửu đang mặc một bộ quần áo rộng thùng thình đeo kính râm, không khỏi nhướng mày như kiếm.

“Tôi biết ông sao?”

“Sáng sớm cũng không để cho nhân sống yên ổn, tố chất rác rưởi gì đây?”

“Láo lếu!”

Quản gia bên cạnh Diệp Cửu nghiêm mặt nói: “Toàn bộ Thiên Hải còn có mấy ai mà không biết cửu gia, cậu dù chưa nhìn thấy qua, chắc cũng nghe qua tục danh của Cửu gia rồi chứ?”

“Ờ thì…”

Lương Siêu trợn mắt nghĩ nghĩ, sau đó thành thật lắc đầu: “Tôi chưa từng nghe nói qua.”

“Cậu!”

“Thôi bỏ đi!”

Diệp Cửu cười nhạt xua tay, một mình đi vào biệt thự, nhìn xung quanh, nhấp môi.

“Đây là một ngôi nhà tốt, nhưng đáng tiếc là nó quá nhỏ.”

“Cậu không cảm thấy hơi buồn khi một thanh niên tuấn kiệt như cậu sống ở đây sao?”

Ông già này thực sự hài hước.

Sống một mình hay không thì có liên quan gì đến ông ta chứ?

Sau đó Diệp Cửu lại ngồi xuống, nhẹ giọng nói: “Nếu ngươi chưa từng nghe nói qua tôi, thì tôi trước tiên giới thiệu một chút.”

“Tôi tên Diệp Cửu, là người lăn lộn ở giới này, ai cũng xứng tôi Cửu gia, có thể được coi là hoàng đế ngầm của Thiên Hải.”

“Triệu Thiết Trụ hôm qua bị ngươi làm cho què tay, những năm đầu là thuộc hạ vô dụng của ta, nhưng hai năm trở lại đây, vì thanh danh mà gã cố gắng làm được chút thành tựu, nên người cũng có chút buông thả, cho nên gặp một kiếp nạn là cậu cũng là chuyện sớm muộn thôi.

Roẹt!

Ánh mắt Lương Siêu ngưng lại, thanh âm lập tức lạnh xuống.

“Ý của ông là đến tận cửa nhà tôi để hỏi tội và báo thù cho Triệu Thiết Trụ sao?”

“Không phải!”

“Vậy tại sao ông lại ở đây? Đừng nói là đến đây để tán gẫu với tôi đấy nhé?”

Diệp Cửu nghe vậy thì cười cười, không nói gì, chỉ vỗ tay hai cái.

Ngay sau đó, năm người đàn ông mặc âu phục song song đi vào, mỗi người mang theo hai chiếc két sắt.

().

“Mở ra.”

Diệp Cửu ra lệnh, năm người lập tức mở chiếc hộp ra, từng người một bày ra trước mặt Lương Siêu.

Mười hộp, tất cả đều chứa đầy những tờ một trăm đồng đỏ tươi!