Truyền Kỳ Phu Nhân

Chương 234: Anh dám



Phong Tĩnh Đằng, Mai Truyền Kỳ cùng Tuyên Thừa quay đầu lại, liền thấy Phong Gia Ngạo khí thế hùng hổ mang theo người Phong gia đi tới.

Tuyên Thừa thấy là Phong gia đến, không muốn dính líu việc nhà người ta, lặng lẽ lui về bữa tiệc.

Phong Tĩnh Đằng không nhìn Phong Gia Ngạo tức giận, lễ độ hoan nghênh nói: “Hoan nghênh, hoan nghênh Phong thượng tướng tới tham gia bữa tiệc lần này.”

Phong Gia Ngạo trầm mặt hừ lạnh: “Tại sao không nhận truyền tin của ta.”

Phong Tĩnh Đằng cũng không trả lời, trực tiếp làm thủ hiệu mời: “Phong thượng tướng, mời vào trong.”

Phong Gia Ngạo thấy mình không được để mắt tới, lửa giận càng sâu, nhưng nghĩ đến mình tới đây vì tằng tôn, lập tức nén giận, lạnh giọng hỏi: “Phong Tĩnh Đằng, ngươi có phải nên giải thích chuyện đứa nhỏ cho chúng ta không?”

Phong Tĩnh Đằng từ tốn nói: “Phong thượng tướng, ngài đừng nóng vội, chờ đến khi bữa tiệc bắt đầu, tôi sẽ giải thích rõ ràng chuyện này cho mọi người.”

“Vậy thì tốt, nếu ngươi là cha đứa nhỏ, vậy cũng nên đổi họ thành họ Phong đi, bắt đầu từ ngày mai, liền dẫn hài tử về Phong gia, tiếp nhận huấn luyện của Phong gia chúng ta.”

Phong Gia Ngạo nhìn Mai Nguy Hiểm, bá đạo bồi thêm một câu: “Đợi lát nữa trong bữa tiệc, liền tuyên bố với mọi người, hài tử đổi họ Phong.”

Hắn phải thừa dịp hài tử vẫn chưa có ý thức độc lập, huấn luyện trước một phen, sau đó, đưa nhỏ mới có thể nghe hắn, mặc hắn bài bố.

Không có bất kỳ ngữ khí thương lượng, giọng điệu ra lệnh, khiến Phong Tĩnh Đằng và Mai Truyền Kỳ khó chịu.

Còn chưa giải thích chuyện cha đứa bé, liền vội vàng đưa hài tử đánh vào tiêu chí Phong gia, có còn coi cha và ba đứa nhỏ để trong mắt không.

Bên cạnh Giản Dực, Liên Trạch Dương, Tống Văn Bân bọn họ đều nghe, đều cảm thấy không thích, cảm thấy Phong Gia Ngạo này thật khiến người ta chán ghét.

Ngay cả Mai Nguy Hiểm cũng không thích Phong Gia Ngạo, nhíu mày nhỏ lại, trừng mắt về phía Phong gia.

Phong Thiên Thành đứng sau lưng Phong Gia Ngạo, nhăn mày lại, tuy hắn thật cao hứng khi Mai Nguy Hiểm là cháu ruột mình, nhưng với cách làm này của phụ thân, lại hết sức không đồng ý.

Mai Truyền Kỳ nhướn mày: “Phong thượng tướng, ông muốn hài tử đổi họ, có hỏi qua người làm ba là tôi chưa? Ông có thể hỏi tôi cũng không đồng ý cho đứa nhỏ đổi họ? Còn nữa, Phong gia mấy người dựa vào đâu mà bắt thằng bé đổi họ? Thằng bé ra đời nhiều năm như vậy, Phong gia mấy người đã từng làm nghĩa vụ người nhà với nó chưa?”

Phong Gia Ngạo lạnh giọng nói: “Chúng ta không biết hài tử tồn tại như thế, thì làm gì có nghĩa vụ?”

“Hay lắm, chuyện tám năm trước, tôi cũng không muốn nhắc lại, rồi nói về lúc tết đi, Phong gia mấy người có xem hai cha con chúng tôi là người Phong gia không? Có nghĩ năm mới gọi chúng tôi về Phong gia dùng bữa không, không có chứ gì? Còn nữa, coi như Phong gia mấy người sau tết không biết Nguy Nguy chính là con cháu các người đi, nhưng hẳn cũng biết tôi là bạn lữ của Phong Tĩnh Đằng, Nguy Nguy là con riêng của Phong Tĩnh Đằng, nhưng, ngay cả sinh nhật, đừng nói Phong gia mấy người đến tặng quà, ngay cả một câu sinh nhật vui vẻ cũng không có. Hiện tại biết con tôi là con ruột của Phong Tĩnh Đằng, liền lập tức muốn đổi họ con tôi, tôi nói cho mấy người biết, không có cửa đâu.”

Phong Gia Ngạo muốn phản bác, lại không thể nói gì, tức đến đỏ mặt.

Đám người Phong Thiên Thành đứng phía sau Phong Gia Ngạo che miệng cười trộm.

Phong Gia Ngạo cùng Mai gia càng nháo càng càng tốt, đối với bọn họ mà nói, Mai Nguy Hiểm không đổi họ là tốt nhất, cũng không cần nhận tổ quy tông.

Lúc này, một đạo âm thanh trầm thấp uy nghiêm truyền tới: “Phong thượng tướng, ngươi mới vừa nói cảm thấy lão tổ tông này không có năng lực huấn luyện hài tử, có đúng không?”

Tất cả mọi người nhìn phía sau đám người Phong gia, chỉ thấy Mai Phi Trần mang theo một đám sĩ quan Mai gia bình tĩnh đứng ở đó, cũng không biết bọn họ xuất hiện bao lâu, mọi người đều trào phúng nhìn Phong gia.

Phong Gia Ngạo không ngờ Mai Phi Trần lại tới tham gia bữa tiệc, sắc mặt hơi đổi: “Lão tổ tông đừng nói nghiêm trọng như vậy, chẳng qua tôi cảm thấy cha hài tử nếu là người Phong gia, như vậy, hài tử nên cùng họ Phong, hơn nữa, cũng có thể cùng những hài tử khác của Phong gia huấn luyện chung.”

Mai Phi Trần nhàn nhạt nói: “Ta hi vọng thượng tướng có thể hiểu rõ, Nguy Nguy nếu là truyền nhân của ta, phải là họ Mai, về sau cũng chỉ có thể họ Mai.”

Nói xong, ông liền dẫn theo sĩ quan Mai gia vào bữa tiệc.

Sắc mặt Phong Gia Ngạo vô cùng khó coi, trong lòng rõ ràng cùng Mai gia cướp người, đây chẳng qua là họ cướp lại.

Hắn nhìn về phía Phong Tĩnh Đằng: “Nếu ngươi còn coi mình là người Phong gia, đợi lát nữa trong bữa tiệc, ngươi biết phải làm sao rồi đấy.”

Phong Gia Ngạo trừng mắt nhìn Mai Truyền Kỳ, dẫn người Phong gia tiến vào hội trường.

“Tên thượng tướng này, thật khiến người khác buồn nôn mà.” Giản Dực nghĩ đến Phong Tĩnh Đằng là tôn tử Phong gia, nhanh chóng hỏi: “Phong đại tá, anh không trách tôi nói xấu đó ông ta chứ?”

Phong Tĩnh Đằng cười nói: “Tôi cũng giống mọi người, không thích ông ta.”

Nếu không phải vì tâm nguyện của ba, anh sẽ không nhận tổ quy tông.

Giản Dực hỏi: “Vậy anh sẽ đổi họ Phong cho Nguy Nguy sao?”

Mai Truyền Kỳ trừng Phong Tĩnh Đằng: “Anh dám.”

Cậu tổ chức bữa tiệc này, chỉ để thông báo cho tất cả mọi người biết, Mai Nguy Hiểm là con ruột Phong Tĩnh Đằng, chứ chưa hề nghĩ sẽ đổi họ đứa nhỏ.

Cho dù Phong Tĩnh Đằng muốn đứa nhỏ cùng họ, vậy phải chờ đứa kế tiếp rồi bàn đến.

Mai Nguy Hiểm chu chu miệng nhỏ: “Cha, con không muốn đổi họ, chữ Phong này cùng âm với kẻ điên, khi người khác gọi con là Phong Nguy Hiểm, giống như gọi kẻ điên nguy hiểm a.”

Giản Dực cười to: “Đúng, vẫn là Mai Nguy Hiểm êm tai hơn.”

Phong Tĩnh Đằng cười cười hôn lên mặt Mai Nguy Hiểm cùng Mai Truyền Kỳ: “Yên tâm, sẽ không để Nguy Nguy đổi họ đâu.”

Hài tử là do Mai Truyền Kỳ nhọc nhằn khổ sở sinh ra, mà thân làm cha, anh căn bản cũng chưa tận tân làm nghĩa vụ gì, đương nhiên không thể đổi họ đứa nhỏ được.

Mai Truyền Kỳ thoả mãn cười: “Này còn tạm được.”

“Khách mời tới cũng tương đối rồi, chúng ta đi vào thôi.” Phong Tĩnh Đằng mang theo Mai Truyền Kỳ hướng bạn bè thân thích giới thiệu đây là bạn lữ của mình cùng nhi tử.

Đương nhiên lúc giới thiệu đến Phong gia bên kia, bọn họ đều nhìn Mai Truyền Kỳ có vẻ giễu cợt.

Bất quá, cũng không biểu lộ quá rõ ràng, trước mặt Mai gia, vẫn nên nể nang một chút.

Tổng bộ tinh võng cũng phái vài phóng viên đến đây, thứ nhất là làm rõ chuyện tại sao Mai Nguy Hiểm là thân sinh nhi tử của Phong Tĩnh Đằng để công bố, chuyện thứ hai là phỏng vấn vài nhân vật cao cấp, muốn đào một ít thông tin từ bọn họ.

Sắp kết thúc bữa tiệc, Phong Tĩnh Đằng dẫn Mai Truyền Kỳ, Mai Nguy Hiểm lên đài, mọi người vừa nhìn, liền lập tức ngừng nói.

“Cảm ơn mọi người đã tới tham gia bữa tiệc, mục đích tối nay chủ yếu là muốn giới thiệu với mọi người đây con ruột tôi, Mai Nguy Hiểm. Có lẽ mọi người đều cảm thấy khó hiểu, tại sao đứa nhỏ của Đại thiếu gia Mai gia Mai Truyền Kỳ cùng thiên kim Cố gia sinh ra, đột nhiên trở thành con của Phong đại tá tôi.”

Phong Tĩnh Đằng sớm nghĩ ra câu chuyện để nói cho mọi người: “Tiếp theo, tôi sẽ giải thích chuyện này, tôi và Truyền Kỳ đã sớm nhận thức, lúc sau do tôi có nhiệm vụ trong người, khiến Truyền Kỳ tưởng tôi sẽ không trở lại được, nhưng lúc đó, em ấy đã có thai, bất đắc dĩ, đành nhờ thiên kim Cố gia Cố Quân Thanh kết hôn giả với em ấy, để cho hài tử có được một gia đình hoàn chỉnh.”

Nói tới đây, thần sắc anh có chút âm u, biểu hiện như vậy là muốn mọi người tin tưởng anh, thêm nữa, quả thật anh cũng đưa vào cảm xúc khổ sở mình từng có: “Sau khi tôi hoàn thành nhiệm vụ trở về, liền nghe tin em ấy và thiên kim Cố gia đã kết hôn và sinh con, bởi vậy không muốn quấy rầy hai người họ, mà dẫn đến nhiều năm hiểu lầm như vậy, mãi đến tận mấy tháng trước, mới biết Mai Nguy Hiểm là con tôi.”

“Tôi vô cùng cảm tạ thiên kim Cố gia Cố tiểu thư, cũng cả tạ Cố gia, nhờ bọn họ nuôi nấng con tôi, giao dục con tôi trở thành một đứa nhỏ ngoan ngoãn nghe lời, vô cùng cảm tạ các người.”

Phong Tĩnh Đằng hướng tới trước mặt nghiêng mình chín mươi độ.

Cố Thiếu Đình cùng Tả Nguyệt, Cố Quân Thanh đều không đến, bất quá, thông qua tinh võng cũng nhìn thấy màn này.

Phong Tĩnh Đằng ngồi dậy, tiếp tục nói: “Những điều cần nói tôi đã nói xong, lần nữa cảm tạ mọi người đã tới tham gia bữa tiệc.”

Phong Gia Ngạo thấy Phong Tĩnh Đằng không tuyên bố chuyện đổi họ, vô cùng tức giận, nén giọng giận dữ nhìn Phong Thiên Thành nói: “Nhìn ngươi dạy dỗ được một hảo nhi tử, tâm cũng không hướng về Phong gia chúng ta.”

Phong Thiên Thành không nhìn cơn giận của hắn, ôn hòa cười nói: “Phụ thân, đứa con trai này, con chưa bao giờ đã dạy nó một ngày, cho nên chuyện nó là, bao gồm thành tựu hiện tại đều không có một chút quan hệ với người cha này.”

Phong Gia Ngạo biết đến hắn nói thực sự, tức giận trừng một cái.

Lúc này, một phóng viên bước ra, lập tức hỏi: “Phong đại tá, ngài hiện tại là cha của Mai gia tiểu tiểu thiếu gia, mà Mai gia tiểu tiểu thiếu gia là truyền nhân lão tổ tông Mai gia, vậy ngài có định đổi họ cho Mai gia tiểu tiểu thiếu gia không?”