Trương Tiêu Phan Tu Tiên Lộ

Chương 12: Ngọc Thanh cảnh đại viên mãn



Thiên La Sơn tọa lạc ở Giao Châu Tây Nam, tại chân núi Thiên La Sơn có một toà thành bị bao quanh bởi màn sương mù nồng đậm phàm nhân rất khó nhìn thấy, chỉ có tu sĩ học xong Thiên Nhãn Thuật là nhìn thấy toà thành đó. Tòa thành đó là địa điểm các tu tiên giả phải đi qua nếu muốn tiến vào Thiên La Sơn Thiên La bí cảnh, có tên là Thiên La thành, một toà thành tụ tập nhiều tu sĩ.

Tại chân núi Thiên La Sơn có một trấn nhỏ, trấn nhỏ đó có tên là Thiên La trấn, nằm rất gần Thiên La Sơn và cách Thiên La Sơn hơn năm dặm. Nguyên lai Thiên La trấn lúc đầu chỉ là một cái thị trấn chủ yếu là võ giả, rất ít tu sĩ nhưng vì lâu dài người dân trong trấn tiếp xúc với tu sĩ đến từ khắp mọi nơi cho nên người dân trong trấn dần biết đến sự tồn tại của tu sĩ, theo thời gian trôi đi trong Thiên La trấn xuất hiện các cửa hàng, thế lực do tu sĩ thành lập nhằm phục vụ các tu sĩ khi họ đi ngang qua Thiên La trấn.

Nghe nói một trong các đời chưởng môn của Tiêu Dao Tông vốn là võ giả xuất thân từ Thiên La trấn, may mắn được một vị trưởng lão của Tiêu Dao Tông nhận làm đệ tử và đem về Tiêu Dao Tông tu hành, do người này có linh căn cho nên người này không lâu sau liền trở thành một vị tu sĩ. Năm trăm năm sau, vị tu sĩ đó là một vị Thiên Linh kỳ cường giả rồi không lâu sau trở thành một thế hệ tông chủ của môn phái Tiêu Dao Tông. Vị tu sĩ đó là Lưu Vũ Chiến, tư chất linh căn là song linh căn, đến giờ vẫn còn sống, hiện giờ là một vị thái thượng trưởng lão của Tiêu Dao Tông, khi còn là tông chủ của Tiêu Dao Tông thì Lưu Vũ Chiến là đời thứ hai mươi tám tông chủ.

Bên ngoài Thiên La trấn có một vị thiếu niên mặc đạo bào màu trắng, đang đứng nói chuyện với một người dân của Thiên La trấn. Vị thiếu niên đó không ai khác chính là Trương Tiêu Phan, Thanh Nguyên Tông đương nhiệm chưởng môn, người mất năm ngày di chuyển đến Thiên La Sơn kể cả ngự khí phi hành lẫn thi triển “Ngự Phong Thuật”.

Trương Tiêu Phan sau khi biết được địa điểm của Thiên La thành liền đưa cho người dân cung cấp thông tin cho hắn năm viên hạ phẩm linh thạch là tiền thù lao, mà Trương Tiêu Phan trả cho người đã cung cấp thông tin cho hắn, rồi Trương Tiêu Phan rời khỏi Thiên La trấn đi tới Thiên La thành.

...

Nửa ngày sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở một mảnh khu vực màn sương bao phủ dày đặc, hắn đối với màn sương khu vực này gật đầu một cái, liền chuẩn bị bước vào bên trong nồng vụ thì có một đạo thanh âm truyền đến làm cho hắn dừng lại ở phía trước khu vực màn sương bao phủ dày đặc đó.

“Đạo hữu định bước vào bên trong khu vực sương mù đó là đi tới Thiên La thành, với mục tiêu là tiến vào bên trong Thiên La bí cảnh sao?”

Trương Tiêu Phan sau khi dừng lại liền xoay người về phía chủ nhân của đạo thanh âm vừa rồi, rất nhanh hắn biết được ai là chủ nhân của câu nói vừa rồi, đó chính là vị nữ tử mặc y phục màu trắng đang đi tới trước mặt hắn. Với thực lực tu sĩ đạt tới bán Ngọc Thanh cảnh cửu trọng, Trương Tiêu Phan thấy được vị nữ tử mặc y phục màu trắng đó có thực lực ở Ngọc Thanh cảnh thất trọng, hắn sau đó chắp tay thi lễ với vị nữ tử đó rồi cất tiếng nói: “Đúng thế. Tại hạ muốn đi tới Thiên La bí cảnh tìm kiếm cơ duyên đột phá Linh Tuyền cảnh, có điều tại hạ không có nhiều thông tin về Thiên La bí cảnh.”

Nữ tử mặc y phục màu trắng đó, nghe được lời nói của Trương Tiêu Phan xong liền sử dụng Thiên Nhãn Thuật kiểm tra thực lực tu sĩ của Trương Tiêu Phan, sau khi cô biết được tu vi của Trương Tiêu Phan thì cô cất tiếng nói: “Tại hạ có chuyện cần phải làm ở Thiên La thành. Chúng ta cùng nhau đi tới đó nhé, tại hạ sẽ cho đạo hữu biết một số thông tin trong đó có thông tin liên quan đến Thiên La bí cảnh.”

Vị nữ tử tu sĩ đó vừa dứt lời, Trương Tiêu Phan nói: “Tại hạ đồng ý yêu cầu của đạo hữu. Không biết đạo hữu tên là gì vậy? Tại hạ là Trương Tiêu Phan.”

“Trương đạo hữu, tại hạ tên là Thanh Khâu Minh Ngọc. Chúng ta đi thôi.” Vị nữ tử tu sĩ đó cất tiếng nói sau khi Trương Tiêu Phan dứt lời.

Trương Tiêu Phan nghe vậy liền gật đầu một cái, sau đó cùng với Thanh Khâu Minh Ngọc đi tới Thiên La thành. Trên đường đi hai người nói chuyện với nhau, chủ yếu Trương Tiêu Phan hỏi còn Thanh Khâu Minh Ngọc trả lời.

“Linh Giả thế giới tu sĩ hệ thống tu luyện gồm những cảnh giới nào?”

“Hệ thống tu luyện của tu sĩ ở Linh Giả thế giới là Ngọc Thanh cảnh, Linh Tuyền cảnh, Trúc Cơ kỳ, Kết Nguyên kỳ, Uẩn Hồn kỳ, Thiên Linh kỳ, Luyện Hư kỳ, Pháp Nguyên kỳ, Pháp Thể kỳ, Đại Thừa kỳ, Độ Kiếp kỳ. Sau khi tu sĩ vượt qua thành tiên lôi kiếp thì thực lực của tu sĩ đạt tới Tiên Nguyên cảnh, tu sĩ tu đến Tiên Nguyên cảnh đại viên mãn liền có thể phi thăng lên Tiên Giới và tiếp tục con đường tu luyện ở trên Tiên Giới.” Thanh Khâu Minh Ngọc cất tiếng nói.

“Chủ nhân. Hệ thống tu luyện đó là hệ thống tu luyện tồn tại từ thời Thượng Cổ kéo dài cho đến hiện giờ, thời kỳ tu sĩ của Linh Giả thế giới chia làm hai thời kỳ đó là thời Nguyên Linh Cổ và thời Thượng Cổ cho nên hệ thống tu luyện tu sĩ của Linh Giả thế giới cũng được chia làm hai hệ thống tu luyện khác nhau. Hệ thống tu luyện tu sĩ tồn tại trong thời Nguyên Linh Cổ là Linh Giả kỳ, Linh Nguyên kỳ, Linh Cơ kỳ, Nguyên Phủ kỳ, Linh Đan kỳ, Linh Anh kỳ, Hoá Thần kỳ, Pháp Nguyên kỳ, Pháp Thể kỳ, Đại Thừa kỳ, Độ Kiếp kỳ, Độ Thành Tiên Kiếp kỳ, Tiên Nguyên cảnh, Tiên Linh cảnh.” Hệ thống thanh âm bỗng vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan.

Trương Tiêu Phan nghe xong hệ thống thanh âm liền cất tiếng nói: “Linh Giả thế giới được chia làm hai thời kỳ, đó là thời Nguyên Linh Cổ và thời Thượng Cổ. Đạo hữu có biết nguyên nhân vì sao mà Linh Giả thế giới xuất hiện hai hệ thống tu luyện của tu sĩ không?”

Thanh Khâu Minh Ngọc trầm ngâm một hồi sau đó nói: “Tại hạ chỉ biết Linh Giả thế giới đúng thật có hai thời kỳ, nhưng không ngờ thời kỳ đầu tiên của Linh Giả thế giới có một loại hệ thống tu luyện tu sĩ khác hơn so với thời đại bây giờ. Chắc là do mỗi thời kỳ bản nguyên thiên địa khác nhau cho nên hai thời kỳ của Linh Giả thế giới xuất hiện hai hệ thống tu luyện tu sĩ khác nhau.”

Thanh Khâu Minh Ngọc vừa dứt lời, Trương Tiêu Phan cất tiếng nói: “Đạo hữu nói cho tại hạ biết về Thiên La bí cảnh đi.”

Thanh Khâu Minh Ngọc thấy vậy liền nói cho Trương Tiêu Phan biết về Thiên La bí cảnh. Từ cuộc nói chuyện này, Trương Tiêu Phan biết Thiên La bí cảnh là một cái bí cảnh tồn tại từ thời Thượng Cổ, do một vị Thượng Cổ tu sĩ ở thời kỳ này lập ra và thuộc vào giai đoạn đầu thời kỳ Thượng Cổ, bí cảnh nằm ở bên trong một cái không gian tương đối lớn, lối đi vào của Thiên La bí cảnh chính là nằm ở một tiết điểm không gian gần Thiên La Sơn, ba mươi năm mới mở ra một lần và mỗi lần Thiên La bí cảnh mở ra kéo dài ba tháng, sau ba tháng tu sĩ đi vào Thiên La bí cảnh phải ra bên ngoài nếu bị mắc kẹt ở bên trong Thiên La bí cảnh thì tu sĩ ở trong bí cảnh đó tận ba mươi năm và chờ đợi lần mở ra tiếp theo của Thiên La bí cảnh. Chỉ giành cho tu sĩ Ngọc Thanh cảnh đi vào bên trong Thiên La bí cảnh thám hiểm và tìm kiếm cơ duyên.

Trương Tiêu Phan và Thanh Khâu Minh Ngọc sau đó tăng tốc độ di chuyển tới Thiên La thành.

Hơn một canh giờ sau, hai người họ xuất hiện ở bên ngoài cổng thành của Thiên La thành. Nhìn trước mặt mình cổng thành, Trương Tiêu Phan trong lòng thở dài vì cuối cùng hắn đã tới được Thiên La thành sau khi rời khỏi quê hương của mình là Vân Nguyên trấn, hắn sau đó cùng với Thanh Khâu Minh Ngọc giao nộp phí vào thành cho hộ vệ của Thiên La thành rồi nhanh chóng đi vào Thiên La thành, hai người sau đó nhanh chóng xuất hiện ở bên trong Thiên La thành.

Vừa vào bên trong Thiên La thành, Trương Tiêu Phan nhìn thấy trên đường cái của Thiên La thành xuất hiện nhiều tu sĩ chủ yếu là tu sĩ Ngọc Thanh cảnh, hắn sau đó liền cùng với Thanh Khâu Minh Ngọc chia tay rồi hắn di chuyển ở trên đường cái của Thiên La thành.

Hai khắc sau, Trương Tiêu Phan đi vào bên trong một cái cửa hàng gọi là Thiên Đan Các. Rồi không lâu sau hắn đi ra khỏi Thiên Đan Các sau khi hắn đã mua được loại đan dược mà mình cần, hắn vào Thiên Đan Các mua một viên Tẩy Tủy Đan với giá năm trăm viên hạ phẩm linh thạch cùng với một vài loại dược liệu dùng cho việc luyện thể. Hắn sau đó đi vào bên trong một cái khách điếm gọi là Thiên La khách điếm, rất nhanh hắn thuê được phòng trọ, hắn về phòng của mình sau khi hắn thuê được phòng.

Ngồi ở trong phòng trọ mà mình thuê, Trương Tiêu Phan từ trong nhẫn trữ vật của mình lấy ra một viên đan dược và nhanh chóng sử dụng nó, loại đan dược mà hắn vừa sử dụng đó là Tẩy Tủy Đan có công dụng loại bỏ tạp chất bên trong cơ thể của sinh linh sử dụng nó. Một canh giờ sau, hắn đã loại bỏ toàn bộ tạp chất ra khỏi cơ thể, cả cơ thể của hắn sau đó tiến vào bên trong Hỗn Nguyên Bảo Tháp tầng thứ nhất và rất nhanh hắn xuất hiện ở bên trong tầng thứ nhất Hỗn Nguyên Bảo Tháp, hắn lập tức đi thanh tẩy cơ thể của mình và mất một lúc để cơ thể hắn được thanh tẩy, rồi hắn một lần nữa đột phá Ngọc Thanh cảnh cửu trọng.

Ba ngày ở bên trong Hỗn Nguyên Bảo Tháp tầng thứ nhất tu luyện liên tục giúp cho thực lực tu sĩ của Trương Tiêu Phan đạt tới Ngọc Thanh cảnh cửu trọng đỉnh phong gần đạt tới Ngọc Thanh cảnh thập trọng, hắn ngay sau đó tiếp tục tăng cường thực lực tu sĩ của mình lên. Mười lăm ngày ở bên trong tầng thứ nhất Hỗn Nguyên Bảo Tháp của Trương Tiêu Phan trôi qua, thực lực tu sĩ của Trương Tiêu Phan vững chắc ở Ngọc Thanh cảnh thập trọng. Do thời gian ở bên trong Hỗn Nguyên Bảo Tháp chênh lệch rất nhiều cho nên hắn không cần phải lo lắng thiếu thời gian để nâng cao thực lực tu sĩ của mình lên, chỉ trong vòng một giờ nếu tính thời gian ở bên ngoài thì thực lực tu sĩ của Trương Tiêu Phan từ Ngọc Thanh cảnh bát trọng tăng liền hai tiểu cảnh giới, đạt tới Ngọc Thanh cảnh thập trọng cũng chính là Ngọc Thanh cảnh đại viên mãn.

Trương Tiêu Phan sau đó thì thào nói: “Thực lực tu sĩ của mình đã đạt tới Ngọc Thanh cảnh đại viên mãn, mình tạm thời dừng việc tăng cường thực lực tu sĩ của mình lại mà thay vào tu luyện các loại pháp thuật khác. Nhưng trước hết mình nên nói chuyện với các sư huynh, sư tỷ cũng như sư muội ở trong môn phái dù sao thì hiện giờ họ đã trở về môn phái sau một thời gian dài họ ra ngoài lịch lãm rèn luyện rồi.”