Trùng Sinh Để Yêu Anh

Chương 41: [h+] em là người đầu tiên



Tống Thanh Phong xé chiếc vỏ bên ngoài, điềm tĩnh mang bao cao su vào.

Hắn nâng mông Thẩm Nguyệt An, đem chiếc gối mềm lót bên dưới.

“Bảo bối, đã sẵn sàng chưa?”

Thẩm Nguyệt An không đáp lại, nhưng sự im lặng của cô lại chính là câu trả lời. Đôi chân thon dài tách ra như thể mời gọi, Tống Thanh Phong hạ thấp người, đem con quái vật đặt ngay cửa động, chầm chậm tiến vào.

“Ưm…”

Bàn tay siết chặt lấy chiếc eo nhỏ, từ từ gia tăng tốc độ. Thẩm Nguyệt An thả lỏng cơ thể, nương theo khoái cảm mà hắn mang lại. Thế nhưng Tống Thanh Phong càng lúc càng dồn dập, sức lực tuôn trào khiến cô thích nghi không kịp.

“Ưm… Phong, chậm lại, chậm lại…”

“Bảo bối, ngoan… anh sẽ chậm lại. Em thả lỏng ra một chút, đừng kẹp chặt như vậy.”

Tống Thanh Phong vỗ nhẹ chiếc mông căng mịn, đầu hơi cúi xuống hôn lên bầu ngực mềm. Hắn dịu giọng an ủi, để Thẩm Nguyệt An thả lỏng thân thể. Cô cứ kẹp chặt như vậy, lẽ nào đang muốn nghiền nát khúc thịt giữa hai chân hắn sao?

“Ư… ư…”

Cả người Thẩm Nguyệt An tê dại, mọi tế bào trên cơ thể đều bị Tống Thanh Phong xâm chiếm. Hắn nâng một chân cô lên, gác lên vai mình để dễ dàng hành sự. Thẩm Nguyệt An đong đưa cơ thể theo từng cú nhấp liên hồi, miệng nhỏ không ngừng rên rỉ.

Mồ hôi túa ra như nước, bên trong căn phòng nhỏ tràn ngập âm thanh kích tình. Tống Thanh Phong vùi đầu vào cần cổ trắng ngần, lưu manh để lại những dấu hôn đỏ ửng.

Đêm hôm đó, Tống Thanh Phong cùng Thẩm Nguyệt An dây dưa ba hiệp. Hắn quả thật chuẩn bị rất kỹ lưỡng, cô ngó nhìn đống bao cao su hắn ném vào sọt rác, không nhịn được mà cắn vào ngực hắn.

“Mang theo nhiều bao như vậy, anh đã ấp ủ sẵn âm mưu rồi phải không? Đáng ghét mà…”

Tống Thanh Phong bật cười, vùi mặt vào đỉnh đầu người con gái đang nằm trên sấp trên người mình, đôi tay nhàn rỗi xoa nắn cặp mông tròn trịa.

“Chẳng phải là đúng ý em sao? Biện pháp bảo vệ an toàn.”

“Đúng cái đầu nhà anh!” Ai đó hừ hừ đáp lại.

Thẩm Nguyệt An ngẩng đầu, ngước nhìn gương mặt đầy hưởng thụ của Tống Thanh Phong. Một suy nghĩ xẹt ngang qua đầu, cô dè dặt hỏi hắn:

“Thanh Phong, trước nay ngoài em ra… anh đã từng quan hệ với ai chưa?”

Tống Thanh Phong đã ba mươi sáu tuổi rồi, nếu từng phát sinh quan hệ với đôi ba cô gái cũng là chuyện thường tình. Kiếp trước, bởi vì bị liệt hai chân, Thẩm Nguyệt An cũng chưa từng nếm qua hoan ái cực lạc. Tống Thanh Phong là người đàn ông đầu tiên cô trao thân, thế nhưng Thẩm Nguyệt An lại cảm nhận được sự vụng về của hắn trong những lần bọn họ quan hệ.

“Chưa từng!” Hắn thành thật nói.

Lần đầu tiên của Tống Thanh Phong là cùng Thẩm Nguyệt An trong khách sạn. Hắn biết, đó cũng là lần đầu tiên của cô, bằng chứng là vệt máu đỏ in đậm trên tấm ga trải giường.

“Anh chưa từng yêu ai sao?” Thẩm Nguyệt An nuốt khan một ngụm, lại tiếp tục hỏi.

Đúng là trong trường luôn có tin đồn Tống Thanh Phong ế, cũng chính vì sợ khô khan ngấm sâu tận trong xương tủy hắn. Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, một người uyên bác như vậy, lẽ nào chưa từng có ai yêu?

“Em là người đầu tiên anh đề nghị yêu đương.” Tống Thanh Phong rành mạch trả lời. Trước nay hắn chỉ biết đến công việc, chưa từng nghĩ sẽ rung động với bất kỳ ai.

Cuộc đời của Tống Thanh Phong còn một mục tiêu lớn hơn. Hắn vẫn đang từng bước thực hiện…

“Thật vậy sao?” Đôi mắt Thẩm Nguyệt An tràn ngập tia ấm nhìn hắn, khóe môi bất giác mỉm cười.

“Em thấy anh nói dối bao giờ chưa?” Tống Thanh Phong sợ Thẩm Nguyệt An nằm sấp lâu sẽ tức ngực, thuận thế đặt nhẹ cô xuống giường.

Thẩm Nguyệt An rướn người, bất ngờ hôn lên môi của Tống Thanh Phong. Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn hắn, miệng nhỏ vụng về mút lấy cánh môi mềm, chậm rãi thưởng thức.

Bị kích thích, Tống Thanh Phong liền đè cô xuống giường. Sau nụ hôn nồng nhiệt, vật to lớn bên dưới đã sưng phồng lên, cọ cọ vào hai mép đùi của Thẩm Nguyệt An.

“Chúng ta làm thêm một hiệp nữa nhé?”

“Ưm… không, không được. Tha cho em đi, em mệt lắm rồi…” Thẩm Nguyệt An đầu hàng năn nỉ hắn.

Tống Thanh Phong quyến luyến rời khỏi đôi môi đỏ mọng, kéo tay cô đặt lên con quái vật nóng hổi, trầm giọng:

“Vậy thì… dùng tay giúp anh vuốt ve nó.”

Gương mặt ai kia nhìn còn tội nghiệp hơn cả cô. Thẩm Nguyệt An không nỡ nhìn thấy hắn khó chịu, bèn dùng tay vuốt dọc thân gậy, giúp hắn thỏa mãn.

Dây dưa đến ba giờ sáng, Thẩm Nguyệt An mở mắt không nổi nữa. Cô muốn quay trở về phòng ngủ trước khi bị dì Hòa phát hiện.

Không ngờ, Tống Thanh Phong cứ ôm chặt, nhất quyết không cho cô rời khỏi giường.

“Mau ngủ đi! Nếu ngày mai dì Hòa hỏi, anh sẽ tự đứng ra giải thích với dì.”

Thẩm Nguyệt An chịu thua đành nằm yên trong vòng tay Tống Thanh Phong. Hắn định giải thích làm sao với dì Hòa chứ? Lẽ nào định thừa nhận cả đêm đè con gái nhà người ta trên giường sao?