Trùm Tài Nguyên

Quyển 6 - Chương 41: Vỏ bọc tốt



Buổi tối, trong sân cổ thành Bình Xuyên của Phương gia, trong phòng khách của Phương Minh Viễn mọi người lại quay quần bên nhau.

-Chẳng lẽ cậu lại định tiến vào ngành chế tạo ô tô ư? Tôi nói cậu, Minh Viễn,quyết định quan trọng như vậy cậu đã suy xét kỹ chưa?

Tô Ái Quânkhông khỏi thất thanh kêu lên, ông vừa quay về kinh thành ngày mùng bốnchưa được nghỉ ngơi ngày nào liền bị Phương Minh Viễn gọi điện thoạiđiều về Bình Xuyên, lại nghe thấy tin động trời này! Làm sao không khiến ông cảm thấy kinh sợ cơ chứ!

Hơn nữa, Tô Ái Quân cũng không phải hoàn toàn không biết gì về ngành chế tạo ô tô cả.Không sai, ngành chếtạo ô tô trong tương lai có thể gọi là ngành công nghiệp trụ cột mộtquốc gia! Nhưng xây dựng một nhà máy chế tạo ô tô, nhân lực và tài lựcyêu cầu trong đó, nhưng các xí nghiệp bình thường cũng có thể so sánh!Đúng, Phương Minh Viễn không thiếu tiền! Nhưng những nhân tài không thểthiếu đó, lại không thể bồi dưỡng trong chốc lát được.

Trongnước có rất nhiều tỉnh xây dựng nhà máy chế tạo ô tô, nhưng thực sự cóthể rat ay, có năng lực cạnh tranh thì được mấy nhà máy? Nếu không, cũng không thể để Santana loại xe cũ bị nhiều công ty đâò thải và tạo conđường riêng tại Trung Quốc!

Hơn nữa, muốn đặt chân vào ngành chếtạo ô tô, không chỉ phá vỡ lệnh cấm tư bản dân doanh tiến vào ngành chếtạo ô tô, điều quan trọng hơn là, anh có thể sản xuất phù hợp với tiêuchuẩn, nhận được sự công nhận của nhân dân mới được!

-Chú Tô,thực sự là trước đó rất sớm, cháu đã suy xét rồi, Phương gia muốn tiếnvào ngành chế tạo ô tô hay không, tiến vào ngành chế tạo ô tô, có thểđem lại cho Phương gia, cho tỉnh Tần Tây, thậm chí toàn ngành ô tô củaquốc gia thay đổi như vậy!

Phương Minh Viễn đưa cho Tô Ái Quân một chén trà, vẻ mặt tự tin nói:

-Tất cả các phương diện, thực sự cháu đã suy nghĩ rồi. Nhưng cuối cùng vẫnkhông khởi động ý tưởng này, kỳ thực nguyên nhân quan trọng nhất chủ yếu là cháu cho rằng, Nếu không có một nền tảng khởi đầu tương đối tốt. Tất cả đều bắt đầu lại từ đầu, thời gian và tinh lực bỏ ra, thật sự làkhông thể chịu nổi! Nhưng Phương gia cháu từ trước tới nay cũng khôngthiểu gì hạng mục tốt, cho nên việc này cứ gác lại đã!

Tất cả mọi người đang nghe đều gật đầu, lời nói của Phương Minh Viễn họ đều tin!

--Vậy tại sao Phương thiếu lại thay đổi chủ ý?

Triệu Tự An nói. Từ trong lòng mà nói, đương nhiên ông tán thành việc các xínghiệp góp vốn ở Đồng Nghi! Như vậy, cho dù ông nắm giữ toàn thành phốĐồng Nghị, hay thành phố Phụng Nguyên trong tương lai, đều là một chiếntích cực kỳ chói mắt! Hơn nữa từ khi xây dựng xí nghiệp góp vốn, kéo nền kinh tế khu vực đó có tác dụng rõ rệt, nhất là Đồng Nghị là khu vựctương đối lạc hậu!

-Bởi vì Lý Giản Hy ông ta đã nhắc nhở tôi, nếu tùy ý phát triển ngành chế tạo ô tô trong nước hiện nay, Trung Quốcchúng ta sẽ trở thành một nước lớn chế tạo ô tô, chứ không phải mộtcường quốc chế tạo ô tô! Trong ngành chế tạo ô tô quốc tế, vị trí củanước ta, không cần so sánh với các nước phát triển Mĩ Nhật Anh Pháp Đức, so sánh với Hàn Quốc thôi, chỉ sợ cũng không bằng!

Phương Minh Viễn trịnh trọng nói,

-Tôi cảm thấy, ngành chế tạo ô tô của nước ta, cần con cá nheo làm hiệu ứng!

-Cá nheo hiệu ứng?

Mọi người đang ngồi ngơ ngác nhìn nhau, đương nhiên họ không thể không biết hàm nghĩa bên trong của danh từ này.

-Tất nhiên rồi, quyết định này của phương gai tôi cũng không phải một lòngvì công, trong mười năm tương lai, ngành chế tạo ô tô của Trung Quốc sẽbước vào giai đoạn phát triển nhanh chóng. Nếu có thể nắm chắc cơ hộinày, như vậy trong nước xuất hiện một tập đoàn chế tạo ô tô với quy môlớn ít nhất bằng với quy mô tập đoàn Hiện Đại của Hàn Quốc cũng khôngphải là không thể!

Phương Minh Viễn cười nói.

-Nói như vậy, Phương thiếu, cậu có nắm chắc lợi nhuận không?

Lý Đông Tinh lập tức hỏi. Đây mới là điểm then chốt của vấn đề, nếu có thể đảm bảo lợi nhuận của xí nghiệp, như vậy đầu tư tài nguyên càng nhiều,cũng không có gì đáng sợ cả. Chỉ sợ giống như tập đoàn Samsung, đầu tưhàng tỉ USD, cuối cùng lại bi thua lỗ! Có thể nói với Phương gia họ lànhất vinh câu vinh nhất tổn câu, tất nhiên là không hi vọng gì xảy ratình trạng như vậy.

-Bảy phần trở lên!

Phương Minh Viễn nói. Ô tô Samsung trên thị trường Trung Quốc mặc dù không nổitiếng cho lắm, nhưng từ khi nó được tập đoàn Leno nhắm trúng, hơn nữasau này sống ở Hàn Quốc rất dễ chịu, không khó để nhìn ra, ô tô Samsungbất luận là quản lý hay chất lượng sản phẩm thì đều là quá khứ, trướcđây sở dĩ khó có lợi nhuận, nguyên nhân chủ yếu là vì giai đoạn trướcđầu tư quá nhiều trong khu vực, nhưng sản lượng lại không đủ để gánh vác giá thành phẩm, hơn nữa cuộc khủng hoảng tài chính nổ ra bất ngờ đã gây ra tổn thất. Mà một khi đem dây chuyền sản xuất này đến Đồng Nghị, giáthành phẩm sẽ hạ xuống, Phương Minh Viễn tin rằng vớimánh khóe kinhdoanh của Lý Giản Hy, một công ty ô tô còn không phải dễ như trở bàntay!

-Bảy phần!

Mọi người ngồi ở đây không khỏi lộ ra sắcmặt vui mừng, có thể khiến Phương Minh Viễn nói ra bảy phần chắc chắnnhư vậy, lợi nhuận của công ty góp vốn này trong tương lai rất đáng được kỳ vọng!

-Minh Viễn, nếu có thể chắc chắn như vậy, ta cũng không nói nhiều nữa!

Tô Ái Quân trầm ngâm chốc lát nói,

-Nhưng, cháu có từng nghĩ công ty Samsung sẽ góp vốn với ai?

Câu nói này của Tô Ái Quân đều khiến mọi người nhíu mày.

-Cái này thì phải xem Ủy ban nhân dân tỉnh có muốn phối hợp hay không!

Phương Minh Viễn cười nói,

-Thị trưởng Triệu, ông là chủ quản ngành công nghiệp thành phố Phụng Nguyên, chắc cũng không lạ gì công ty TNHH ô tô Tần Xuyên thành phố PhụngNguyên chứ? Chẳng thà ông giới thiệu cho mọi người biết đi.

Triệu Tự An ngơ ngác một chút, sau đó tỏ vẻ hiểu, hưng phấn vỗ tay nói:

-Thật là khéo! Sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ!

Lý Đông Tinh cũng tỏ vẻ vui mừng nói:

-Nước cờ này của Phương thiếu quả là kỳ diệu!

-Giam đốc Tô, Bí thư Dương, Trưởng ban thư ký Mã, Giam đốc ngân hàng Cổ, công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên mà Phương thiếu vừa nói là một công ty lúc đầu là của quân chuyển sang dân nằm trong khu công nghệ cao củaPhụng Nguyên, được nhà nước chính thức phế chuẩn vào năm 93, là xínghiệp sản xuất xe taxi chỉ điểm duy nhất của khu vực Tây Bắc! Sau mấynăm xây dựng, công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên đã dẫn vào cácnền tảng thiết bị các nước Đức, Nhật, Pháp…, bước đầu đã có năng lực sản xuất công nghệ xe taxi niên đại 80. Công ty TNHH ô tô Tần Xuyên PhụngNguyên từ bước đầu tiến vào sản xuất xe taxi Alto của công ty SuzukiNhật Bản, hiện nay sản lượng trung bình hàng năm có thể sản xuất ba vạnxe! Có thể nói, công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên có vị trí không thể coi thường trong ngành công nghiệp Tây Bắc!

Triệu Tự An hưng phấn nói.

-Công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên?

Cổ Vũ Thành thoáng chút suy nghĩ nói,

-Nó là xí nghiệp nhà nước à?

-Ừ, nó vốn là chi nhánh của công ty tập đoàn công nghiệp vũ khí Trung Quốc, có thể sản xuất xe Jeep. Sau này cuối niên đại 80, do Ủy ban nhân dântỉnh và công ty tập đoàn công nghiệp cùng bỏ vốn xây dựng, chính thứcđặt tên là công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên, đồng thời đượcchính phủ phê chuẩn trên báo bây giờ là xí nghiệp trực thuộc tỉnh!

Triệu Tự An trả lời.

-Thành tích của nó hai năm nay thế nào?

Mã Vĩnh Phúc có chút nghi ngờ nói. Công ty sản xuất ô tô như vậy, tại saolại không có tiếng tăm gì? Trưởng ban thư ký như ông từ trước tới naychưa hề nghe qua!

-Hiện nay mà nói, công ty TNHH ô tô Tần XuyênPhụng Nguyên trong ngành công nghiệp trực thuộc tỉnh và thành phố, cóthể coi là được! Miễ cưỡng thua lỗ, lợi nhuận năm ngoái, tôi không để ý, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể triệu Đài tệ.

Triệu Tự An không chắc chắn nói.

-Lợi nhuận năm ngoái là một trăm chin chin nghìn bảy trăm mười ba Đài tệ!

Phương Minh Viễn tiếp lời nói,

-Bán ra 5120 chiếc xe!

-Thấp vậy sao?

Tô Ái Quân nhíu mày nói, một chút lợi nhuận vậy có thể nói là thật sự thua lỗ! Hơn nữa sản xuất ba vạn chiếc xe một năm, cũng hoàn toàn không cóthay đổi gì.

-Chú Tô, ô tô không phải thứ mà chú sản xuất ra là nhất định có thể bán được! Bên trong còn có rất nhiều cánh cửa!

Phương Minh Viễn cười nói,

-Kỹ thuật sản xuất xe Alto xuất phát từ công ty Suzuki sản xuất xe mini của Nhật Bản, là một loại xe tương đối cũ, vào cuối niên đại thứ 80 chuyểnnhượng lỹ thuật cho Trung Quốc, nhưng khi đó, theo quy định của công tytập đoàn công nghiệp vũ khí, là giao quyền sản xuất cho bốn xí nghiệpvốn thuộc quân đội, nhưng do dù sao Alto cũng thuộc loại xe mini, mặc dù giá rất dẻ, nhưng so với các loại xe khác tiến vào Trung Quốc, vẫn còncó nhiều chỗ không đủ. Ví dụ như, bình thường nó không có đai an toàn,động lực động cơ không đủ, vận tốc lúc cao nhất rất thấp, phối trí đơngiản, bất luận là tính cách âm hay tính thoải mái xe đều không có đủ.Trung Quốc hiện nay, đã không còn người tiêu thụ nào nhắm mắt mua liềunữa!

Trung Quốc cuối niên đại 90, tư nhân mua xe vẫn không rahồn, chủ yếu mua xe là xe công vụ người dùng xe và các công ty dùng xe,thương vụ dùng xe, giống như loại xe mini Alto, tất nhiên không đượcngười ta thích. Nói trắng ra, lúc lái xe khiến người ta cảm thấy quáthấp kém!

-Phương thiếu nói không sai!

Triệu Tự An nói,

-Hơn nữa, do đời trước của nó là xe quân đội, mặc dù khi xây dựng Ủy bannhân dân và công ty tập đoàn vũ khí đầu tư một món tiền khổng lồ, nhưngtài lực sau này, sau khi công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên tiêuhao vào việc thu hút kỹ thuật Suzuki, vốn không còn tài lực để tiếp tụcnghiên cứu phát triển trên nền tảng này, cũng không còn đủ vốn để tuyêntruyền mua bán! Lượng tiêu thụ trong năm ngoái, còn có một bộ phận rấtlớn, là vì công ty taxi Phụng Nguyên thu mua! Để tiếp tục tài chính,người phụ trách công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên đã phải nhờ vào quan hệ đi vay vốn khắp nơi. Tôi cũng từng giúp họ một tay, chỉ tiếc là mọi người vừa biết được tình trạng của họ, liền nửa đường bỏ cuộc!

Mọi người đang ngồi không khỏi giật mình, khó trách Phương Minh Viễn nhắmtrúng nó, có tư cách sản xuất xe taxi, có công nhân, có sự chuẩn bị, lại bị thua lỗ, còn không có năng lực vay vốn!

Đây chẳng phải là một cái xác rất tốt sao?

-Minh Viễn, vậy ý của cháu là thu mua cổ phần của công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên, rồi lại dùng công ty TNHH ô tô Tần Xuyên Phụng Nguyên góp vốn với Lý Gian Hy?

Tô Ái Quân nhìn Mã Vĩnh Phúc nói,

-Việc này của Ủy ban nhân tỉnh, ừ, tôi cảm thấy không khó, phía bên công ty tập đoàn công nghiệp vũ khí có nhả ra không?