Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 510: Khoản vay lớn



-Thị trường chứng khoán Hongkong hiện giờ đã bị xem nhẹ, rất nhiều côngty cổ phiếu, đã không dám phản ánh chân thực giá trị của công ty, bởichúng bị người ta chèn ép cực điểm. Cho nên, ban Đầu tư chứng khoán củatập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ đã nhanh hết sức, thu mua cổ phiếu của nhữngcông ty này. Hơn nữa trong tương lai, chúng tôi còn muốn đầu tư nhiềuvốn vào đó hơn nữa!

Phương Bân nói.

-Nhiều vốn hơn nữa? Ngài có thể nói cho chúng tôi biết một con số đại khái không?

Có một phóng viên lập hỏi, đây là một tin tức lớn, ở thời điểm thị trườngchứng khoán Hongkong trượt dốc như thế này, có thể có một công ty đứngra, công khai ủng hộ thị trường chứng khoán, cũng đã là không dễ dàng,huống chi là một công ty nổi danh như tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ.

Phương Bân cười nói:

-Vị tiên sinh này đặt vấn đề rất sắc bén, câu hỏicũng rất biết nắm bắt vàotrọng điểm, dưới tình hình chung, rất nhiều công ty sẽ nói rằng, đây làmột điều cơ mật, không thể tiết lộ. Nhưng tôi hôm nay có thể nói cho mọi người biết, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ đã chuẩn bị không dưới hai tỷ đôla Mỹ dự trữ tài chính, nếu cần thiết, sẽ đem toàn bộ đầu tư vào thịtrường chứng khoán Hongkong

-Xin hỏi Tổng giám đốc Phương, kếhoạch vừa rồi được nhắc tới khoảng năm trăm triệu đô la Mỹ, là đã baogồm hai tỷ đô la Mỹ này chưa?

Lập tức có phóng viên hỏi.

-Không không không, đây là hoàn toàn là hai chuyện không liên quan đến nhau!Ban Đầu tư chứng khoán sao có thể sử dụng chuyển khoản của ban khácđược? Chuyện này ở Cẩm Hồ là không có khả năng phát sinh!

Phương Bân liên tục lắc đầu nói:

-Tôi không biết các công ty khác có xuất hiện vấn đề như vậy hay không,nhưng ở Cẩm Hồ, chúng tôi tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xuấthiện!

Các phóng viên tham gia đều ồ hết cả lên, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ hôm nay xem ra là quyết tâm phải phóng một vệ tinh rồi! Hai tỷrưỡi đô la Mỹ, đối với 90% công ty trở lên trên thế giới, đều là mộtkhoản đầu tư lớn, khi mà cuộc khủng hoảng tài chính ở Đông Nam Á cònchưa qua, thị trường chứng khoán Hongkong rung chuyển bất an như hiệntại, bọn họ có niềm tin vững chắc ấy từ đâu?

-Tổng giám đốcPhương, vấn đề này có lẽ có chút nhạy cảm. Nhưng tôi nghĩ ở đây cũng sẽcó nhiều người hưởng ứng, và được rất nhiều độc giả quan tâm. Theo nhưông nói, tân tác phẩm 《 Những tên cướp biển vùng Ca-ri-bê》của đạo diễnCameron dự tính chi phí là năm trăm triệu đô la Mỹ, hơn nữa ngài cũngnhắc tới phải tiền nào việc ấy, như vậy tôi có thể hiểu là, năm trămtriệu đô la Mỹ này quý công ty đã chuẩn bị sẵn từ trước?

Một người phóng viên nữ trẻ tuổi xinh đẹp đứng lên nói.

-Đúng vậy, năm trăm triệu đô la Mỹ này đã được chuẩn bị sẵn rồi. Chỉ có cánbộ cấp cao của công ty và nhân viên tài vụ của tổ làm phim mới có quyềnthuyên chuyển. Tôi nghĩ các vị sẽ không cho rằng cho mấy người nữ sĩ bọn họ sẽ trước mặt mọi người mà đá tôi xuống khỏi bục phát biểu này chứ?

Lời này của Phương Bân khiến đám phóng viên cười ồ lên.

-Nhưng, chúng tôi cảm thấy rất kỳ lạ, là một tác phẩm bộ ba, toàn bộ quá trìnhquay phim đáng lẽ ra phải là một quá trình tương đối dài. Có lẽ cần bađến năm năm. Quý công ty chẳng lẽ cũng sẽ đem năm trăm triệu đô la Mỹtiền đầu tư này đều chuẩn bị sẵn rồi sao? Nói vậy, chẳng phải là có mộtkhoản tương đối lớn định mức tài chính sẽ vẫn nằm ở trong tài khoản,không được sử dụng, chẳng phải là quá lãng phí rồi sao!

Nữ phóng viên này hỏi tiếp nói:

-Tôi thấy rất kỳ lạ, nhân viên quyết sách của quý công ty, sao có thể có một sai lầm sơ đẳng như vậy?

Các phóng viên đang ngồi ở đó có không ít người lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn vềphía người nữ phóng viên này, tuy rằng vấn đề mà cô đề xuất, cũng là mối nghi vấn trong lòng không ít người, nhưng câu hỏi này lại quá độngchạm, há chẳng phải là làm mất thể diện của Cẩm Hồ trước mặt mọi ngườisao? Cô ngày sau còn muốn phỏng vấn Cẩm Hồ nữa hay không?

Tuynhiên điều mọi người không ngờ chính là, Phương Bân thoạt nhìn dường như cũng chẳng có chút gì tức giận, chỉ một mực cười nói:

-Nếu cô cứ kiên trì nghĩ như vậy, tôi cũng không có cách nào, dù sao đây là mộtthế giới tự do, đối với bất luận một sự việc gì, mỗi người đều có thể có cách nghĩ riêng của mình, nếu không làm cản trở lợi ích hợp pháp củanhững người khác, thì cũng có thể có cách làm của riêng mình. Còn nhữngsuy nghĩ này, cách thực hiện đúng hay sai, chỉ có thời gian mới có thểcho chúng ta biết! Tuy nhiên, tôi có thể nói cho các vị, chúng tôi sở dĩ làm như vậy, đương nhiên là có mục đích của chúng tôi! Đương nhiên,chuyện này cũng là bởi vì, trước mắt lượng tiền mặt của công ty đang vôcùng đầy đủ, chúng tôi cũng không cần phải tính toán chi li gì nhiều!

Các phóng viên ở đây lại lập tức ồ lên kinh ngạc —— tập đoàn điên ảnh Cẩm Hồ thật đúng là nhiều tiền nhiều thế!

-Tổng giám đốc Phương, vừa rồi ngài nhắc tới:

-Nếu cần sẽ đem toàn bộ đầu tư vào thị trường chứng khoán Hongkong”, như vậy tôi có thể hỏi một chút, ngài nhận định đây là tình huống gì, và khinào thì cần thực hiện những lời này!

Có phóng viên lại đứng lên nói.

Phương Bân gật gật đầu nói:

-Những lời này tôi quả thật là từng nói qua. Ừ, tôi cũng có thể nói cho cácvị, chỉ cần thị trường chứng khoán Hongkong bị thế lực ngoại lai cố ýchèn ép, xảy ra tình trạng cổ phiếu không thể phản ánh đầy đủ giá trịkinh tế của các công ty, chúng tôi sẽ ra tay thu mua cổ phiếu của nhữngcông ty này. Ví dụ như, công ty tập đoàn vận tải hàng hóa Quách Thị,công ty trang sức Chu Đại Phúc và tập đoàn Carrefour, đây đều là nhữngcông ty mà chúng tôi cho rằng, trong tương lai, có triển vọng phát triển nhất. Đương nhiên, tôi cũng không nói cổ phiếu của những công tyHongkong như xí nghiệp Trường Giang và cổ phiếu trên thị trường nội,chúng tôi sẽ không thu mua, chẳng qua xét tình hình trước mắt, bọn họcũng không cho chúng tôi có ít nhiều cơ hội ra tay!

Các phóng viên hiểu ý liền cười ầm lên.

Phương gia, Quách gia, Trịnh gia đã đi được khá gần, Phương gia và Quách gialại đổi cổ phiếu cho nhau, mà tập đoàn điên ảnh Cẩm Hồ lại là do Phươnggia và Quách gia cùng nhau thành lập, cho nên nó thu mua cổ phiếu của ba công ty này, đương nhiên là sẽ không khiến cho các công ty khác phảncảm.

-Như vậy quý công ty thu mua cổ phiếu của các công ty, là có ý mượn cơ hội này tham gia vào một lĩnh vực khác, thực hiện đa dạng hóa ngành nghề sao?

Người nữ phóng viên kia lại lên tiếng hỏi.

-Chúng tôi cũng không định trường kỳ kiềm giữ mối liên hệ thông qua cổ phiếucủa những công ty này. Chúng tôi chỉ xem trọng tương lai của Hongkong,xem trọng triển vọng phát triển trong tương lai của những công ty này,hy vọng có thể cùng chia sẻ lợi nhuận mà các công ty này trong quá trình phát triển đạt được, tới mức giá thích hợp, chúng tôi sẽ lại bán ra cổphiếu của họ. Điện ảnh là một ngành sản xuất rất có tiền đồ phát triển,cho tới bây giờ, chúng tôi cũng không cảm thấy trong lĩnh vực này tậndụng được hết tất cả tiềm lực của mình, mục tiêu của chúng tôi vẫn đanglà sản xuất ra càng nhiều tác phẩm điện ảnh phục vụ dân chúng càng tốt!Tôi nghĩ, ông chủ của các vị cũng không cần lo lắng chúng tôi sẽ đi đoạt vị trí của các người, bởi vì các người trước mắt gặp phải quẫn cảnh,cũng không phải bởi vì năng lực của ông chủ các người không đủ, mà docác công nhân không chịu khó làm việc mà tạo thành, nếu đổi lại là chúng tôi, chúng tôi làm khẳng định còn không bằng các người, bởi vì cácngười mới là chuyên nghiệp! Chúng tôi sẽ không làm những chuyện tốn công vô ích như vậy. Cho nên, mời các ông chủ xem chúng tôi tận hết sức lựcmà khích lệ các người, và tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tôi!

Phương Bân nghiêm trang nói.

Hội trường lập tức lại rộ lên một tràng cười, sự khôi hài của Phương Bân, khiến các phóng viên cảm thấy rất vừa lòng.

-Tổng giám đốc Phương, tôi có thể cho rằng, ngài và tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, đối với tương lai của thị trường chứng khoán Hongkong vô cùng xemtrọng?

Lại có phóng viên đứng lên hỏi:

-Như vậy hai tỷ đôla Mỹ này có phải đều được quý công ty chuẩn bị để đầu tư vào thị trường chứng khoán Hongkong? Nếu, tôi nói là nếu, thị trường chứng khoánHongkong lại một lần nữa trượt dôc, quý công ty có định đầu tư thêm mộtlần nữa hay không?

Phương Bân gật gật đầu nói:

-Khôngtồi, tôi và Cẩm Hồ đối với tương lai của thị trường chứng khoán Hongkong vô cùng xem trọng! Điểm này là không cần hoài nghi! Tuy rằng, nói nhưvậy là rất thất lễ, nhưng chúng tôi thật sự hy vọng, có thể đem hai tỷđô la Mỹ này toàn bộ đều đầu tư vào thị trường chứng khoán Hongkong! Vềphần có đầu tư thêm tài chính hay không, tôi có thể công khai luôn tạiđây, nếu cần thì cũng không thành vấn đề! Hiện tại, tôi có thể xác địnhlà, chúng tôi ít nhất còn có thể tái gom góp đến một tỷ rưỡi đô la Mỹtài chính.

-Ngài chắc chắn như vậy?

Người phóng viên có chút giật mình nói.

-Đúng, tôi chắc chắn!

Phương Bân mỉm cười nói:

-Xem ra các vị hôm nay là muốn truy hỏi kỹ càng sự việc, tôi cũng sẽ khônggiấu diếm cái gì. Bây giờ tôi sẽ mời lên đây một vị bằng hữu!

Nói xong, từ dưới đi lên một người trung niên da trắng, đứng ở bên cạnh Phương Bân.

-Vị này là người phụ trách ngân hàng UAE Dollychi nhánh Hongkong —— ôngMichelle Kang Sike Dayton, tập đoàn điên ảnh Gấm Hồ và ngân hàng UAEDollychi nhánh Hongkong hôm trước đã chính thức đạt thành hiệp nghị, sẽđem số vé bán được của bộ phim《 Những tên cướp biển vùng Ca-ri-bê》 thếchấp, nhiều nhất có thể vay được hai tỷ đô la Mỹ!

Phương Bân nói.

Hội trường có chút hỗn loạn, các phóng viên đều chụm đầu ghé tai, ngân hàng UAE Dolly, cái tên này đối với bọn họ mà nói cũng là vô cùng xa lạ.Nhưng rất hiển nhiên, số tiền vốn của ngân hàng này là tương đối hùnghậu, nếu không thì cho vay hai tỷ đô la Mỹ, ngay cả một ngân hàng lâunăm như ngân hàng HSBCmà nói, thì cũng là một khoản tiền không nhỏ. Mànó và tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, không ngờ cứ như vậy im lặng mà đạtthành hiệp nghị. Hơn nữa, các phóng viên cũng cảm thấy kinh thiên độngđịa, cho tới bây giờ đều chỉ nghe nói qua, công ty điện ảnh có thể lấybản quyền phim để vay nợ từ ngân hàng, còn đem số vé của một bộ phimđiện ảnh còn chưa quy chụp gì để thế chấp, thì quả là chưa từng nghequa.

-Rất cảm ơn Tổng giám đốc Phương đã cho tôi cơ hội này, tôibiết, đối với ở các vị ở đây, còn cả người dân Hongkong mà nói, ngânhàng UAE Dolly chúng tôi vẫn là một cái tên rất xa lạ, tuy nhiên khôngcó vấn đề gì, tin rằng ngày sau chúng ta sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn!

Michelle cầm lấy microphone nói, Hán ngữ của hắn còn có chút lắp bắp, nhưng cũng không đến nỗi khiến mọi người khó hiểu.

-Ngài Dayton, khoản vay lớn này của quý ngân hàng làm chúng tôi cảm thấy vôcùng kinh ngạc, thành thật mà nói, trước đó, tôi còn chưa từng nghĩ tới, vé của một bộ phim còn chưa được quay, không ngờ cũng có thể đem đi cầm cố!

Có một phóng viên đứng lên nói:

-Không biết ngài Dayton đối với việc này có bình luận gì?