Trọng Sinh Theo Đuổi Hạnh Phúc

Chương 40



Tác giả: Trang Mun

------------------------------------------------

Hôm sau Diệp Vy quay lại kí túc xá rất sớm, sáng nay cô có tiết học. Đây là trường Đại học trọng điểm thành phố, trường này có nhiều ngành, có đào tạo các bác sĩ tương lai hay là những doanh nhân trẻ, thậm chí là đạo tạo ra những vị luật sư, Diệp Vy học ngành y ở đây, là tân sinh viên nên dù sao cô cũng rất mong chờ khoảng thời gian tươi đẹp nhất của thanh xuân sắp tới.

Khi Diệp Vy trở lại ký túc xá thì trong phòng không có ai, có lẽ mọi người đã lên lớp trước rồi.

Diệp Vy sửa sang lại bản thân một chút, cô vừa ra khỏi phòng vừa nhìn thời khóa biểu. Sáng nay cô học về giải phẫu, nghe nói người dạy môn này là một thầy giáo đã có tuổi, theo như lời Hà Như nói thì càng già càng khó tính, cũng không biết thế nào.

Vừa bước vào giảng đường, Diệp Vy thấy bên trong đã có nhiều người, toàn những khuôn mặt xa lạ. Cô nhìn quanh một vòng, thấy Hà Như đang vẫy tay về phía cô, Bảo Nghi ngồi bên cạnh đang chăm chú đọc sách.

Mặc dù chỉ mới tiếp xúc trong khoảng thời gian rất ngắn nhưng cô cũng hiểu đôi chút về tính cách của những cô bạn cùng phòng này. Dương Bảo Nghi là một người khá giản dị và chăm chỉ, cô có đôi chút hướng nội, thường không chủ động làm quen với ai.

Diệp Vy mỉm cười rồi đi về phía Hà Như. Dọc đường có rất nhiều nam sinh ngoái lại nhìn cô, cô để lại ấn tượng rất sâu đậm ngay từ hôm nhập học nên mọi người đều biết khoa nội có một mỹ nữ.

Diệp Vy ngồi xuống chỗ mà Hà Như để dành cho cô. Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh phối với chiếc quần bò bó màu đen, vạt áo được bỏ vào trong quần. Chân đi đôi giày thể thao màu trắng. Mái tóc dài được cô tết thả, trông rất dịu dàng và năng động.

Bảo Nghi ngẩng đầu lên, bắt gặp một cô gái xinh đẹp và tươi mát như vậy thì hơi ngẩn người, sau đó cô nở một nụ cười với Diệp Vy: "Cậu đến rồi à? Đã ăn sáng chưa?"

Diệp Vy vừa lôi sách vừa trả lời: "Tớ ăn rồi."

Hà Như thò đầu nói xen vào: "Tối nay có một buổi tiệc tiếp đón tân sinh viên đấy, các cậu có ai đi không?" Giọng nói trong trẻo của Hà Như vang lên, đây là cô nàng năng động, là kiểu người không thể nào ngồi yên một chỗ.

"Tối mình phải đi làm thêm nên không đi được." Dương Bảo Nghi nói.

Hà Như không cho là đúng nói: "Cậu không thể nào suốt ngày cắm mặt vào làm thế được, tuổi thanh xuân của chúng ta không thể trôi qua lãng phí như vậy được. Tớ còn phải tìm hoàng tử của đời tớ nữa." Nói xong cô quay sang Diệp Vy: "Tớ nói có đúng không? Chúng ta nên bắt đầu tìm kiếm cho mình một người bạn trai đi, tối nay cậu có đi không Vy?"

Diệp Vy cảm thấy buồn cười, cô gái này lúc nào cũng kêu phải có một câu chuyện tình yêu thanh xuân vườn trường. Bạn trai sẽ đến đón cô đi học, làm bữa sáng cho cô, giảng bài cho cô với điều kiện cô phải tìm được một người giỏi hơn mình, không thôi đến lúc đó ai giảng bài cho ai còn không biết.

Diệp Vy lắc đầu tỏ ý không muốn đi. Cô không thích những trường hợp như vậy lắm, không bằng cô ở nhà vừa hoa qủa vừa xem phim cùng Hàn Phong còn hơn.

Nghĩ đến Hàn Phong cô bỗng mỉm cười đầy vui vẻ, cô không ngờ có ngày mình lại yêu một người đàn ông nhanh đến như vậy, nhưng cô cũng không cảm thấy lạ, người như anh vô cùng thu hút phái nữ, vừa có tiền, có quyền lại có sắc, dịu dàng và biết chăm sóc người khác. Cô bỗng cảm thấy nghi ngờ vì không biết sao anh lại vừa ý cô.

Hà Như nhìn Diệp Vy vừa suy nghĩ tận đâu đâu vừa cười ngây ngô, rồi lúc sau lại bày ra bộ mặt nghi hoặc. Hà Như thở dài bày ra bộ mặt đầy chán chường, hình như chỉ có mình cô có hứng thú với buổi tiệc tối nay thì phải.

À hình như không phải.

Cách bọn họ hai dãy bàn có ba nữ sinh đang tụ tập lại với nhau, họ đang bàn tán xem tối nay nên mặc gì, trong đó có một nữ sinh nhìn rất xinh đẹp,mái tóc xoăn màu đỏ bồng bềnh gợn sóng, khuôn mặt được trang điểm kĩ càng, đó là người cùng phòng với bọn họ, Cẩm Tố Mai.

Cẩm Tố Mai ngay từ khi vào trường cũng đã được mọi người chú ý với vẻ đẹp quyến rũ của mình, nhưng cô cũng chỉ đứng thứ ba thôi, đứng thứ nhất đương nhiên là Diệp Vy rồi.

Xếp hạng này là do một đám không có việc gì làm lại thích đọ nhan sắc với nhau, mới lập nên bảng xếp hạng những mỹ nữ của trường Đại học H trên diễn đàn.

Nghe nói trước khi Diệp Vy vào trường, người được gọi kà mỹ nữ bảng xếp hạng là một đàn chị năm ba học kinh doanh. Nhưng sau khi Diệp Vy nhập học thì cô được vinh dự đứng thứ nhất, đàn chị đó bị đẩy xuống thứ hai.

Diệp Vy không quan tâm đến mấy chuyện nhưng cô khá là đau đầu vì từ khi nhập học đến hôm nay cô đã nhận được hai bức thư tình. Cô từ chối thẳng thừng không do dự, còn nói mình đã có người yêu, nhưng những nam sinh đó không tin nghĩ cô chỉ là viện lý do để từ chối họ. Diệp Vy cũng cảm thấy mệt mỏi không biết phải làm sao.

Còn các bạn hỏi hai người gửi thư tình là ai thì không phải quan tâm đâu, chỉ là người qua đường thôi.

Cẩm Tố Mai nhìn bóng lưng ở bàn trên thì cảm thấy hơi khó chịu. Từ nhỏ đến cô ta luôn đứng nhất về mọi mặt, từ đó sinh ra tâm lý kiêu ngạo và cảm thấy ưu việt hơn những người khác. Từ lần đầu gặp Diệp Vy, thấy cô rất xinh đẹp, không phải vẻ đẹp quyến rũ mà là vẻ đẹp trong trẻo thanh khiết, giống như một đóa hoa trắng không bị vấy bẩn. Cô lúc đó đã cảm thấy không thoải mái khi có người sắp uy hiếp đến địa vị của mình, nhưng cũng không có ghen ghét hay đố kị. Cho đến khi có một đàn anh mà cô ta để ý từ hôm nhập học bị Diệp Vy thu hút và cũng có ý định theo đuổi. Đến bây giờ Cẩm Tố Mai mới cảm thấy vô cùng khó chịu, nhìn Diệp Vy cũng không thấy vừa mắt.