Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 813



Chương 813: Trận chiến thế kỷ (11)

Tần Nhất hướng phía Ngô Phàm nhẹ gật đầu, sau đó nhìn một chút tình hình phía dưới, một mảnh đen nghịt, tất cả đều là Zombie, ở giữa còn có một số bán thú nhân có đặc thù rõ ràng.

"Đế thiếu, Công tử, làm sao bây giờ, nhân số của bọn chúng rất đông, hơn nữa trong đó có không ít cao thủ."

Ngô Phàm có chút lo lắng, bọn họ là quân nhân thiết huyết, là quân nhân đóng tại căn cứ Kinh Đô, thực lực không kém, nhưng cũng không phải đặc biệt cao.

Anh ta vừa mới đảo qua một vòng, đại quân Zombie phía dưới thực lực cao hơn anh ta có rất nhiều, hơn nữa anh ta còn là đội trưởng, binh dưới tay anh ta so với anh ta thực lực vẫn thấp hơn chút.

"Không có việc gì, bọn chúng không công vào đâu, hôm nay chẳng qua là muốn ra oai phủ đầu với chúng ta thôi." Tần Nhất nhàn nhạt cong môi, dưới ánh mặt trời, làn da của cô trắng nõn óng ánh, mắt phượng sáng chói như bảo thạch đẹp nhất.
Nhưng hấp dẫn người nhất vẫn là khí thế toát ra từ trên người cô, không biết tại sao, rõ ràng bả vai kia gầy yếu như thế, nhưng lại làm cho người ta rất an tâm.

Ngô Phàm nhìn Tần Nhất đến có chút ngây người, đột nhiên cảm thấy một cỗ hơi lạnh âm trầm đánh về phía mình, hắn vừa quay đầu lại liền thấy gương mặt lạnh lùng của Đế thiếu đang nhìn hắn.

Ánh mắt âm lãnh khiến hắn không tự chủ được sợ run cả người.

Làm sao vậy, hắn chỗ nào đắc tội tôn đại thần này rồi?

Tần Nhất đoán không sai, đám Thanh Tuyệt chỉ là tới cảnh cáo một chút người trong căn cứ Kinh Đô, bọn hắn không dám tùy tiện ra tay, bởi vì kiêng kỵ Tần Nhất, kiêng kỵ chiêu dung hợp nguyên tố của cô.

Làm sao có thể không sợ, Lăng Không có thực lực ra sao, so với những Zombie Vương còn lại như bọn hắn mạnh hơn chút, thế nhưng vẫn bại trong tay người này đó thôi!
Zombie Vương bọn hắn trưởng thành không dễ, tự nhiên so với người bình thường và Zombie khác càng sợ chết hơn.

Thậm chí, bọn hắn hơi có suy nghĩ muốn từ bỏ.

Cần gì phải khai chiến chứ, sống chung hòa bình cũng không phải không thể, bọn hắn trước đó không phải là như thế sao?

Thế nhưng ngay lúc bọn hắn muốn từ bỏ, tiến sĩ Lâm uy hϊếp bọn hắn, hơn thế nữa, khiến bọn hắn kinh hãi chính là toàn bộ thành Zombie đều bị tiến sĩ Lâm khống chế.

Ba Zombie Vương bọn hắn hoàn toàn bị mất quyền lực, tiến sĩ Lâm đánh không lại ba bọn hắn, nên hắn dùng toàn bộ con dân Zombie đến uy hϊếp bọn hắn.

Không biết từ khi nào mà đám Zombie không nghe lệnh bọn hắn nữa, cũng không biết tiến sĩ Lâm đã làm cái gì.

Điều này khiến cho bọn hắn có chút kinh hãi, Lăng Không vừa mới xảy ra chuyện, tiến sĩ Lâm liền triệt để xé rách mặt mũi, cái này khiến bọn hắn không thể không hoài nghi.
Thế nhưng hoài nghi thì có ích lợi gì, ba người bọn hắn không có khả năng bỏ mặc nhiều Zombie như vậy không quản, bọn hắn làm không được, đây đều là thủ hạ và con dân của bọn hắn!

Tần Nhất không ngờ tới giới Zombie đã hoàn toàn nắm trong tay tiến sĩ Lâm, nhưng coi như cô biết cũng sẽ không kinh ngạc.

Lúc này tiến sĩ Lâm đang làm cái gì đây, hắn đang an ủi Lâm Oản Oản trong l*иg ngực. Mặt Lâm Oản Oản triệt để đã bị hủy, hiện dùng một tấm lụa trắng quấn lại gương mặt.

Mấy ngày không gặp, cô ta gầy đi không ít, con mắt càng thêm lộ ra to lớn, đỏ bừng, có thể nhìn thấy đầy tơ máu bên trong, vô cùng dữ tợn kinh khủng.

Tiến sĩ Lâm khẽ thở dài một cái, trìu mến xoa xoa mái tóc Lâm Oản Oản, đứa nhỏ này là người đối tốt nhất với hắn trong cái nhà kia.

Hắn còn nhớ, cô bé nhỏ nhu thuận mềm mại cầm trong tay bánh gato, đáng yêu nhìn hắn, giọng nói mềm ngọt giống như là thiên sứ: "Ca ca, Oản Oản cho anh bánh gato!"

"Oản Oản, em ăn một chút gì đi, A Sâm nói em đã một ngày không ăn gì."

Lâm Oản Oản cười điên cuồng, nước mắt giọt lớn giọt lớn rơi xuống.

Edit by Thanh tỷ

Chương 814: Trận chiến thế kỷ (12)