Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về

Chương 80: Ác giả ác báo, trừng phạt đúng tội!



Ôn Hinh Nhã thích ăn hải sản, như tôm, cua, sò ốc, mà nhà họ Chu chuẩn bị rất nhiều thức ăn, có không ít hải sản, lúc này cô đang mặc quần áo của Chu Thiên Du ăn ở khu vực nhà ăn của sảnh tiệc.

Mặc kệ chuyện gì không tốt xảy ra trên lầu, đều không liên quan đến cô, dù sao lát nữa cũng sẽ có người nói cô biết trên đó xảy ra chuyện gì.

Nhưng một lát sau, bầu không khí trong sảnh tiệc liền trở nên kỳ quái, cả nam lẫn nữ, nhóm ba, nhóm năm, xúm lại xì xào to nhỏ.

Hình như Ôn Hinh Nhã mơ hồ nghe được tên của Ôn Du Nhã cùng Hạ Như Nhã, khóe môi cô hơi cong lên, tìm mọi cách để tính kế cô, kết quả chơi với lửa sẽ có ngày bị chết cháy, hay là "gieo gió gặt bão", gặp phải báo ứng của chính mình,

Ngay sau đó, Chu Thiên Du cùng Từ Thần Vũ bước xuống lầu, và đi về phía Ôn Hinh Nhã.

"Tình hình trên lầu như thế nào?" Ôn Ninh Nhã vội vàng chạy tới hỏi Chu Thiên Du và Từ Thần Vũ, thật ra lúc nãy cô cũng muốn đi lên xem náo nhiệt nhưng Hạ Như Nhã trước giờ luôn gian xảo, sợ cô ta tạt nước bẩn vào người nên cô phải kìm nén sự tò mò của mình lại.

Từ Thần Vũ nhìn thấy Ôn Hinh Nhã đang tao nhã đứng giữa sảnh tiệc ăn uống, cảm giác không vui, tức giận biến mất không thấy tăm hơi, lấy điện thoại ra đưa cho cô: "Camera 360 độ không có góc chết, em tự mình xem đi."

Ôn Hinh Nhã trợn tròn đôi mắt, cô không nghĩ Từ Thần Vũ cư nhiên lại quay video.

Từ Thần Vũ bị ánh mắt nhìn chằm chằm của cô làm cho hoảng hốt, vội vàng lùi lại một bước, nói: "Hạ Như Nhã cùng Ôn Du Nhã chống lại em khắp nơi, anh chụp ảnh không đứng đắn của họ thì có cái gì không đúng?"

Kỳ thật trên thực tế, dựa vào tính cách của hắn, hắn sẽ không làm những chuyện đáng khinh, vô sỉ như thế. Nhưng trong lúc đó, tất cả tâm trí của hắn đều đang quay cuồng cảnh trong giấc mơ, anh ta phát hiện ra Ninh Thư Thiến, Hạ Như Nhã cùng Ôn Du Nhã đã hại chết Ôn Hinh Nhã như thế nào, sai người bắt cóc cô để tiêm ma túy vào tay như thế nào, chụp hình đe dọa, quay video rồi tung lên mạng. Lòng hắn lúc này nổi lên một ý tưởng kì dị. Tình cờ là điện thoại di động của hắn có chức năng camera công nghệ cao cho nên khi hắn lặng lẽ nhấn nút quay video, hắn mới nhận ra mình đã làm gì.

"Không có gì, em chỉ muốn khen anh làm tốt thôi!" Ôn Noãn vui vẻ mở video, nội dung trong video thú vị hơn cô tưởng tượng nhiều!

Cô không ngờ rằng, người nhỏ tuổi và thiếu thốn trong cuộc sống lại trở thành Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã, người luôn cao quý, tao nhã, thuần khiết và nữ tính, cũng trút bỏ thanh xuân và đánh mất phong thái dưới con mắt của mọi người.

Đột nhiên, trái tim cô liền trở nên hỗn loạn

"Em có thể nói cho anh biết bây giờ đang xảy ra chuyện gì không?" Chu Thiên Du ấm áp nhìn, hai tay ôm trước ngực thật tao nhã.

Tư Thần Vũ cũng rất muốn biết: "Anh cứ tưởng người ở trong phòng giữ quần áo là em, dọa anh sợ đến toát mồ hôi lạnh. Ai biết những người bên trong thực sự là Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã. Mau nói, có chuyện gì xảy ra vậy?"

"Lúc trước, người phục vụ đụng phải em, làm ướt quần áo, thực ra lúc đó em mới biết là anh ta cố tình. Nếu người bình thường bước đi loạng choạng, mất thăng bằng thì thứ đầu tiên mất thăng bằng là đồ trên tay, còn chân anh ta thì không, nhưng đồ vật ở trong tay khay lại vững vàng, ổn định, cũng là bởi vì bất ngờ gặp lại Hạ Như Nhã và Ôn Du Nhã trong bữa tiệc, khiến lòng em thêm đề phòng, cho nên mới chú ý tới những chi tiết nhỏ này."

Chu Thiên Du vội vàng hỏi: "Sau này đã xảy ra chuyện gì? Làm sao em thoát khỏi tên phục vụ đó để tìm anh mượn quần áo, chính em khiến cho Hạ Như Nhã cùng Ôn Du Nhã tự nhận hậu quả xấu, ác giả ác báo?"

Ôn Noãn tiếp tục nói: "Người phục vụ dẫn em đến phòng áo giữ quần áo. Em giả vờ trẹo chân, kiêu ngạo yêu cầu anh ta tìm cho em hộp thuốc. Nhân cơ hội đó em trốn vào phòng tắm. Khi người phục vụ cầm hộp thuốc trở lại thì nhìn thấy phòng giữ quần áo chật chội nên tưởng em đã thực sự vào trong. Khoảng mười phút sau, em thấy Hạ Như Nhã và Ôn Du Nhã đang lặng lẽ đi lên lầu. Vì thế em tranh thủ đi vào phòng giữ quần áo rồi nhanh chóng đóng cửa lại. Tư Thần Vũ đã phá hủy cánh cửa, ngăn cản họ bước tới."

Chu Thiên Du nghiến răng nghiến lợi nói: "Ở trong phòng giữ quần áo kia, em bị hạ một viên tình dược. Cũng may là em khéo léo, nếu không với kinh nghiệm của Ôn Du Nhã sẽ rơi vào trên người em rồi."

Từ Thần Vũ đột nhiên hiểu ra tất cả và nói với Chu Thiên Du: "Vậy là cậu cố ý nhờ Cố Quân Lân đến tới tớ, để tớ lên xem Hinh Nhã, sau đó nhân cơ hội dẫn Giang Vũ Thiến và Khương Nhược Nhân đi lên lầu, chính là muốn hai người đó đem mọi chuyện xảy ra của Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã huyên náo cho mọi người trong bữa tiệc cùng biết."

Chu Thiên Du vội vàng chỉ vào Ôn Hinh Nhã và nói: "Đây không phải là chủ ý của tôi, đó là chủ ý của Hinh Nhã, nhưng Giang Vũ Thiến và Khương Nhược Nhân là do chính tớ sắp xếp. Ngày thường, họ chỉ nói chuyện vô nghĩa, hay bép xép chuyện của người khác, và mọi thứ sẽ náo nhiệt hơn nếu họ ở đó."

Ôn Hinh Nhã tao nhã nói: "Em quá hiểu Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã. Những dịp như vậy, muốn tính kế em, họ cũng chỉ có thể xuống tay từ thanh danh và hành vi của em thôi. Bởi vậy, mọi người càng nói ra nói vào, đoán già đoán non thì mọi chuyện sẽ càng ngày càng thú vị hơn."

Ở kiếp trước, Ninh Thư Thiến, Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã đều dùng thủ đoạn này để đối phó với cô, đều xuống tay từ danh tiếng và hành vi của cô, vì vậy lần này cô đã để ý đến âm mưu của Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã, cô liền đoán chuyện này có liên quan đến đời trước.

Từ Thần Vũ với ánh mắt u ám nói: "Hạ Như Nhã và Ôn Du Nhã mới có bao nhiêu tuổi, mà tâm tư lại xấu xa như vậy, giữa em và hai người đó đâu có mối thâm thù đại hận nào đâu, sao họ lại dùng phương thức độc ác như vậy để đối phó với em chứ."

Ôn Hinh Nhã thở dài: "Đều là do lòng tham cả."

Chu Thiên Du vừa nghe liền hiểu rõ Hinh Nhã là người có chung huyết thống và là người thừa kế duy nhất của Ôn gia, Hinh Nhã đã sống ở bên ngoài mười lăm năm nay, vừa mới trở về Ôn gia không lâu nên căn cơ của cô ở Ôn gia cũng chưa được vững chắc. Vì cô và người Ôn gia chưa bao giờ sống chung với nhau cho nên đối với cô có rất ít tình cảm. Mối ràng buộc duy nhất chính là huyết thống. Nếu Ôn Hinh Nhã bị hủy hoại đến thân bại danh liệt, Ôn gia chắc chắn sẽ ghét bỏ cô và sẽ bỏ rơi đứa cháu không ra gì này. Khi đó thì khối tài sản khổng lồ của Ôn gia không phải sẽ chui vào túi của Ninh Thư Thiến và con gái của bà ta hay sao? Còn Hạ Như Nhã, đứa cháu đã nuôi dưỡng ở bên người mười hai năm và luôn được ông bà Ôn yêu quý, đương nhiên cũng được chia phần.

Từ Thần Vũ nghĩ đến những cảnh trong giấc mơ, nhất thời có chút không phân biệt được là thực hay mơ, tại sao nhiều thứ trong thực tế lại giống với trong mơ như vậy, chẳng hạn như.. ba người Ninh Thư Thiến vì lòng tham mà lúc nào cũng tính kế cô!

Chu Thiên Du oán giận nói: "Không ngờ Hạ Như Nhã và Ôn Du Nhã lại có thủ đoạn như vậy, ngay cả Chu gia của tớ cũng có thể xen vào. Xem ra người phục vụ tổ chức yến tiệc sau này sẽ phải lựa chọn kỹ càng, nếu không về sau cũng không biết ra cái sọt gì?"

Ôn Hinh Nhã tao nhã nói: "Trước đó tớ đã nhờ cậu đem nhốt người phục vụ đó lại. Tuy rằng không có hỏi ra cái gì, nhưng khi cậu đưa Ôn Du Nhã cùng Hạ Như Nhã trở về, thì sẵn tiện đem người phục vụ này cùng đưa đến Ôn gia. Không cần phải nói thêm hay đưa bất kỳ chứng cứ nào. Ninh Thư Thiến và Ôn Du Nhã là những người thông minh tự nhiên sẽ hiểu rõ họ cần làm gì. Họ không dám để Chu gia cõng cái chuyện này trên lưng, chuyện này tự nhiên sẽ dừng lại."

Chu Thiên Du không nhịn được mà cười nói: "Ninh Thư Thiến, Ôn Du Nhã, Hạ Như Nhã bị khiếp sợ, nhưng phải cắn răng chịu đựng. Kế hoạch này của cậu thật là thâm độc, thật đau lòng."

Ôn Hinh Nhã giả bộ tức giận nói: "Nếu không thì bảo Ninh Thư Thiến đến Chu gia gặp ông cụ Chu Gia Hưng hỏi tội, rốt cuộc thì hai người bọn họ đã xảy ra chuyện ở Chu gia, nếu Chu gia không cho bà ta một lời giải thích hợp lý, mà cũng chả có gì để giải thích. Chuyện này có thể từ chuyện nhỏ biến thành một chuyện lớn, dù gì thì Ôn Du Nhã cũng là con gái nuôi của Ôn gia, ông nội tớ cũng không thể ngồi yên mặc kệ chuyện đã xảy ra, mà cô ta lại là tâm can bảo bối của Ninh Thư Thiến, ba của tớ từ trước đến nay đều cưng chìu Ninh Thư Thiến, cậu xác định Chu gia sẽ không gặp phiền toái chứ?"

Chu Thiên Du vội vàng nói: "Đừng! Đừng! Đừng! Tớ chỉ nói vậy thôi, ba người bọn họ là ác giả ác báo, trừng phạt đúng tội."

Ôn Hinh Nhã thở dài: "Tớ sẽ không chủ động tính kế người khác, nhưng đối với loại người tính kế tớ, thì tớ sẽ không buông tha. Người không phạm ta, ta cũng sẽ không phạm người. Nếu người đã phạm đến ta, thì ta sẽ trả lại người gấp trăm lần."