Trọng Sinh Chi Mỹ Vị Văn Học

Chương 32



Siêu xe, xe tốt nha, giống như ngồi ở trên sô pha nhà mình, ngồi nghỉ ngơi chốc lát, không bao lâu đến nơi. Lãnh Sở Diệp đánh thức Kiều Tử Lam, cau mày, con mắt híp lại, bộ dáng không tỉnh ngủ.
– “Ân? Tới rồi sao? Nhanh như vậy!” Kiều Tử Lam vừa nói vừa xoa xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ.


– “Ân, tới rồi, đi, chúng ta đi làng du lịch trước, thuê một phòng biệt thự.” Không đợi Kiều Tử Lam phản ứng, Lãnh Sở Diệp liền nắm tay hắn đi về phía trước, cách đó không xa có một khu biệt thự xa xỉ.

Xuống xe, Kiều Tử Lam cảm thấy một luồng hơi nóng ập vào mặt, lập tức có cảm giác hít thở không nổi, nóng quá, buồn nha. Đi theo Lãnh Sở Diệp, Kiều Tử Lam cảm giác trên người bắt đầu đổ mồ hôi, chờ đi nhanh đến khu biệt thự, một luồng hơi mát tự nhiên làm hắn rất sảng khoái, bước chân cũng chậm lại, đến cuối cùng thậm chí không thèm đi.
– “Như thế nào, muốn đứng ngốc ở chỗ này ư?” Lãnh Sở Diệp quay đầu lại nhìn Kiều Tử Lam nói.

“Ách…… Không phải, chỉ là cảm thấy thực thoải mái, đi, chúng ta đi lên phía trước.” Kiều Tử Lam cảm thấy mình bị nhìn thấu tâm tư, xấu hổ vạn phần.
Nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của Kiều Tử Lam, Lãnh Sở Diệp lắc đầu cười cười, lần sau hắn sẽ chú ý chút, đừng trực tiếp như vậy. Hình như, đi không đúng chỗ rồi a?

– “Em tính dẫn anh đi chỗ nào?” Lãnh Sở Diệp bất đắc dĩ cười nói.
– “Không phải đi biệt thự sao? A, biệt thự ở đâu?” Kiều Tử Lam quay đầu lại hỏi.
– “Ở bên trái ngược lại hướng của em.” Lãnh Sở Diệp mỉm cười nói.

Kiều Tử Lam mặt nhịn không được biến thành trái cà chua chín đỏ. Quê lớn luôn rồi!
Lãnh Sở Diệp thấy đứa nhỏ không nói gì, hắn liền hiểu, thầm hận mình như thế nào lại trực tiếp như vậy?

– “Khụ khụ….. Đi, anh dẫn đường.” Nói xong Lãnh Sở Diệp cũng không dám nhìn xem Kiều Tử Lam hiện tại đang ở trạng thái gì, dù sao quan trọng nhất hiện giờ là mướn được chỗ ở.
Hai người chưa từng yêu đương, kết cục như thế này là không tồi rồi, bất quá, sao cảm thấy nơi này quái quái sao đó? Đúng vậy, Lãnh Sở Diệp vượt qua hắn, Kiều Tử Lam một mình tự rối rắm quá mức. Sau đó hắn thực bình tĩnh lùi lại vài bước.
Đi vào khu biệt thự, tới quầy tiếp tân, trước mặt chỉ nhìn thấy một là nhân loại, còn lại đều là người máy trí năng.

– “Xin chào Ngài, hân hạnh được phục vụ Ngài, hoan nghênh đã tới khu biệt thự nghỉ phép Mary lệ, tôi là tiểu mễ, quản lý ở đây .” Cô gái đáng yêu đang bắt đầu tự giới thiệu.

– “Khu biệt thự Mary lệ? Chẳng lẽ chủ nhân khu biệt thự kêu Mary lệ sao?” Kiều Tử Lam thình lình hỏi ra, làm Lãnh Sở Diệp cũng sửng sốt, chứ đừng nói là quản lý.

– “Ách…… Cái này, ông chủ chúng tôi không phải tên này.” Quản lý khóe miệng hơi hơi run rẩy giải thích.
– “Nga…..” Rốt cuộc phát hiện không khí có vẻ không thích hợp, Kiều Tử Lam nhìn Lãnh Sở Diệp, ngượng ngùng cười cười.
– “Thực xin lỗi, bằng hữu của tôi hay thích đùa.” Lãnh Sở Diệp xin lỗi, đánh vỡ không khí xấu hổ, nhưng đồng thời cũng từ trên người hắn tản ra khí lạnh, quản lý cả người run lên, sao không khí tự nhiên trở lạnh.

– “Không sao, không có gì.” Bị ảnh hưởng bởi khí lạnh quản lý nói liên tục, “Kia xin hỏi hai vị có yêu cầu gì về phòng ở của biệt thự không?”

– “Ở gần ven biển.” Lãnh Sở Diệp trả lời phi thường ngắn gọn.

– “Vậy phòng ốc có yêu cầu thiết kế gì không ạ?” quản lý.
– “Dựa theo hình ảnh trong này mà bày trí.” Nói xong, Lãnh Sở Diệp lấy ra Vi Cơ trao đổi với vị quản lý khu biệt thự.
– “Dạ được, thỉnh hai vị kiên nhẫn chờ trong một phút ……” Vị quản lý vừa nói xong, xung quanh người máy trí năng liền tiến hành thao tác. Không qua bao lâu

– “Số 1 hoàn thành, số 2 hoàn thành, số 3 hoàn thành…… số 15 hoàn thành.” Người máy sôi nổi thông báo kết quả.
– “Hai vị, phòng ở của hai người đã thiết kế hoàn thành, kế tiếp, đem cần công ty Mary lệ cung cấp xe chuyên dùng đưa các vị tới địa điểm yêu cầu, sẽ thanh toán từ tài khoản cá nhân của ngài! Hoan nghênh các ngài lần sau.”

Ngồi trên xe chuyên dùng của công ty Mary lệ, tuy rằng không có thoải mái như xe của Lãnh Sở Diệp, nhưng là toàn bộ thân xe thiết kế ở bề ngoài là màu bạc, mà bên trong, giống như mình đang ngồi trên ghế, cảnh sắc xung quanh đều trôi nổi lùi lại về phía sau, nhìn rất rõ, ngẩng đầu chính là bầu trời, bất tri bất giác, tâm tình buồn bực vừa rồi cũng lập tức tan thành mây khói. Nhìn bầu trời, mây trắng từng mảng trôi, Kiều Tử Lam cảm giác như đang thấy từng khối kẹo bông gòn thật lớn, ngẫu nhiên sẽ thành hamburger, đôi lúc sẽ biến thành bánh kem, ăn ngon a!

Kiều Tử Lam dọc đường đi đang ảo tưởng thức ăn ngon, vẻ mặt mang biểu tình hạnh phúc, mà Lãnh Sở Diệp bên cạnh mắt vẫn luôn nhìn hắn, lắc đầu bất đắc dĩ cười cười, phỏng chừng đã đoán được ý tưởng của tiểu kiều.
– “Biệt thự gần biển đã tới, ta là xe trí năng số 1577 của công ty Mary lệ, kế tiếp sẽ là hướng dẫn viên du lịch của hai vị.” Trí năng trong xe đang tự giới thiệu mình.

Xuống xe, hai người ở cửa biệt thự tiến hành nghiệm chứng thân phận, lúc cửa phòng mở ra, gian phòng thiết kế theo yêu cầu thật xa hoa làm Kiều Tử Lam kinh ngạc liên tục cảm thán, quá xa xỉ a, quả nhiên là phong cách của một vị tổng tài nha, một phòng biệt thự xa hoa, làm người nhìn khó chịu, kẻ có tiền là vạn ác.

Người sáng suốt đều nhìn ra, lần du lịch này Lãnh Sở Diệp chuẩn bị thật lâu.

– “Tới, thiết kế theo mẫu của anh.” Lãnh Sở Diệp nói, bộ dáng thực tự tin .

Cần nửa tiếng đồng hồ thời gian, Kiều Tử Lam mới tham quan xong hết, nói thật, quả thật rất đẹp, phong cách gần với thời cổ đại, lại phối hợp một số thiết bị hiện đại, đặc biệt là phòng bếp, Kiều Tử Lam mơ hồ có cảm giác Lãnh Sở Diệp rất dụng tâm, toàn bộ phòng bếp rất hiện đại mà thoải mái, không có quá nhiều đồ vật, nhưng lại không đơn sơ, ngược lại ở trong phòng, có vẻ hơi khác một chút. Không có tráng lệ huy hoàng, như là xuất thủy phù dung, có vẻ phong tình.
Cửa sổ phòng bếp có thể nhìn thấy biển rộng, bao la màu lam nhạt của nước biển. Kiều Tử Lam rất thích thiết kế như vậy, sau đó quay đầu lại nhìn Lãnh Sở Diệp đang dựa cửa nói: “Em rất thích!”

Lãnh Sở Diệp nghe được Kiều Tử Lam trả lời, nội tâm căng thẳng cuối cùng chậm rãi thả lỏng, Lãnh Sở Diệp vì thiết kế gian phòng bếp này mất một thời gian rất lâu, hắn chỉ nhớ biểu tình lưu luyến của Kiều Tử Lam khi nhìn phòng bếp trong văn phòng của mình, khi có cơ hội, sẽ cho hắn một kinh hỉ.
Kiều Tử Lam không có nói nhiều, tâm lý hắn trong một khắc này đã hiểu rõ, nói không cảm động đó là lời nói dối.

Chúng ta mỗi người có một thái độ cảm tình khác nhau, nhiều hay ít đều không giống nhau, chỉ cần một sự kiện rất nhỏ cũng có thể phát hiện sự thât về một người, cho dù người này bản chất bị liệt vào tội ‘ ác ’.

Giống như tiếp xúc lâu rồi, ở chung thời gian dài, nhìn thấy một ngươi thích hay không thích, không cần biết hai người ở bên nhau bao lâu, có người thích ngụy trang, rất khó phát hiện, tình cảm mà dùng thời gian khảo nghiệm, cơ bản khả năng thất bại sẽ cao, bởi vậy nhiều người lựa chọn hôn nhân chớp nhoáng. Một đoạn cảm tình được chứng minh, bởi sự va chạm lẫn nhau, nếu không chịu nỗi cuối cùng là chia tay.

Đừng nói hai người có quan niệm bất đồng có thể ở bên nhau bao lâu, thời gian sẽ chứng minh hết thảy. tiến vào hôn nhân vẫn là sẽ chia tay nhau.
Kiều Tử Lam phản ứng chậm trong tình cảm, nhưng hắn không phải kẻ ngốc, là do hắn cảm thấy cùng với một người mà mình không thích ở bên nhau, còn không bằng chuyên tâm nghiên cứu mỹ thực, mặc kệ là kiếp trước vẫn là hiện tại, luôn có tồn tại sự khác biệt, chỉ là kiếp trước cố ý bỏ qua mà thôi, nhưng trong lòng mỗi người đều mong muốn.

– “Buổi tối anh muốn ăn món gì?” Kiều Tử Lam hỏi.
– “Em làm món gì anh đều ăn!” Lãnh Sở Diệp trả lời thực nghiêm túc.
– “Chờ người máy vận chuyển tới em nấu cho anh ăn!” Kiều Tử Lam cảm thấy thật cao hứng, cho nên hắn thực tự nhiên nói ra những lời này, nhưng là ở trong tai Lãnh Sở Diệp liền hoàn toàn bất đồng.

Người máy vận chuyển tới rồi, bên tai Lãnh Sở Diệp còn vẫn vang vọng ‘ nấu cho anh ăn, nấu cho anh ăn! ’.

– “Em đem nhiều hay ít đồ vật?” Lãnh Sở Diệp buồn bực nhìn cái túi , hắn nhớ rõ kích cỡ ba lô này, dung lượng rất lớn, nhưng xem túi căng to muốn vỡ.
– “Em mang một ít đồ làm bếp, còn có một ít quần áo, kỳ thật cũng không nhiều lắm.” Kiều Tử Lam dường như không để ý.

Đồ làm bếp? Lãnh Sở Diệp hoài nghi mình có nghe lầm hay không, đồ làm bếp tùy thời có thể mua mà?
Kiều Tử Lam hiểu ý nghĩ của Lãnh Sở Diệp, nói:

– “Anh nhất định rất khó hiểu vì sao em mang đồ nấu bếp theo? Đối với mỗi đầu bếp muốn nấu một món ăn ngon, bên cạnh kỹ thuật, quan trọng hơn là đồ nấu bếp phải quen tay, đồ nấu bếp như là sinh mệnh đầu bếp, không có, chúng ta sẽ không thể ăn được món ngon.”

Lãnh Sở Diệp kinh ngạc, thử nghĩ, có bao nhiêu đầu bếp có thể hiểu đạo lý này? Mà Kiều Tử Lam lại hiểu một cách thấu đáo, không có ý tưởng gì khác, đơn giản là hắn thích ăn, càng bởi vì thích ăn, mà lựa chọn làm đầu bếp.

Đồ nấu bếp cũng giống như con người, ngươi tôn trọng hắn bao nhiêu, hắn sẽ tôn trọng ngươi bấy nhiêu, người và người cũng giống nhau, muốn người khác tôn trọng mình, đầu tiên mời tôn trọng người khác, nhìn cách xử sự và ưu điểm của người khác, như vậy mình mới không tức giận, cho dù điều này rất khó.