Trở Về Bên Em

Chương 1719: "Đừng hoảng sợ!"  






Loan Loan từ đầu đến cuối đều không nói gì, nghiêm túc nghe hết những lời Diệp Vĩnh Khang nói, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.



Những sự thật mà Diệp Vĩnh Khang nói đều là những điều mà cô ta chưa từng tiếp xúc trong phần nhận thức của mình, cô ta đột nhiên cảm thấy đầu mình như bị một vật gì đó đâm nhẹ vào, một thứ gì đó đã bị giam cầm trong sâu thẳm, đang từ từ thức tỉnh lại .. ....

Advertisement



Một lúc sau, Loan Loan đột nhiên thở ra một hơi dài và nói một điều gì đó rất lạ, như thể đang nói với chính mình: "Có vẻ như lựa chọn của tôi là đúng”.



Diệp Vĩnh Khang quay đầu lại liếc nhìn cô gái nhỏ với ánh mắt kiên định, không khỏi bật cười, nhưng cũng không hỏi gì.



Hai người nhanh chóng thu lại những suy nghĩ rối bời của mình, dồn toàn sự chú ý về phía trước.



Lúc này, điều quan trọng nhất đối với họ là phải ra khỏi nơi quỷ quái này trước, nếu không mọi thứ sẽ vô ích.



Vị trí của cửa ải thứ năm được đánh dấu trên bản đồ không giống với vị trí của bốn cửa ải trước đó, không cần khúc xạ không gian.



Thay vào đó, sau khi đi qua hang động chứa đầy vàng bạc châu báu, đi thẳng về phía trước là một hành lang dài và vuông.



Cuối cùng cũng có cầu thang dẫn xuống phía dưới, trước đó cả hai đã trải qua quá nhiều nguy hiểm nên khi đối mặt với cầu thang tối dẫn xuống phía dưới, họ hoàn toàn không có chút do dự, cùng nhau cất bước về phía màn đêm đen kịt bên dưới.



Vừa đi xuống chừng một phút, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, bậc thềm dưới chân đột nhiên đổ ập xuống!



"Đừng hoảng sợ!"



Diệp Vĩnh Khang lập tức nắm lấy cánh tay Loan Loan, trầm giọng nói: “Đây không phải sạt lở!”



Loan Loan cũng nhanh chóng hoàn hồn sau thời gian ngắn hoảng loạn, phát hiện cô ta và Diệp Vĩnh Khang mặc dù hụt chân nhanh chóng rơi xuống khoảng cách rất sâu, nhưng quả thực không phải sạt lở.



Bởi vì ngoài mấy bậc mà họ giẫm lên, những chỗ khác đều không có chút động tĩnh nào, hơn nữa tốc độ rơi của những bậc thềm này cũng không đúng lắm, có lẽ là muốn thông qua cách này dẫn bọn họ đến một nơi khác.



Tốc độ rơi của những bậc thềm này rõ ràng chậm hơn rất nhiều so với rơi tự do, nhưng tốc độ cũng khá nhanh và ổn định, giống như thang máy đang tăng tốc đi xuống vậy.



Bậc thềm tiếp tục rơi xuống, sau khoảng mười phút, tốc độ bắt đầu chậm lãi, sau đó lại qua khoảng một phút, bậc thềm đang rơi xuống từ từ chạm vào mặt đất.



Xung quanh tối đen như mực, Diệp Vĩnh Khang và Loan Loan không dám manh động khi chưa biết rõ tình hình.



Diệp Vĩnh Khang lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị bật đèn pin lên soi, thì đột nhiên một tia sáng tản ra xung quanh.



Một giây trước trời tối đen như mực, nhưng bây giờ lại sáng như ban ngày!

Diệp Vĩnh Khang và Loan Loan đều sững sờ trước cảnh tượng trước mắt!