Trò Chơi Đang Load

Chương 17: Trò chơi: Thị trấn cổ tích





Trò chơi: Thị trấn cổ tích (01)

Chương 017: Y không hỏi còn tốt, vừa mới hỏi độ thiện cảm đã biến thành -2, -2, -2, -2...



Tạ Tịch không biết mình đã bại lộ, cậu trải qua lễ rửa tội từ "Tình yêu bên trái hay là bên phải", đã rất rõ bí quyết quan trọng nhất để đối phó với bệnh thần kinh chính là lá mặt lá trái.

Cậu tức giận đến nghiến răng, đáng tiếc y mạnh hơn cậu rất nhiều, việc nhỏ không nhẫn sẽ làm hỏng việc lớn, trước hết cứ ổn định y đã, ngày sau lại mưu việc lớn.

Giang Tà nhìn độ thiện cảm màu đỏ, đắn đo hỏi: "Đã nhận phần thưởng từ trò chơi chưa?"

Không đề cập tới trò chơi còn tốt, vừa nhắc đến hai chữ này...

Giang Tà trơ mắt nhìn độ thiện cảm từ -99 chuyển thành -100.

Khụ, hóa ra -99 không phải là giá trị thấp nhất.

Tạ Tịch trả lời y: "Nhận được 1000 kim tệ, thật sự quá nhiều." Có tiền thì làm được gì? Những thứ mà người chơi sơ cấp được mua chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nếu không phải độ thiện cảm lại tụt một điểm, Giang Tà thật sự tin tưởng lời nói ngoan ngoãn của cậu!

"Không chỉ mỗi kim tệ đâu." Giang Lão Tà cố gắng cứu vãn nói, "Còn có phần thưởng đặc biệt."

Tạ Tịch khẽ giật mình, phần thưởng đặc biệt? Lúc trước cậu đã có chút hiếu kỳ, khi đó Trọng Kim và những người khác có nhắc tới chuyện hoàn thành Chuẩn Thế giới độ khó cấp S sẽ nhận được phần thưởng đặc biệt, cậu đã tra xét cột đạo cụ cẩn thận, nhưng căn bản không thấy gì.

Giang Tà kiên nhẫn nói: "Phần thưởng đặc biệt có một cột riêng, cậu kéo xuống dưới đi."

Hóa ra giao diện màn nước còn có thể chuyển động... Vẫn là Tạ Tịch thiếu hiểu biết.



Tạ Tịch kéo xuống phía dưới, thấy được một biểu tượng màu vàng vô cùng bắt mắt - Phần thưởng đặc biệt.

Thật sự là có phần thưởng đặc biệt! Trong lòng Tạ Tịch hơi vui vẻ, qua cửa một trò chơi biến thái, nếu có thể nhận được phần thưởng vừa ý thì cậu vẫn rất hài lòng.

Tạ Tịch ấn mở, ánh sáng màu vàng lóe lên sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Phần thưởng là cái gì?

Tạ Tịch chớp chớp mắt, thấy cột kỹ năng có một chấm đỏ, chẳng lẽ là thưởng kỹ năng, đưa thẳng về cột kỹ năng sao?

Tạ Tịch cũng từng chơi qua vô số trò chơi, rất quen thuộc với loại thao tác này, cậu ấn mở kỹ năng, quả nhiên thấy một kỹ năng mới.

Triệu hồi phân thân người thiết kế X, duy trì liên tục trong ba phút.

Tạ Tịch: "..."

Giang Tà hoàn toàn không biết mình đã làm chuyện gì, chỉ thấy độ thiện cảm của Tạ Tịch với y như nước vỡ đê điên cuồng giảm xuống.

- 1, -1, -1, -1, -1, -1...

Giang Tà lập tức mở miệng: "Sao thế? Không thích phần thưởng nhận được sao?"

Y không hỏi còn tốt, vừa mới hỏi độ thiện cảm đã biến thành -2, -2, -2, -2...

Giang Tà: "..."

Phải mất một lúc lâu Tạ Tịch mới bình ổn lại tâm trạng, cậu nhìn kỹ năng vô bổ này, trong lòng vô cùng phức tạp: Phần thưởng đặc biệt chính là triệu hồi phân thân của X hả? Đây mà coi là đặc biệt à?

Tạ Tịch nhìn lại tin nhắn Giang Tà mới gửi cho cậu - Không thích phần thưởng nhận được sao?

Phần thưởng đặc biệt này là do người thiết kế đặt ra đúng không! Phải tự luyến đến mức nào mới dùng phân thân của mình đặt làm phần thưởng chứ!

Cậu tình nguyện muốn thêm 1000 kim tệ!

Giang Tà quả thực rất oan, phần thưởng là ngẫu nhiên, y không khống chế được, sở dĩ y sẽ hỏi như vậy, chỉ đơn giản là nhìn thấy độ thiện cảm đột nhiên tụt xuống, đoán là phần thưởng không tốt. Chuyện này cũng bình thường, tên xui xẻo nổi danh như Giang Tà từng qua cửa một Chuẩn Thế giới cấp 3S, phần thưởng đặc biệt nhận được chính là kỹ năng xem độ thiện cảm này, còn chỉ có thể nhìn thấy của người từ cấp trung trở xuống nữa chứ. Trước mắt xem ra thứ này có khả năng không được cho phép.

Tạ Tịch thở ra một hơi, trả lời y: "Phần thưởng là một thuật triệu hồi, có thể triệu hồi phân thân của X Thần, thật mong chờ ghê ^_^."

Độ thiện cảm lại giảm 10 điểm...

Giang Tà sững sờ, nửa ngày mới cười: Xác suất 1/10.000.000 cũng có thể rút được, vận may thật tốt.

Đương nhiên y không nói câu này, nghĩ cũng biết chỉ cần gửi câu đó đi, độ thiện cảm đã chạm đáy có khi còn có thể đột phá ranh giới cuối cùng.

Tạ Tịch còn một chuyện muốn hỏi: "Đúng rồi, đại thần ơi, màn chiếu công khai trên màn nước là anh mua hả?"

Giang Lão Tà có tiếng là người không làm chuyện tốn công vô ích, sao lại nghe không hiểu, y nói: "Không phải."

Tạ Tịch tạm thời không tin.



Giang Tà lại nói: "Cốt truyện thế giới sau khi qua cửa, chỉ cần hệ thống bán ra sẽ trích phần trăm tiền cho người thiết kế và người qua cửa, cách Vân Các làm sẽ khiến thu nhập của chúng ta hụt một khoản lớn."

Lời nói này... đã làm sáng tỏ, chính y lại kéo một đợt giá trị cừu hận cho Vân Các. Tiểu Tường Vi đã chán ghét y như vậy thì thôi, nhưng đừng vì giận dỗi mà gia nhập Vân Các.

Ban đầu Tạ Tịch cũng không muốn gia nhập bất kỳ tổ chức nào, hiện tại lại càng không.

Cậu không quan tâm trích phần trăm tiền gì cả, chỉ là không thích chuyện những trải nghiệm khổ sở thực sự của mình lại trở thành thú tiêu khiển trong thời gian rảnh rỗi của kẻ khác. Cho dù nặc danh, cũng khiến người ta rất khó chịu.

Nếu không phải do X làm, vậy Tạ Tịch sẽ tin tưởng gạch bỏ chuyện này cho y.

Giang Tà cuối cùng cũng thấy được độ thiện cảm nhảy lên một số +1 màu xanh, trước con số màu đỏ -168, chút sắc xanh thực sự là nhỏ yếu bất lực, lại vừa có chút... đáng yêu.

Tạ Tịch khách sáo xong, lười cùng y nói chuyện: "Chào X Thần, tôi muốn tiến vào trò chơi mới, hẹn gặp lại."

Giang Tà rất tự mình biết mình, vì để độ thiện cảm không tụt, cẩn thận nói: "Cố lên."

Đáng tiếc thay, Tạ Tịch nghĩ tới chuyện mình tìm được trò chơi do X thiết kế, trong lòng nghẹn lại.

Thế là, một điểm thiện cảm mới nhảy lên lại rớt xuống.

Giang Tà: "???"

Đồng chí Lão Tà không hổ là đại lão mãn trí lực, suy nghĩ một chút đã đoán được đầu đuôi, xem ra Tạ Tịch tìm được trò chơi do y thiết kế?

Là cái nào vậy? Giang Tà ấn mở màn nước, chờ trò chơi được kích hoạt. Y là người thiết kế, có đặc quyền "xem trực tiếp".

Tạ Tịch vừa rời khỏi màn nước, Trọng Kim đã chạy tới: "Thế nào rồi? Chuẩn bị xong chưa?"

Tạ Tịch đáp: "Xong rồi." Trước tiên đi làm nhiệm vụ tập kết đã, cậu không muốn ứng phó liên tục với bệnh thần kinh.

Trọng Kim động viên cậu, nói: "Yên tâm đi, nhiệm vụ cấp D rất nhẹ nhàng."

Tạ Tịch gật đầu.

Trọng Kim lại hỏi cậu: "Chuyển chức gì?"

Tạ Tịch nói: "Tôi chọn người thu thập." Cậu đã nghiên cứu ba nghề nghiệp, nhà thám hiểm sau khi tiến vào trò chơi sẽ tăng thêm thể lực, người thu thập tăng thêm thị giác còn người ghi chép thì tăng độ nhanh nhẹn.

Bởi vì đều là nghề nghiệp sơ cấp cho nên điểm cộng thêm rất ít, có giá trị không lớn. Sở dĩ Tạ Tịch lựa chọn người thu thập, đơn giản là vì hứng thú. So với thăm dò và ghi chép, cậu càng thích nhiệm vụ thu thập đồ vật.

Cặp mắt của Trọng Kim hơi lóe lên, anh ta nói: "Rất tốt, người thu thập có khả năng nhìn ban đêm nhất định, sơ cấp dùng rất tiện."

Tạ Tịch: "Hy vọng vậy."

Bọn họ cùng nhau tiến vào trò chơi, không khác lắm so với lần đầu, trước mắt cũng xuất hiện dòng chữ Trò chơi đang load, ngay sau đó xuất hiện bảng thông tin.

Hoan nghênh tiến vào Chuẩn Thế giới, xin cẩn thận đọc bảng thông tin bên dưới.



Tên trò chơi: Thị trấn cổ tích.

Nội dung chính: Trong thị trấn xinh đẹp có những thôn dân chất phác đáng yêu, bọn họ ở gần sông gần núi, sinh hoạt an nhàn, điều quấy nhiễu duy nhất chính là phía sau ngọn núi đột nhiên xuất hiện một hang động đen ngòm, đến tột cùng nơi đó cất giấu điều gì?

Nhiệm vụ chính: Thu thập tim rồng.

Nhiệm vụ phụ: Chờ đổi mới.

Số lần load: Không.

Đạo cụ mạng theo: Người thu thập sơ cấp có thể mang theo ba loại.

Chờ lựa chọn đặc quyền: Không.

___

Nhan Triết gửi tin nhắn cho Giang Tà: "Khai hoang không?"

Giang Tà: "Không."

Nhan Triết: "Tiểu Tường Vi cũng đi Chuẩn Thế giới rồi, ông còn đợi ở vườn hoa làm gì?"

Giang Tà: "Nhìn cậu ấy thông qua."

Nhan Triết kinh ngạc nói: "Nhiệm vụ tập kết mới ban bố là ông thiết kế hả?"

Nhan Triết khiếp sợ: "Lão Tà à, sao ông low như thế? Làm một Chuẩn Thế giới cấp D? X Thần vừa ra tay là không dưới cấp A của chúng ta đâu rồi?"

Giang Tà mở máy truyền tin, thấy đằng sau tên Tạ Tịch có một dòng chữ "Đã tiến vào Chuẩn Thế Giới - Thị trấn cổ tích."

Giang Tà: "..."

Ha, cố ý muốn đổi trò chơi của y đây mà.