Trái Tim Của Ác Quỷ

Chương 2: Đua xe



Sau khi rời khỏi buổi party tâm trạng cô khá bực tức không biết nay này gì mà gặp phải tên vô sĩ, nếu đó không phải buổi party mà ông chủ cô bảo đến cô đã lật tung lên rồi. Nhìn đồng hồ chỉ hơn 10h nên cô bắt xe đến bar chơi. Đến nơi cô trả tiến cho taxi xong cô đi thẳng vào trong, nói đây là quán bar không củng không đúng mà phải gọi đây là trung tâm ăn chơi của những thiếu gia tiểu thơ lắm tiền nhiều của thì đúng hơn, đặc biệt đây tập trung khá nhiều thành phần trong mafia, cả toà nhà được chia làm ba phần: tầng 1 là nhà hàng, tầng 2 là karaoke, tầng 3 củng là nơi tụ tập đông đống nhất chính là quán bar, cô đi thẳng lên quán bar. Vì cả trung tâm này đều do cô quản lí nên ai gặp cô củng cúi đầu chào, cô cất giọng lạnh lẽo hỏi một nhân viên

- Ngọc đâu?

- Dạ chị Ngọc đang trong phong vip 1 hình như là đang nói chuyện với chị Thanh Thanh đó chị- Nhân viên lễ phép trả lời. Nghe xong Yến Linh bước thẳng chân xuống dãy phòng vip vừa đến nơi đã nghe tiếng cãi vã, vì cửa phòng không đóng chỉ khép hờ nhìn qua khe hở, Yến Linh khẽ nhíu mày khi nghe tiếng Thanh Thanh chí chéo

- Chỗ này là do tui quyết định, lệnh tui chính là lệnh ông chủ cô nghe rõ chưa- Thanh Thanh hét to

- Cô nên cẩn thận lời nói, ở đây là do chị Linh quản, giờ chị ấy về rồi đương nhiên phải do chị ấy quyết định- Ngọc cãi lại

- Yến Linh hả cô ta là ai? Con chó của ông chủ thôi, bây giờ cô ta đã bị ông chủ đày ra Hà Nội rồi chỗ này giờ do tui quyết định hiểu chưa nếu cô không muốn chết thì nên nghe lời tui- Giọng Thanh Thanh khinh khỉnh vì tin Yến Linh về Sài Gòn sáng nay chỉ có Ngọc và ông chủ biết nên cô ta rất mạnh miệng nói. Nghe xong mặt Yến Linh tối xầm đẩy cửa bước vào cô bước lại thẳng chỗ Thanh Thanh cất giọng lạnh tanh

- Cô nói ai là chó hả

- Linh cô- Chưa nói dứt câu Thanh Thanh hứng trọn cái tát trời giáng của Linh khéo môi rơm rớm máu

- Cô dám đánh tui- Thanh Thanh chưa biết sợ là gì nói tiếp

- Tui còn có thể giết cô, lâu ngày không dạy cô quên cách cư xử rồi sao, gọi tui là chị- Yến Linh lạnh nói với giọng lạnh tanh giơ tay tát thêm một phát vào má bên kia của Thanh, mặt nhỏ đỏ rần in ro dấu tay- Mạnh miệng chửi tui lắm mà, cô ngon rồi- Yến Linh tiếp lời

- Cô có tin tôi mách ông chủ không, cô không biết tui là người than cận của ông chủ sao- Nhỏ Thanh ỏng ẹo

- Gê vậy sao được tui sẽ xem cô bảnh tới đâu- Nói xong Yến Linh móc điện thoại ra gọi số mà lưu là ông chủ

- Alo, cô gọi tui có gì không- Tiếng người đàn ông đó vang lên

- Thanh Thanh cô ta chửi tui, cô ta còn nói là người than cận của ông chủ nên tui không được phép đụng đúng không ạ? Yến Linh hỏi

- Cô ta là thuộc hạ của cô mà chẳng qua lúc cô đi tui nhờ cô ta đến tiếp quản thui cô ta sai cô cứ xử lí, không có gì nữa tiếp cúp máy

- Vâng ông chủ- Cất điện thoại vào Yến Linh quay qua Ngọc, hiểu ý cô liền lại cầm chắc hai tay Thanh Thanh lúc này mặt nhỏ không còn miếng máu, Yến Linh tiến lại đưa tay lên nựng má nhỏ Thanh rồi nói với giọng mỉa mai

- Mặt cô đẹp đó nhưng có vài đường chắc cô xinh hơn

- Chị Linh chị đừng đùa vậy chứ- Nhỏ Thanh nói sắp khóc

- Đùa cô nghĩ tui đùa?- Linh hỏi dồn

- Chị tha cho em em xin lỗi tại em tức quá nên mới nói vậy thôi- Thanh Thanh giở giọng cầu xin

- Ai làm gì cô mà tức- Yến Linh nói rồi bóp chặt miệng Thanh Thanh trợn to mắt lên hù doạ, bõ tay ra thì mặt nhỏ Thanh đã in rõ dấu tay

- Chị tha em lần này em không dám nữa- Nhỏ Thanh rấm rứt nói

- Mới vậy đã khóc rồi sao? Hết vui rồi tha cho cô đó nhưng lần sau nhớ cẩn thận miệng mồm xíu- Yến Linh nói với giọng khinh khỉnh rồi liếc mắt qua Ngọc cô hiểu liền bõ hai tay Thanh Thanh ra

- Em cám ơn chị từ giờ em không dám nữa- Nhỏ Thanh giở giọng nịnh bợ

- Cút ra ngoài đi- Linh nói lạnh, nhỏ Thanh ra khỏi phòng thì Ngọc lên tiếng hỏi

- Sao chị tha cho cô ta dễ dàng vậy?

- Còn giá trị lợi dụng- Yến Linh trả lời gọn, lúc này nghe chuông điện thoại cô đọc xong thì đứng dậy chuẩn bị đi đâu đó, trước khi đi cô quay qua nói với Ngọc

- Chìa khoá xe

- Dạ- Nói rồi Ngọc đưa chìa khoá cho Linh, cô ra gara lấy xe rồi lái ra phía ngoại ô thành phố, điểm dừng của cô là một căn nhà biệt thự màu đen, xe cô vừa ngừng lại thì chiếc cổng mở ra cô lái xe thẳng vào trong. Căn biệt thự rất to nhưng lại u ám dù có cả cục vệ sĩ đứng canh. Bước qua đám vệ sĩ cô bước thẳng lên tầng 2 rồi mở cửa một căn phòng ở cuối dãy hành lang bước vào. Căn phòng tối thui chỉ có chút ánh sáng nhe nhóp, một người đàn ông ngồi trên chiếc ghế quay mặt vào tường, nghe tiếng chân cô bước vào thì xoay mặt ra, hai tay đan lên bàn cất giọng đầy ông quyền của một ông trùm mafia hét tiếng

- Cô tới rồi sao?

- Dạ ông chủ- Linh đáp

- Công việc lần này ngoài đó ổn chứ?- Ông hỏi

- Dạ ổn cả rồi đã tìm ra tên nội gián và tôi đã khử luôn rồi

- Tốt! Đúng là cô chưa bao giờ làm tui thất vọng, Pi-Tơ ông ta đã rất hài lòng cho chuyến hàng lần này qua mặt trót lọt lũ cớm, ông ta nói rất vui sẽ hợp tác với ta dài dài và gửi lời khen đến cô- Giọng ông có chút khen ngợi

- Tất cả củng là nhờ tên cảnh sát não heo đó nên mới thuận lợi vậy- Linh nói với giọng đắc ý

- Cô xử Thanh Thanh rồi à

- Chưa tôi nghĩ cô ta còn giá trị lợi dụng nên đã giữ lại

- Ừm, Tôi có nhiệm vụ mới cho cô đây

- Nhiệm vụ gì thưa ông chủ

- Giúp tôi hỗ trợ và theo dõi thằng con trai tôi, nó mới từ Mỹ về nên khá lạ với công việc trong tổ chức, tôi muốn cô giúp nó và phò trợ nó như cô đang phò trợ tôi- Ông nói ánh mắt khẽ nhìn nét mặt Linh

- Ông chủ tin tưởng tôi đến mức giao con mình cho tôi sao?- Cô hỏi như đang ám chỉ đều gì đó

- Thằng con này của tôi rất thong minh, sành sỏi tron giới ăn chơi nhưng nó lại thiếu một thứ để đứng vững trong thế giới này

- Thứ gì?- Cô tò mò

- Đó là sự độc ác và thủ đoạn nếu thiếu hai thứ đó nó khó ngồi ở vị trí này lâu mà cô lại thừa hai thứ đó, tôi muốn cô giúp tôi phải dạy nó cách hi sinh tất cả để đạt được mục đích như cô

- Tôi thế này đều do ông chủ dạy mà- Cô cười nhẹ nói

- Lần đua tranh giải bá chủ này tôi muốn nó tham gia và nhất định phải giành được chức bá chủ đường đua- Ông nói chắc chắn

- Năm nay tôi nghe nói có một tổ chức tham gia là Lãnh Phong, tổ chức này mới lên nhưng lại mạnh và người đứng đầu luôn được bí mật.

- Tới lúc củng biết thôi, bắt đầu từ mai cô nên ra sức tập luyện bên đua xe đi phần buôn hàng tôi sẽ nhờ Lâm giúp cô

- Chẳng phải trước giờ Lâm luôn đảm nhiệm việc đua xe sao?- Cô thắc mắc

- Lần này sẽ do cô. Mai con trai tôi sẽ đến cứ như vậy mà làm,giờ cô lui đi

- Vâng thưa ông chủ- Linh đáp xong củng bước ra ngoài

Mặt trời đã lên quá trưa, ánh nắng gay gắt chiếu lên vạn vật, do hôm qua say quá nên quá trưa rồi mà Minh Hoàng vẫn chưa tỉnh giấc, tiếng gõ cửa phòng vang lên, anh lờ mờ mở mắt lên tiếng khá bực tức vì kẻ dám phá lĩnh giấc ngủ của mình

- Ai vậy

- Dạ thưa cậu chủ ông chủ kêu tôi lên gọi cậu chủ xuống cho ông chủ bàn việc- Tiếng bà giúp việc nói lễ phép

- Được rồi dì xuống đi tôi xuống liền

- Dạ.

Hoàng đứng dậy đầu còn hơi choáng váng do còn ít rượu còn hoành hành trong cơ thể, hôm qua do tức vì bị Linh làm bĩ mặt trước đám đông nên anh uống hơi nhiều. Vscn xong anh xuống phòng khách ngồi xuống chiếc ghế đối diện cha mình lên tiếng

- Cha gọi con có gì không?- Giọng còn bực tức vì bị phá giấc ngủ, nghe cậu con lên tiếng ông Hoàng Quân củng bõ tờ báo xuống đưa mắt nhìn cậu con cưng

- Con nên bớt ăn chơi và lo cho việc trong Nghĩa Phong hơn đi(là tên của tổ chức ạ), tối nay 11h con đến đường ven Sài Gòn mà tập luyện đua xe đi lần này con sẽ là người đại diện tham gia đó

- Con sao? Không phải mấy năm nay đều do Lâm đua và giành chiếc ghế bá chủ sao?- Hoàng ngạc nhiên

- Lần này thì khác con nên nhớ sao này con là người kế thừa chiếc ghế lão đại, tối nay cô gái mà cha nhắc đến sẽ giúp đỡ con trong công việc củng ở đó, con nên làm quen với cô ta đi, sẽ giúp con được nhiều đó- Ông nói, nhắc đến con gái anh lại nhớ đến cô gái ngạo mạng dám tát mình hôm qua, được vài giây thì anh gạt phăng suy nghĩ, nhớ tới cô ta làm gì để gặp lại lần sau cô đừng mong yên thân- dòng suy nghĩ cùa anh

- Tuỳ cha nhưng con không muốn ngồi chiếc ghế đó bao giờ- Anh đáp giọng khó chịu

- Con là con trai độc nhất của cha con không kế thừa thì ai?

- Lúc trước sao cha không sinh thêm đi

- Không nói nhiều cứ vậy mà làm- Nói xong ông đứng dậy đi ra ngoài

11h đêm tại con đường ven thành phố, một cô gái bận bộ đồ đen ngồi trên chiếc môtô phì phèo điếu thuốc, xung quanh là lũ đàn em đang thử xe, một chàng trai bước lại lên tiếng

- Em thấy không khí ở đây thế nào- Chàng trai đó hỏi, vừa nghe tiếng Yến Linh đã biết đó chính là Lâm một trong 3 trợ thủ đắc lục của ông trùm Hoàng Quân hét tiếng cô bõ điếu thuốc khỏi miệng khẽ đáp

- Thoáng

- Em luôn kiệm lời với anh, thôi anh ra kia xem bọn đàn em- Nói rồi Lâm bước đi

Cùng lúc đó một chiếc Ferrari mui trần màu đen bóng nhoáng đậu trước mặt cô, từ trên xe một chàng trai đẹp tựa tài tử phim hàn bước xuống, anh bận một chiếc áo sơ mi đen không đóng 2 nút trên và một chiếc quần jean xanh nhưng trong rất đẹp. Bước đến gần chỗ Linh đang ngồi thì đột nhiên cô quay mặt nhìn anh

- Là cô sao- Anh hỏi nhưng đáp lại là sự im lặng cô vẫn tiếp tục hút thuốc không thèm trả lời

- Cô bị câm sao?- Nói rồi anh khẽ lây lây tay cô

- Bõ ra- Cô nói giọng lạnh như băng

- Ồh hoá ra cô biết nói à- Anh châm chọc

- Anh nói gì tôi không hiểu, à thì ra là chưa tiến hoá hết nên nói tiếng thú nên tôi không hiểu, nếu hiểu tiếng người thì anh nên về học lại cách nói chuyện của người đi- Cô chọc lại

- Cô- Anh cứng họng, đúng lúc đó Lâm đi lại nhận ra đó là cậuc hủ của mình anh lên tiếng chào

- Cậu chủ

Yến Linh ngạc nhiên, như hiểu ra mọi chuyện Hoàng lên tiếng

- À thì ra cô chính là cô gái ba tôi nhắc đến

- Thì sao- Cô hỏi xoáy lại

- Không sao hết nhưng từ nay cô phải theo giúp đỡ và nghe lệnh của tôi- Anh nói tự đắc

- Hình như ông chủ không nói với tui vế sau- Cô cãi lại

- Thôi được rồi mà này con gái hút thuốc không tốt đâu- Anh giở giọng quan tâm

- Dở hơi

- Tôi là cậu chủ cô đấy nói chuyện lễ phép vào

- Nực cười

- Vậy tôi với cô đua đi xem ai thắng, nếu tôi thắng cô phải làm cho tôi một chuyện và ngược lại- Hoàng nói với vẻ mặt thách thức

- Không rảnh- Linh đáp lạnh

- Không dám sao- Hoàng dỡ chiêu khích tướng

- Ok thôi tui củng muốn xử xem cậu chủ giỏi đến đâu- Cô nói nhấn mạnh hai từ cậu chủ tỏ ý xem thường

- Lâm à giúp tôi làm trọng tài nhé- Hoàng nói

- Ok thôi- Lâm đáp gọn. Linh và Hoàng tiến về chỗ hai chiếc moôtô đậu sẵn rồi phi lên thử tài, sau một hồi bất phân thắng bại, tại một đoạn cua ngoằn ngèo khó chạy, Hoàng đã nắm được thế thượng phong và về đích trước

- Tôi thắng rồi- Hoàng gỡ nón nói với giọng hí hửng,tuy lâu rồi anh không đua nhưng tài năng anh chưa giảm sút tí nào

- Muốn tối làm việc gì?- Linh hỏi

- Giờ tạm thời chưa nghĩ ra, thôi giờ tôi về bữa khác nghĩ ra tôi sẽ tìm cô- Nói rồi anh cất bước đi.