Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 462





Chương 456

Chú Chung lập tức nói: “Cô hã yên tâm! Lập tức sắp xêp xong ngay!”

Bên kia, Tạ An hưng phần nói: “Mamil Con đã tìm được rôi!”

“Tiểu An, gửi qua cho mẹ.”

“Vâng mami!”

Chú Chung cũng đoán được Diệp Như Hề muôn làm chút chuyện gì đó, ông ây không yên tâm nói: ˆ Tiêu thư, hiện tại cô không chỉ có một mình, chuyện này liền giao cho người dưới đi làm đi.”

Diệp Như Hệ lắc đâu, nói: “Tôi tuy răng không có quá mức nghỉ ngờ, nhưng có một số chuyện, luôn muốn tận mắt nhìn thấy xem thế nào.”

Thấy không có cách nào ngăn cản, chú Chung lập tức sắp xếp quy các bảo hộ tôi cao, sắp xếp vệ sĩ đi theo Diệp Như Hề chu đáo.

Diệp Như Hề thay một bộ quần áo cho tràn đầy khí thế, trước khi đi, Tạ An còn rât nghiêm túc nói: “Mami, mặc kệ như thế nào, mẹ vẫn còn có chúng con!”

Diệp Như Hề nghe xong, cười cười, ôm ôm bọn nhỏ, ôn nhu nói: “Ngoan ngoãn ở nhà chờ mami trở về, có biết không?”

Hai đứa nhóc cùng đồng thanh kêu lên nói: “Vâng mamil”

Tạm biệt Tiểu An cùng Nhạc Nhạc, cô xoay người, Diệp Như Hề chậm rãi thu liễm mỉm cười trên mặt, ánh mắt trở nên bướng bỉnh hơn bao giờ hết.

Cô ở trong lòng đối tự nhủ thầm với chính mình.



Lần này đây, Tạ Trì Thành, anh đừng khiến em thây thất vọng.

Tiểu An gửi qua định vị là một câu lạc bộ tư nhân xa hoa, tài xế đã sớm chờ sẵn, chờ sau khi chiếc xe chở cô vừa đi, phía sau còn đi theo một chiếc xe khác, đó là vệ sĩ phụ trách đi theo bảo vệ Diệp Như Hề.

Từ sau khi Diệp Như Hề bị bắt cóc một lần, hầu hết đám vệ sĩ đều bị thay mới một lượt, con thay đổi những người lợi hại hơn, theo sát bên người không rời.

Xe dừng ở trước cửa câu lạc bộ.

Diệp Như Hề xuống xe, híp híp mắt, ĐỀN giọng nói: “Vậy mà lại ở chỗ này sao?

Cô đi qua, nhưng tới cửa lại bị người ta chặn lại.

“Ngại quá tiểu thư, câu lạc bộ chúng tôi chỉ dành cho hội viên, xin cô hãy đưa ra thẻ hội viên, không phải hội.

viên thì không có cách nào tiên vào, thật xin lôi.”

Bởi vì thấy Diệp Như Hề bước ra từ chiễc siêu xe, ở bên cạnh còn đi theo hai vệ sĩ cao to, cho nên người của câu lạc bộ này cũng tỏ ra rât khách khí.

Diệp Như Hề nghĩ nghĩ, nói: “Tôi không có thẻ hội viên, tôi đi vào đề tìm người.”

“Xin lỗi, quy định của câu lạc bộ chúng tôi lại không cho phép như vậy.”

“Vậy tôi đây lập tức đăng ký một thẻ hội viên ở đây đi.”

Người giữ cửa rất kinh ngạc, nhưng vần là chuyện nghiệp nói: Đương nhiên có thể, như ng yêu cầu thấp nhất của thẻ hội viền của câu lạc bộ chúng tôi là…… Được! Tiểu thư! Tôi hiện tại liền xử lý ngay cho cô! Mời vào đây ngồi đợi một lát!”

Mắt thấy Diệp Như Hề cầm tắm thẻ đen đưa qua, người kia lập tức sửa lời ngay lập tức.