Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi

Chương 407





Chương 400

“Em biết rồi. Chỉ là bây giờ thứ em sợ hơn không phải những người kia, mà lân Tạ Trì Thành điên rồi.

Có Cầm Minh chưa bao giò thấy Tạ Trì Thành, một người luôn bình tĩnh và không bao giò quan tâm đến bắt cứ điêu gì, sẽ có một ngày phát điên như vậy.

Nếu như nói, lần bắt cóc trước chỉ khiến anh tức giận, thì lần này trực tiếp khiến anh phát điên.

Cô Lăng Hiên cũng biệt điêu đó, thập thỏm nói: “Là anh nợ cô ây, ơn này anh phải trả. Nếu không…anh gánh không nổi.”

Tần Phong nhanh chóng bố trí nhận lực thật tốt, tiên hành bảo cáo: “Tiểu thiếu gia củng tiêu tiểu thư đã được an bài ở nơi an toàn nhát, nhân lực cũng đã bồ trí xong, không cân lo lãng, nhưng mà…Diệp tiêu thư đang ở trong tay bọn chúng.”

Trên trán của Tạ Trì Thành nồi đầy gân xanh, nói: “Tìm, đào sâu ba thước, cũng phải tìm ra cho tôi.”

“Vâng!”

Tạ Trì Thành không cách nào giữ – được bình tĩnh, đâu ngón tay run rây lộ ra cảm xúc chân thật.

Chỉ cần nghĩ đến việc Diệp Như Hề không rõ sông chết, ngực của anh vô cùng đau đón.

Vốn cho rằng đó chẳng qua chỉ là người do anh chọn lựa ra, không khiên người khác chán ghét, còn có mây phân cảm thấy đối tượng kết hôn này khá thú vị, là món đô chơi có cũng được, mà không có cũng chẳng sao.

Cho đến bây giờ, anh mới ý thức được rằng có nhiều thứ đã vượt quá tầm kiểm soát của mình.

Nếu cô chết đi.



Nụ cười xinh đẹp rực rỡ trong trí nhớ của anh sẽ hoàn toàn biên mật.

Trái tim chợt cảm thấy vô cùng đau đón.

Tạ Trì Thành không thê không chê nỗi một loại sợ hãi đang mạnh mẽ lan tràn, đó là một loại cảm xúc xa lạ, lại chặt chế chiếm cứ tất cả tâm hồn anh, khiến anh không thể không tốn nhiều sức sức lực đề đàn áp nó.

“Tần Phong, điều tra ra được chỗ của những người kia chưa.”

“Có manh mối rồi, tìm được dấu vết qua người đã chết kia.”

Nhắc tới bên kia, sắc mặt Tạ Trì Thành càng kém, nói: “Huy động tất cả mọi người lại đây, mặt kiaD! đẹm chuyện này áp xuông, một chút tiếng gió cũng không thể truyền ra.”

“Được, cả hòn đảo cũng đữa được khống chế rồi, mặt khác…… người nhà họ Có, cũng đã lại đây.”

Tạ Trì Thành hận không thể giết chết Có Lăng Hiên, nếu không phải vài anh ta, người của anh căn bản sẽ không phải chịu trận tai bay vạ gió này.

Nhưng mà ở thời khắc mắu chốt hiện tại, không thể động đến Có Lăng Hiên, nếu không người của phía Santa Rolia trên đảo này sẽ đứng ra đối đầu với anh.

Trước khi còn chưa tìm thấy Diệp Như Hề, anh không hy vọng sẽ cành mẹ đẻ cành con, nhưng chuyện này không ‹ có nghĩa là anh có thê tha thứ cho Có Lăng Hiên, bởi vì có liên hệ, ánh mắt anh nhìn Có Cầm Minh cũng rét lạnh.

Cố Cảm Minh sờ sờ cái mũi, tự biết chuyện này là bọn họ đuối lý, nhưng vân căng da đầu tiền lên, nói: “Anh Thành.”

Để chuộc tội, Cố Cẩm Minh ngay cả tiếng anh cũng gọi rồi, nhưng không hê giảm đi lửa giận trên mặt Tạ Trì Thành.

Cố Cảm Minh ngượng ngùng, không dám mở miệng nữa.