Tổng Tài Câm Sủng Vợ

Chương 239: Tình cảm của anh đối với cô thật sự là gì?



Ông nội dừng lại một chút, nhìn sang Trương Tú Anh đang trầm tư bên cạnh.

“Con người cũng vậy, vượt qua được chướng ngại mới có thể tạo được giá trị cho bản thân. Cũng đừng mang chấp niệm trong lòng. Giống như cái cây kia bị gió xô nghiêng đi, nhưng nó đã không gục ngã mà chọn cách cùng gió tạo nên vũ khúc tuyệt vời, làm nên giá trị của chính nó nhờ gió. Quan trọng là lắng nghe trái tim con, cảm xúc của Con. Đời người chỉ có một lần để sống, có những mối nhân duyên được tạo nên từ những mất mát lại là những mối nhân duyên tuyệt vời nhất, bền vững nhất”

Lăng lão gia đã dừng tay, ông đưa mắt nhìn ra phía xa xa dưới thung lũng đầy sương mù.

Một tháng qua cô sống tại đây nhưng tâm hồn không hề ở đây. Mỗi lần ông nhìn đứa cháu mình mân mê tờ tạp chí có ảnh Lăng quốc Thiên ánh trong lòng ông càng thêm thấu tỏ tình cảm cô dành cho anh.

“Dạ, con đã hiểu thưa ông”

Trương Tú Anh lắng nghe lời ông, cô hiểu ông đang muốn nói tới điều gì. Bản thân cô không phải là người cố chấp, chỉ là, trong lòng cô có nỗi lo sợ riêng.

Cô sợ, anh là vì áy náy chuyện năm đó mà phải đối xử tốt với cô. Cô sợ, anh đối với cô có thật là tình yêu, hay chỉ là sự yêu thích nhất thời cộng với cảm giác tội lỗi tạo thành tình cảm trong anh? Trong lòng cô không tự tin cũng không bình thản được như những gì cô thể hiện.

Bản thân cô biết mình đã yêu anh, nhưng còn anh, chưa từng một lần nói lời yêu cô chính thức. Suốt một tháng qua, hai người không hề liên lạc.

Cô cần một khoảng lặng, không lẽ anh cũng vậy? Tình cảm của anh đối với cô thật sự là gì?

Chính vì như thế cô muốn để anh tự sáng tỏ lòng mình, nếu anh đối với cô là sự áy náy thì cô thà yêu đơn phương anh chứ không để cho anh phải ràng buộc trong mối quan hệ như vậy, và bản thân cô cũng không chấp nhận một mối quan hệ hôn nhân như vậy.

Nếu là anh yêu cô, vậy để cho anh có thời gian từ từ sáng tỏ tình cảm trong lòng mình. Dù sao thì cô vẫn sẽ ở đây, chờ anh.

“Chú Lăng!”