Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 161: Là con ruột của họ sao?



Bà ta cảm thấy con trai sắp xếp chỗ ở cho bọn họ là còn nhớ tình mẹ con, bà ta là mẹ của Thịnh Hàn Ngọc, có một người con trai ưu tú như thế không dựa vào, mà phải một mình sống ở bên ngoài là không được.



Ở riêng thì không ai ức hiếp bà ta, nhưng mà bà ta cũng không thể tỏ vẻ bà cả nhà họ Thịnh được!



Ở chung cư có ai biết bà ta là mẹ của Thịnh Hàn Ngọc, là mẹ của chủ tịch tập đoàn Đỉnh Thịnh, là thành viên hội đồng quản trị của Thịnh Thị?



Mấy thứ này đều là hào quang, đều là vẻ hào nhoáng của tư bản, là thứ mà Vương Dĩnh Chi coi như quan trọng nhất.



Bà ta vẫn là muốn sống cùng con trai, biệt thự nhiều phòng như vậy cũng không phải không có chỗ ở.



Vì thế bà ta dụ dỗ chồng đến cùng với bà, sau đó cầu xin con trai nói vài lời hay, người một nhà vẫn nên sống cùng nhau.



Không phải khi ông cụ còn sống vẫn luôn nói nhà cửa yên ấm thì mọi chuyện mới tốt lành sao.



Thịnh Giang không đồng ý, càng không có mặt mũi đến đây cầu xin con trai, vì thế chỉ có một mình bà ta đến



Đến đây thì quả nhiên là giống như Thịnh Giang đã nói, khi con trai nhìn thấy bà ta thì không có vẻ mặt tốt, dù bà ta khuyên can nói lời hay hay là nói nhẫn tâm cũng đều vô dụng.



Ngay khi Vương Dĩnh Chi không còn cách nào, chuẩn bị ra về thì… Thời Du Huyên xuất hiện!



Bà ta giống như phát hiện được cọng rơm cứu mạng, lần nữa dấy lên hi vọng, đuổi theo lên lầu đập cửa “rầm rầm”.



“Chuyện này… Con dâu à, con về khi nào vậy? Con trở về thì tốt quá, đừng sợ, mẹ sẽ không đuổi con ra ngoài nữa, đây là nhà của con và cũng là của mẹ, sau này hai mẹ con chúng ta sẽ ở chung hòa thuận, mẹ nhất định sẽ đối xử tốt với con…”



Vương Dĩnh Chi cho rằng con trai không nhận mình, là bởi vì bà đuổi cô ngốc đi, bây giờ cô ngốc đã về, anh sẽ không có lý do từ chối không cho bà ta ở.



Cô cũng đến dự họp báo, biểu hiện của Vương Dĩnh Chi khi ấy cô đều nhìn thấy hết.



Khi bà ta sợ con trai liên lụy mình thì cắt đứt quan hệ quyết liệt như vậy.



Thế mà bây giờ bà ta còn không biết xấu hổ nói với cô những lời này.