Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 171





CHƯƠNG 171

Trực giác của Hứa Cát Anh nói cho cô ta biết, Tiêu Mạn chắc biết chuyện gì đó.

Tiêu Mạn đưa ta vén lọn tóc ra sau tai: “Là vào mấy ngày trước, có một người phụ nữ đến chỗ tớ khám thai, lúc đó khi hỏi đến tên của cô ấy tớ chỉ cảm thấy cái tên này tớ hình như từng nghe ở đâu đó, nhưng lúc đó thật sự không nhớ ra, sau khi tớ kiểm tra xong cô ấy đi rồi tớ mới đột nhiên nhớ lại trước đó từng nghe cậu nói tới cô ấy, cô ấy không phải chính là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Mạc Thị hay sao?”

Tiêu Mạn là bạn của Hứa Cát Anh, Hứa Cát Anh không ít lần ở trước mặt cô ta nói xấu Đường Hoài An, giữa phụ nữ với nhau sẽ bàn luận một số chuyện vặt vãnh là rất bình thường.

Hứa Cát Anh đã cảm thấy như sét đánh, khó tin nhìn Tiêu Mạn.

“Cậu chắc chắn tên của người đến chỗ cậu khám thai là Đường Hoài An không?” Trong lòng cô ta dấy lên một cơn giận dữ, nhưng cô ta đang cố gắng áp chế, nói không chừng là nhầm lẫn?

Tiêu Mạn chắc chắn gật đầu: “Tớ chắc chắn.”

“Cô ta hôm đó đi khám thai là đi một mình sao? Bên cạnh có ai đi cùng cô ta không?”

Tiêu Mạn đột nhiên trở nên hứng thú: “Chuyện tớ muốn nhiều chuyện chính là điều này, theo lý mà nói loại mợ chủ nhà hào môn như bọn họ mang thai không nên được chăm bẵn nâng niu hay sao? Nhưng cô Mạc đó một mình đi khám thai, tớ lúc đó còn hỏi cô ấy nguyên nhân, cô ấy nói là chồng của mình quá bận không có thời gian đi cùng cô ấy.”

Nghe thấy lời của Tiêu Mạn, Hứa Cát Anh đột nhiên thở phào, cô ta không ngờ Đường Hoài An vậy mà lại mang thai con của Mạc Tư Quân, điều này đối với cô ta mà nói không tính là một chuyện tốt, nhưng vừa nghe Đường Hoài An một mình đi khám thai, vậy thì chứng tỏ Mạc Tư Quân căn bản không quan tâm đến đứa trẻ trong bụng cô.

Hứa Cát Anh cười vô cùng châm chọc: “Cho nên nói, mang thai thì sao chứ? Không phải là một con sâu đáng thương không được cưng chiều hay sao?”

Tiêu Mạn thè lưỡi không tỏ ý kiến, hai người lại nói rất nhiều chuyện xoay quanh chuyện Đường Hoài An mang thai, chỉ là Hứa Cát Anh là một người rất có chừng mực, cho dù Tiêu Mạn là bạn của cô ta, cô ta vẫn sẽ không nói những suy nghĩ thật trong lòng mình ra.

Có những chuyện, người biết quá nhiều sẽ không hay.

Đường Hoài An vốn dĩ tưởng chuyện mình mang thai sau khi được chắc chắn, trong lòng cô sẽ có áp lực rất lớn, nhưng mấy ngày gần đây, cảm giác lo lắng và sợ hãi trong lòng cô trước đó gần như biến mất.

Bây giờ cô thậm chí cảm thấy thân phận của mình cũng thay đổi rồi, cô từ hôm nay trở đi không còn là một người phụ nữ 25 tuổi bình thường nữa, mà là một người sắp làm mẹ.

Hôm đó, Đường Hoài An mang theo tâm trạng vui vẻ về nhà, chị Trần đang bận bịu trong bếp chào hỏi cô: “Cô Đường, cô về rồi.”

“Phải, chị đang nấu bữa tối sao?” Đường Hoài An ghé đầu vào nhìn, giọng nói nghe thì thấy vô cùng nhẹ nhàng.

Chị Trần dường như cũng bị cảm xúc của Đường Hoài An lây nhiễm, cười rồi nói: “Phải, tối nay cậu chủ sẽ trở về.”

Đường Hoài An sững người: “Mạc Tư Quân hôm nay muốn trở về?”

Chị Trần gật đầu.

Tâm trạng của Đường Hoài An tuy vẫn khá vui, nhưng đã giảm xuống vài phần, phải, cô không muốn nhìn thấy người đàn ông đó, thậm chí không muốn chung đụng trong cùng một không gian với anh, cảm giác tiêu cực giữa hai người sẽ ảnh hưởng đến nhau, khí thế của hai người không khớp, trời sinh đã vậy.

“Cô Đường mấy hôm nay hình như tâm trạng rất tốt, gặp được chuyện gì vui sao?” Chị Trần vừa thái rau vừa hỏi.