Tổng Giám Đốc Truy Thê: Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 138: Bị Ngã Xuống Thềm Đá Bị Thương







Đường Hoài An nói xong câu đó thì liền bỏ đi, nhưng mà còn chưa đi được hai bước, cánh tay đã bị Đường Hạo Phong kéo lại.
“Cho dù cô không có tiền thì chắc Mạc Tư Quân cũng có tiền mà, hai người là vợ chồng, chẳng lẽ không thể giúp đỡ cho chú của cô mượn một chút được hả? Tôi là chú ruột của cô đó.”
Đường Hoài An đột nhiên bị câu nói này của Đường Hạo Phong làm cho tức đến bật cười, trong đầu của cô tưởng tượng đến hình ảnh mình đi tìm Mạc Tư Quân để vay tiền, nói không chừng là người đàn ông đó còn làm nhục mình một trận? Cô cần gì phải đi tới trước mặt của người đàn ông đó mà tự chuốc lấy cực khổ? Hơn nữa, trong khoảng thời gian này mối quan hệ của hai người bọn họ vô cùng hỏng, cho dù mình thật sự đi tìm sự trợ giúp của anh ta, làm sao Mạc Tư Quân có thể trợ giúp cho mình được chứ?
Chắc là anh ước gì nhìn thấy cô sống không tốt chứ nhỉ? Đường Hoài An cười lạnh một tiếng ở trong lòng.
Một tiếng cười lạnh tiếp theo liền xuất hiện trên mặt cô: “Chú suy nghĩ nhiều rồi, chẳng lẽ chú vẫn còn chưa biết rõ à, bây giờ căn bản không phải là vấn đề tôi có tiền hay Mạc Tư Quân có tiền, mà là cho dù như thế nào tôi cũng sẽ không cho chú mượn tiền đâu.

Đường Hạo Phong, đừng có tưởng là tôi không biết chú là người như thế nào, sau này tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt của tôi nữa.”
Đường Hoài An quay người đi về phía xe của mình, nhưng mà Đường Hạo Phong vẫn không chịu buông cánh tay của cô ra, dưới tình thế cấp bách, cô hét to lên: “Chú làm cái gì vậy, buông tay ra!”
Trong biểu cảm nghiêm túc của Đường Hạo Phong mang theo một tia hung ác, vô lý nói: “Hoài An, chú cầu xin cháu giúp đỡ chú đi, chú xin lỗi cháu, trước kia là do chú còn trẻ tuổi không hiểu chuyện, đúng là chú không nên đối xử với ba mẹ của cháu như thế, bây giờ cháu giúp đỡ cho chú một chút đi mà!”

Trên con đường này bình thường đều có xe cộ tấp nập, người tới lui đều là những người làm việc ở các tòa cao ốc thương nghiệp, có lẽ thỉnh thoảng sẽ gặp một vài người quen mặt.

Hơn nữa, tập đoàn Mạc thị đối diện xéo với chỗ bọn họ, Đường Hoài An sợ là có người qua đường nhìn thấy cô với một người đàn ông đứng đây lôi kéo nhau, dù sao thì sẽ ảnh hưởng không tốt.

Thế là cô muốn nhanh chóng tránh thoát khỏi bàn tay đang nắm lấy tay mình của Đường Hạo Phong.
“Cháu giúp chú một chút đi mà, mượn giúp chú một ít tiền, cho đến lúc công ty của chú quay vòng, chú sẽ trả lại cho cháu gấp đôi, có được không?”
Rõ ràng là giữa ban ngày ban mặt, nhưng mà âm thanh của Đường Hạo Phong lọt vào trong tai của Đường Hoài An lại trở nên quái dị như thế, như âm hồn bất tán, thế là cô đạp mạnh chân ga, xe phóng về phía trước giống như cung tên thoát khỏi dây cung, nhanh chóng chạy xa chỗ lúc nãy.
Khung cảnh xinh đẹp trên đường không ngừng lùi ra phía sau, xe bình ổn chạy trên đường, tâm trạng của Đường Hoài An dần dần bình phục lại, nhưng mà trong lòng vẫn còn nghỉ mà sợ, cô đang suy nghĩ lần này Đường Hạo Phong không đạt được mục đích của mình, vậy thì lần tiếp theo đây, nói không chừng sẽ còn tìm mình, thậm chí...!còn sẽ tìm đến tập đoàn Mạc thị.

Đến lúc đó, mình nên đối phó như thế nào đây.
Đường Hoài An hiểu rất rõ người chú này của mình, lúc còn trẻ thích chơi bời, chỉ biết phung phí tiền bạc của gia đình, đến độ tuổi trung niên áp lực dần dần lớn hơn, mới biết dành thời gian và sức lực để làm một vài chuyện gì đó.
Lúc mới bắt đầu, bởi vì làm việc không quen cho nên gặp phải trắc trở khắp nơi, lại cộng thêm việc tiền tài trong gia đình đã sớm bị miệng ăn núi lở, cho nên sống cuộc sống khổ cực mấy năm trời, cũng coi như là chịu không ít khổ.

Sau này trúng số, tình huống trong nhà được cải thiện rất nhiều, Đường Hạo Phong đã nhận được bài học trước đó, cũng biết cầm chút tiền đi làm kinh doanh để tính toán cho sau này.

Chỉ là bản tính của con người từ trước đến nay khó mà thay đổi được, làm việc chỉ thích đi đường tắt, không muốn bỏ ra sức lực chính là một vấn đề lớn của Đường Hạo Phong.

Cho nên, chỉ trong vòng chưa đầy hai năm mà công ty đã đứng trước nguy cơ bị phá sản.
Trong cuộc điện thoại lần trước, Đường Hạo Phong có nói là chỉ cần một chút tiền để quay vòng, nhưng mà sau ngày hôm đó Đường Hoài An đã lén mời người nghe ngóng tình huống phát triển hiện tại của công ty Đường Hạo Phong, nó không hề lạc quan chút nào.


Bởi vì một thời gian dài không có lợi nhuận, các cổ đông đồng loạt rút vốn, Đường Hạo Phong không chịu nổi nữa, thế là đành phải làm chuyện khi rơi vào đường cùng, đó chính là đến tìm mình vay tiền.
Có một câu nói rất hay, từ kiệm thành sang thì dễ, từ sang thành kiệm thì khó, có lẽ là cuộc sống hiện tại của Đường Hạo Phong cũng không dễ dàng gì cho lắm, nhưng mà trong cái nhìn của Đường Hoài An, cô xem như Đường Hạo Phong đang gặp phải báo ứng, quả báo cho những hành vi sai trái, nhân phẩm không đứng đắn của ông ta.
Rõ ràng là giữa ban ngày ban mặt, nhưng mà âm thanh của Đường Hạo Phong lọt vào trong tai của Đường Hoài An lại trở nên quái dị như thế, như âm hồn bất tán, thế là cô đạp mạnh chân ga, xe phóng về phía trước giống như cung tên thoát khỏi dây cung, nhanh chóng chạy xa chỗ lúc nãy.
Khung cảnh xinh đẹp trên đường không ngừng lùi ra phía sau, xe bình ổn chạy trên đường, tâm trạng của Đường Hoài An dần dần bình phục lại, nhưng mà trong lòng vẫn còn nghỉ mà sợ, cô đang suy nghĩ lần này Đường Hạo Phong không đạt được mục đích của mình, vậy thì lần tiếp theo đây, nói không chừng sẽ còn tìm mình, thậm chí...!còn sẽ tìm đến tập đoàn Mạc thị.

Đến lúc đó, mình nên đối phó như thế nào đây.
Đường Hoài An hiểu rất rõ người chú này của mình, lúc còn trẻ thích chơi bời, chỉ biết phung phí tiền bạc của gia đình, đến độ tuổi trung niên áp lực dần dần lớn hơn, mới biết dành thời gian và sức lực để làm một vài chuyện gì đó.
Lúc mới bắt đầu, bởi vì làm việc không quen cho nên gặp phải trắc trở khắp nơi, lại cộng thêm việc tiền tài trong gia đình đã sớm bị miệng ăn núi lở, cho nên sống cuộc sống khổ cực mấy năm trời, cũng coi như là chịu không ít khổ.

Sau này trúng số, tình huống trong nhà được cải thiện rất nhiều, Đường Hạo Phong đã nhận được bài học trước đó, cũng biết cầm chút tiền đi làm kinh doanh để tính toán cho sau này.

Chỉ là bản tính của con người từ trước đến nay khó mà thay đổi được, làm việc chỉ thích đi đường tắt, không muốn bỏ ra sức lực chính là một vấn đề lớn của Đường Hạo Phong.

Cho nên, chỉ trong vòng chưa đầy hai năm mà công ty đã đứng trước nguy cơ bị phá sản.
Trong cuộc điện thoại lần trước, Đường Hạo Phong có nói là chỉ cần một chút tiền để quay vòng, nhưng mà sau ngày hôm đó Đường Hoài An đã lén mời người nghe ngóng tình huống phát triển hiện tại của công ty Đường Hạo Phong, nó không hề lạc quan chút nào.

Bởi vì một thời gian dài không có lợi nhuận, các cổ đông đồng loạt rút vốn, Đường Hạo Phong không chịu nổi nữa, thế là đành phải làm chuyện khi rơi vào đường cùng, đó chính là đến tìm mình vay tiền.
Có một câu nói rất hay, từ kiệm thành sang thì dễ, từ sang thành kiệm thì khó, có lẽ là cuộc sống hiện tại của Đường Hạo Phong cũng không dễ dàng gì cho lắm, nhưng mà trong cái nhìn của Đường Hoài An, cô xem như Đường Hạo Phong đang gặp phải báo ứng, quả báo cho những hành vi sai trái, nhân phẩm không đứng đắn của ông ta.
Nghĩ như vậy, vết trầy xước trên người của Đường Hoài An hình nhưng dần dần không còn đau như thế nữa.
Căn biệt thự của ông nội nằm giữa sườn núi, hoàn cảnh thanh tịnh, chiếc xe của Đường Hoài An rẽ đẹp ở một khúc cua rồi sau đó dừng lại trước cửa biệt thự.

Đường Hoài An vội vàng bước xuống xe, hơi vuốt vuốt mái tóc rối bù của mình, bởi vì trước kia cô đã từng đến thăm ông nội với Mạc Tư Quân, cho nên người canh cửa cũng biết cô, nhẹ gật đầu với cô.
Đường Hoài An đi vào trong biệt thự, trực tiếp đi lên lầu hai, đi vào trong phòng ngủ của ông cụ Mạc.

Vừa mới đẩy cửa ra, một mùi thuốc nồng nặc sọc lên mũi, Đường Hoài An vừa nhìn liền thấy ông cụ gầy yếu nằm trên chiếc giường lớn, cô bước tới gần mấy bước, nhìn thấy trên mu bàn tay gầy trơ xương của ông nội còn cắm ống truyền dịch, giọt nước trong suốt không nhanh không chậm chảy từng giọt từng giọt xuống.
Trong căn phòng to như thế không có một ai, im ắng vô cùng, ông nội đang ngủ, Đường Hoài An nhìn ông cụ ở trên giường ngay cả hô hấp cũng rất yếu ớt, không biết có phải bởi vì bị mùi thuốc ở trong phòng kích thích, cánh mũi của cô lại chua xót.

Chuyên trang đọc truyện -- ТRUМTRUYEN.

м E --
Gần như là muốn rơi nước mắt, sinh mạng của con người thật sự yếu ớt.
Đường Hoài An ngồi trước giường trông chừng ông nội một hồi, nhớ tới mình còn chưa biết tình huống của ông ấy như thế nào, thế là cô đứng dậy chuẩn bị đi tìm Mạc Tư Quân để hỏi tình huống một chút.

Sau khi đi ra khỏi phòng của ông nội chính là một hành lang rộng lớn, mặc dù để thuận tiện cho người lớn tuổi sinh sống, cách bố trí màu sắc của toàn bộ biệt thự đều là gam màu ấm, nhưng mà bởi vì ánh sáng rất tốt, cho nên hành lang này trông rất sáng sủa.
Đường Hoài An bước ra phía trước, đi đến một căn phòng khác, cánh cửa hơi mở ra, cô đưa tay đẩy ra, có một người đang ngồi ở trên ghế sa lông híp mắt nghỉ ngơi.
Là Mạc Tư Quân..