Tôi Thích Em, Đồ Bướng Bỉnh À

Chương 81: Bơ



Cả đêm, nguyên cả 1 đêm hắn mất ngủ, hắn nghĩ lại 1 chuỗi sự việc xảy ra , hắn bỗng muốn vả vào cái mồm mình quá, muốn bay sang xin lỗi nhưng mà sợ nó không những không nhận lời xin lỗi mà lại còn đấm hắn trận thì chết, cứ nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ xin lỗi nó ra sao? cuối cùng chưa nghĩ ra thì đêm trôi qua nhanh chóng ( về nghĩ tiếp lo gì )

Sáng hôm sau

Hắn vươn vai, sau 1 đêm mất ngủ đầu đau như búa bổ bay vào nhà vệ sinh rồi bay qua phòng nó, đang hí ha hí hửng xin lỗi thì bắt ngay cảnh tượng phong đứng trước cửa phòng nó, nhảy lên nhảy xuống, gõ cửa inh ỏi,

- Cốc Cốc- phong cười như hoa, thỉnh thoảng còn chỉnh lại trang phục đưa tay chỉnh lại tóc ( anh này chắc chuẩn bị tán gái)

- Quỳnh Anh ơi, dậy đi xuống ăn sáng rồi còn về- phong cười tít cả mắt, xa xa hắn đang nghiến răng ken két, cái quái gì vậy, giọng điệu gì đây, gọi người khác cứ như là người yêu mình, lại còn bày đặt ngọt sớt, nghe nổi cả da gà ( về sau anh chả thế), đang bắn ánh mắt lửa vào phong thì nó mở cửa chui đầu ra

- Sao gọi sớm thế - nó ngái ngủ, hôm qua thức cả đêm mãi đến 3h sáng mới ngủ được

- Xuống ăn sáng đi, chốc còn về- phong cười

- Mấy giờ ròi- nó vẫn lơ tơ mơ

- 6 giờ 30 phút 20 giây- phong nhìn xuống chiếc đồng hồ yêu quý của mình ( trời ơi, anh này bị yêu cuồng hóa ròi)

- ..............- nó tự nhiên mở to mắt nhìn phong như sinh vật lạ, tên này bị uống lộn thuốc hay sao, lại còn đọc cả giây lên, cứ như cái kiểu hưng phấn tột độ

- chúng ta xuống ăn sáng- phong ngại quá, kéo nó

- dừng lại- nó nghiêm mặt

- Why??- phong khó hiểu

- Tôi chưa có đánh răng, rửa mặt, thay quần áo, đi giầy, sắp đồ, ..............- nó nói một tràng, đùa chứ phong ơi, đơ thì cũng phải vừa thôi, người ta vừa mới dậy bắt đi ăn sao?

- Vậy quỳnh anh vào vscn đi,phong ở ngoài sắp đồ thu sếp cho- phong hí hửng

- OK- nó cười khẩy, ban đầu không cho phong vào đâu vì đây là phòng con gái mà nhưng đảo mắt quanh 1 lượt thì thấy hắn đang đứng như trời trồng mặt đen xì nên đồng ý luôn,

- Vào thôi- phong ẩn nó rồi đóng cửa luôn

Hắn tức quá, đi thẳng 1 mạch xuống dưới sảnh luôn (kaka)

30 phút sau

Ở bàn ăn, tất cả đã ở đó duy chỉ có nó, vân anh , châu , phong chưa xuống,

- Ceng..........Ceng.............Ceng- tiếng hắn gõ bát vang lên, bình thản đến kinh hoàng

- Mày im đi- duy bực nhọc

- Kệ tao- hắn lại gõ tiếp, làm ai cũng đau hết cả đầu

- Ơ thằng phong đâu nhể- đạt ngu ngơ

-................- hắn dừng hẳn gõ luôn, mặt mày đen xầm

- Chả biết, sáng nay thấy dậy rõ sớm- duy lạ đời

- Bọn con quỳnh anh đâu- trường hỏi linh

- Chưa dậy- linh cười

- Trời ơi, bao giờ mới xuống đây, tao đói quá mày ơi- trương than ngắn thở dài

- Tao đây- nó với đám bạn và phong đi xuống luôn

- Ôi thần linh ơi!!!!!!!!! Mày xuống rồi, may quá, gọi đồ ăn đi- trường cười ( anh này cũng theo mốt gớm)

- Cũng xem cô dâu 8 tuổi- nó cười thằng bạn

- Mày nghĩ mình mày, tao fan đó- trường vỗ ngực

- Liệu mày có làm fan phim này cho đến tập cuối cùng không- nó kéo ghế nhẹ nhàng ngồi xuống ho nhẹ để trêu thằng bạn

- Có chứ, bây giờ là tập 239 rồi, cũng sắp hết rồi, cứ yên tâm đi, fan ruột mà- trường vỗ ngực tự sướng

- 1927 - nó cười

- cái gì 1927- trường lạ

- phim đó, 1927 tập- nó cười

- Cái gì??????????????- trường trố mắt

- khi nào mày lấy vợ thì hết........... HA HA HA HA HA - nó được phen cười sặc sụa

- không tin, không thể nào tao phải tra lại đã- trường quên đói luôn, mở điện thoại ra tra

- Ok- nó cười sặc sụa và đám bạn cũng vậy

- Phong mày đi đâu đó- duy ò mò, chẳng lẽ đi tán gái, cơ mà ở đây ít gái

- lên phòng quỳnh anh- phong tỉnh bơ

- Ồ.......... gay cấn- bọn bạn nó mở to mắt bao gồm châu với vân anh luôn, 2 con bạn này cũng có mặt lúc phong giúp 3 đứa dọn quần áo, ấy vậy mà còn bày đặt mặt dày vào trêu nó

- Chúng mày nghĩ thế nào thì tùy, tao ăn- nó mặc kệ, bình thường nó sẽ phản kháng dữ dội nhưng mà có hắn, kệ luôn

-------------

Lên xe, bọn bạn nó cảm thấy độ xa lạnh giữa hắn với nó nên không gượng ép nó ngồi với hắn nữa, nó chọn vị trí sau hắn ngồi cạnh uyển nhã với phong , hắn muốn xin lỗi nó nhưng không có cơ hội nói, ấm ức đợi chọn hôm nào đẹp trời xin lỗi rồi tỉnh tò luôn, nhưng mà sợ nó không đồng ý thì mất mặt lắm, đau lòng lắm

Nó hết tức hắn rồi nhưng phải làm cho hắn ra trò để mai mới không động vào nó nữa

Cuối cùng về đến nhà, nó lên xe đèo uyển nhã phi thẳng về luôn, ghé qua nhà uyển nhã thả nó về, rồi nháy máy mấy con bạn tối vào chơi, sau đó lột xác từ phòng tắm ra, nằm phịch xuống giường rống to

- Ôi Thần Linh ơi............. Đau đầu quá- nó mệt mỏi kêu lên