Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1225: Thiếu Lâm Tự Và Tạo Hóa Đạo Môn



Trong Thiếu Lâm tự, Huyền Minh ngồi ở trước người Huyền Khổ, thở dài một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

- Sư huynh, ta không ngờ tới Đại Chu lại nhúng tay vào, nếu như biết rõ như vậy, lúc trước chúng ta thà rằng mạo hiểm động thủ tại thành Thịnh Kinh cũng phải chém giết tất cả người Mật Tông.

Huyền Khổ lắc đầu nói:

- Nên đến sẽ đến, những năm qua Thiếu Lâm tự khí thế quá mạnh, có lẽ triều đình cũng cảnh giác chúng ta.

Huyền Minh nhíu mày hỏi:

- Chúng ta làm sao bây giờ?

Hiện tại Thiếu Lâm tự rất bị động, nếu trước kia Mật Tông dám ra khỏi thành Thịnh Kinh, Thiếu Lâm tự dám xuất động toàn bộ lực lượng chém giết.

Nhưng hiện tại Mật Tông đã thành quốc giáo, việc này sẽ nhấc lên quan hệ với triều đình, nếu Thiếu Lâm tự làm quá phận, triều đình sẽ ra tay bảo vệ.

Huống hồ cho dù triều đình cố kỵ Thiếu Lâm tự, hoặc là cam tâm tình nguyện nhìn Mật Tông liều lưỡng bại câu thương với Thiếu Lâm tự, nhưng Đạo môn sẽ không đứng ngoài quan sát.

Hiện tại trong bốn đại Đạo môn, Phương Tiên Đạo Môn ở ngoài hải ngoại, cả ngài chỉ nghiên cứu những thứ thần thần quái quái, bọn họ đã có hơn ngàn năm không xuất hiện tại võ lâm Trung Nguyên, có lẽ đã cắm rễ tại hải ngoại.

Thực lực Long Hổ Đạo môn tương đối bình thường, không thể tạo áp lực lên Thiếu Lâm tự.

Duy nhất làm cho Thiếu Lâm tự cảm giác và khó giải quyết là Tạo Hóa Đạo Môn cùng Thái Nhất Đạo Môn.

Tạo Hóa Đạo Môn quật khởi trong thời gian gần trăm năm qua, môn hạ cường giả vô số, cường giả ẩn tu nhiều không kể xiết.

Nếu như không phải Đạo môn trời sinh không thích xen vào việc người khác, thậm chí còn ít bước chân vào giang hồ, thậm chí Tạo Hóa Đạo Môn đã có tư cách tranh đoạt vị trí võ lâm chí tôn.

So với Tạo Hóa Đạo Môn, Thái Nhất Đạo Môn càng thần bí khó lường.

Nếu như nói Tạo Hóa Đạo Môn chỉ không thích quản sự vụ nên ít xuất hiện trên giang hồ, Thái Nhất Đạo Môn trên cơ bản đều là cuồng ma bế quan.

Những người này không chỉ bế quan trong Thái Nhất Đạo Môn, hơn nữa còn chọn bế quan trong nơi rừng thiên nước độc, cảm ngộ Thiên Đạo.

Cho nên nói thực lực Thái Nhất Đạo Môn mạnh bao nhiêu, không ai biết, dù sao người trong giang hồ nhìn thấy cường giả Thái Nhất Đạo Môn kết thúc bế quan và xuất thế, bọn họ đều mạnh đến mức đáng sợ.

Thiếu Lâm tự khó chống lại một trong hai Đạo môn, càng không cần nói có tới hai Đạo môn như thế, lần này bọn họ đại chiến với Mật Tông, nếu Đạo môn nhúng tay vào, Thiếu Lâm tự sẽ tổn thương nguyên khí lần nữa.

Đối với vấn đề của Huyền Minh, Huyền Khổ lại thở dài một tiếng, hắn nói:

- Nên đến sẽ đến, nhưng Thiếu Lâm tự ta hiện tại liên lụy quá nhiều, cần dùng ổn làm chủ, chỉ cần Mật Tông không ra khỏi thành Thịnh Kinh, chúng ta sẽ không chọc bọn chúng, chỉ có thể ẩn nhẫn.

Huyền Minh gật đầu, hắn bước ra khỏi phòng Huyền Khổ, nhưng trong mắt hắn mang theo thất vọng.

Kỳ thật hắn thà rằng hi vọng Huyền Khổ đưa ra quyết định cấp tiến một ít.

Hắn là thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự, mà La Hán đường là thế lực võ tăng mạnh nhất Thiếu Lâm tự.

Thời điểm vừa tiếp nhận vị trí này, tính tình Huyền Minh rất táo bạo, chỉ có điều về sau hắn thay mặt phương trượng quản lý công việc Thiếu Lâm tự, hắn nhất định phải thu liễm tính tình của mình.

Kỳ thật có đôi khi chính là như vậy, là người cầm quyền trong thế lực lớn, thủ hạ dưới tay đều phải làm việc theo quyết định của hắn.

Huyền Khổ dùng ổn làm chủ, cho dù tính cách Huyền Minh táo bạo đi chăng nữa, hắn nhất định phải thu liễm táo bạo của mình.

Dịch Kiếm Môn Mạnh Kinh Tiên lại phát huy tính cách thà gãy không cong của kiếm giả tới mức tận cùng, cho dù thời đimể Dịch Kiếm Môn chán nản nhất, hắn dám một người một kiếm đi tới thế lực khác, bảo trụ vị trí của Dịch Kiếm Môn trong trì kiếm ngũ phái.

Cho nên thực lực Dịch Kiếm Môn hiện tại không bằng lúc trước nhưng đệ tử lại không có giác ngộ như vậy, các đệ tử vô cùng cường thế.

Thiếu Lâm tự đưa ra quyết định như vậy, người trên giang hồ chê cười bọn họ, liên tục đồn đãi Thiếu Lâm tự sắp không được, ăn thua thiệt lớn như thế nhưng không đáp trả, ngược lại còn ẩn nhẫn.

Nếu đổi thành Thiếu Lâm tự trước kia, chỉ sợ đã xuất động võ giả trong ba đại viện giết sạch người Tây Cương Mật Tông.

Người Thiếu Lâm tự nghe tin tức như thế nên tức giận, Huyền Minh lại phân phó qua, những người trên giang hồ muốn nói thì mặc kệ bọn họ nói, dù sao thực lực Thiếu Lâm tự bày ra đó, bị bọn họ nói một câu cũng không tổn thất cái gì.

Trường phong ba này kéo dài suốt một tháng mới lắng xuống, dù Tô Tín có tham dự vào việc này nhưng cũng là lần đầu Tô Tín bị người trong giang hồ xem nhẹ.

Dù sao Tô Tín có tham dự vào trận phong ba này, hơn nữa hắn còn là người chủ đạo, nhưng việc này so sánh với ân oán giữa Thiếu Lâm tự cùng Tây Cương Mật Tông, tác dụng của Tô Tín bị xem nhẹ.

Vào lúc này, tại Thanh Châu đạo, người Tạo Hóa Đạo Môn nghe tin tức như vậy sinh ra phong ba không nhỏ.

Thanh Châu nằm ở ven biển, nơi này không có bao nhiêu đại tông môn, chỉ có một mình Tạo Hóa Đạo Môn có quyền nói chuyện.

Sơn môn của Tạo Hóa Đạo Môn được xây dựng giữa núi non to lớn tại Thanh Châu, phía đông sơn mạch là biển, nghe nói có xu thế Thanh Long xuống biển, nguyên khí thiên địa vô cùng dồi dào, cho nên cũng thai nghén ra tồn tại cường đại như Tạo Hóa Đạo Môn.

Đạo quan của Tạo Hóa Đạo Môn có hình thù kỳ quái, giống như có mặt trời mặt trăng và ngôi sao, cũng có chim bay cá nhảy.

Tạo Hóa Đạo Môn nghiên cứu tạo hóa, có lẽ người trên thế gian không biết lực lượng mạnh nhất thế gian là gì, nhưng lực lượng cơ bản nhất lại là sinh tử.

Lực lượng tạo hóa diễn biến sinh cơ, dùng tạo hóa diễn biến thiên địa vạn vật, cuối cùng thậm chí có thể chuyển hóa sinh tử, biến sinh cơ thành tử khí.

Tô Tín sử dụng Bất Tử Ấn pháp có thể hướng tử mà sinh, nhiều nhất chỉ có thể chuyển hóa một loại lực lượng, cao cấp hơn chính là Càn Khôn Đại Na Di.

Nhưng Tạo Hóa Đạo Môn vận dụng tạo hóa chính là thịnh cực tất suy, là lực lượng đến từ thiên địa, cho nên uy năng vô cùng khủng bố.

Trong Tạo Hóa Đạo Môn lúc này, một đạo nhân trung niên đang tưới hoa trong đình viện của mình.

Đạo nhân trung niên có khuôn mặt tuấn lãng, phong độ nhẹ nhàng, hắn cơ tư thế của tiên nhân.

Hắn đóa hoa hắn tưới lại vô cùng khủng bố, nó giống như một vật sống, trong nhụy hoa đầy răng nhọn, nhìn nó rất hung ác, lúc này đóa hoa không ngừng gào thét với đạo nhân.

Mà đạo sĩ kia chỉ dùng nước thường tưới hoa, nhưng tay trái của hắn khẽ động, lực lượng thiên địa vô tận ngưng tụ trong tay hắn và tạo thành vòng xoáy nhỏ.

Những ực lượng thiên địa kia qua tay hắn và dung nhập vào trong nước, bình nước bình thường lại hóa thành linh tuyền tràn ngập tạo hóa, khi hắn tưới lên đóa hoa kia, đóa hoa kia lại gào thét thê lương.

Lúc này, bên ngoài đình viện có một đạo sĩ chừng ba mươi đi tới, đừng nhìn hắn tướng mạo trẻ tuổi nhưng hắn lại có thực lực Dung Thần Cảnh đỉnh phong.

Hắn nhìn thấy hành vi của đạo sĩ trung niên kia, đạo sĩ ba mươi tuổi lắc đầu nói:

- Sư huynh, Huyết Ma hoa là tà vật tại Tây Vực ba mươi sáu nước, chỉ có thôn phệ máu tươi của người mới phát triển.

- Ngày xưa Huyết Ma giáo phát hiện ra Huyết Ma hoa nên đặt tên cho nó, dùng máu người nuôi sống, sau khi nó ngưng tụ ra trái cây sẽ dùng đền bù khí huyết, xem như dược liệu đền bù thiêu đốt tinh huyết tốt nhất.

- Nhưng sư huynh, Huyết Ma hoa là thứ âm tà tới cực điểm, ngươi dùng linh tuyền đầy tạo hóa tưới cho nó, sớm muộn gì nó cũng sẽ chết, lực lượng tạo hóa không thể làm ma hoa biến thành thần dược đâu.

Đạo sĩ ba mươi tuổi nói với vị sư huynh kia, người này có tu vi Dương Thần Cảnh đỉnh phong, hắn có hành động rất kỳ quái nhưng lại là nhân vật thực quyền trong Tạo Hóa Đạo Môn, thứ năm Địa Bảng ‘ Cửu Hoa đạo quân ’ Trương Bá Đoan.

Tạo Hóa Đạo Môn cùng loại với Thiếu Lâm tự, tuy chưởng giáo trên danh nghĩa là ‘ Thuần Dương Đạo Tôn ’ Lý Bá Dương, nhưng thân là cường giả Chân Vũ cảnh nên bọn họ sẽ không nhàm chán đi xử lý tạp vụ, trừ một ít chuyện lớn, sự vụ lớn nhỏ trong Tạo Hóa Đạo Môn đều do Trương Bá Đoan xử lý.

Trong Tạo Hóa Đạo Môn, thân phận của hắn giống như Huyền Minh tại Thiếu Lâm tự, đều là thay mặt chưởng giáo.

Vừa tưới hoa, Trương Bá Đoan vừa nói:

- Lực lượng tạo hóa có thể diễn biến vạn vật, có thể diễn biến vạn vật nhưng lại không thể cải biến bản chất của sự vật?

- Cho dù sinh tử hay thần ma, bản chất đều là một, nói không chừng ngày nào đó ta sẽ tưới nó thành thần dược.

- Còn nữa, lực lượng tạo hóa củaTạo Hóa Đạo Môn có uy năng diễn biến vạn vật, đạo sinh nhất, nhất sanh nhị, nhị sanh tam, tam sanh vạn vật.

- Ngươi không suy nghĩ nhiều cho nên mới kẹt ở cảnh giới này thời gian dài như vậy, nếu không, với thiên phú của ngươi đã sớm tấn chức Dương Thần.

Đạo nhân còn lại lắc đầu, sư huynh ưa thích mân mê những thứ kỳ quái, những tưởng tượng của hắn lại chưa từng thành công bao giờ.

Nhưng sư huynh nói lại rất có đạo lý.

Trương Bá Đoan là sư đệ của Lý Bá Dương, hắn cũng có chữ lót “Bá” trong Tạo Hóa Đạo Môn, hắn lại là người nhỏ nhất nhưng có thiên phú tốt nhất.

Chính bởi vì như thế hắn hắn mới hơn hai mươi đã tấn chức Hóa Thần, hơn ba mươi tuổi đã tiến vào Dung Thần, đến bây giờ vẫn bảo trì dung mạo trẻ tuổi.

Trong mấy trăm năm qua, trên giang hồ ít có người nào tu hành nhanh như hắn, người trẻ tuổi thế hệ này cũng chỉ có một mình Tô Tín mà thôi, ngay cả Thái Nhất Đạo Môn Lâm Trường Hà cũng chậm hơn một chút.

Tuy hắn trẻ tuổi nhưng xử lý sự vụ rất cứng nhắc, Trương Bá Đoan nói hắn không suy nghĩ nhiều, chính vì thế hắn mới bị kẹt tại Dung Thần Cảnh vài chục năm, hắn không chạm tới cánh cửa Dương Thần Cảnh.

Đạo nhân trẻ tuổi lắc đầu, hắn không xoắn xuýt điểm này với Trương Bá Đoan, mà là hỏi:

- Sư huynh, ngươi nghe nói qua việc giữa Thiếu Lâm tự và Mật Tông hay không? Đám con lừa trọc kia chó cắn chó, chúng ta cũng nên nhân cơ hội ra tay.

Trương Bá Đoan lắc đầu nói:

- Đương nhiên có cơ hội, hiện tại Mật Tông thành quốc giáo triều đình, đám người Thiếu Lâm tự lại ẩn nhẫn, không có nắm chắc mười phần, bọn họ sẽ không xuất thủ.

Đạo nhân trẻ tuổi không cam lòng nói:

- Chúng ta chỉ nhìn hay sao?

Trương Bá Đoan thản nhiên nói:

- Chỉ nhìn thì không có ý nghĩa, như vậy, gần đây người Thất Sát Ma Cung huyên náo rất lớn, ngươi phái một ít người đi trấn áp, thuận tiện dò xét động tĩnh của Thiếu Lâm tự, chỉ cần bọn họ hành động, chúng ta sẽ hành động.