Toàn Chức Pháp Sư

Chương 197: Đơn độc giết mẫu yêu



Ma pháp Hỏa hệ trung cấp Liệt Quyền cùng với ma pháp Lôi hệ trung cấp Phích Lịch có thể nói là một trong những kỹ năng có uy lực kinh khủng nhất trong ma pháp nguyên tố. Những rõ ràng, hai thứ này lại khác nhau hoàn toàn.

Liệt Quyền, đó mà một đòn đánh ra theo góc độ hình quạt. Có thể khiến cho một lượng lớn địch nhất ở trước mặt biến thành cát bụi.

Phích Lịch lại là một tia chớp đánh xuống thẳng tắp. Oanh kích mục tiêu cũng chỉ có một mục tiêu mà thôi. Nhưng nó lại là Lôi nguyên tố, nguyên tố đứng đầu trong tất cả các nguyên tố. Sau khi tới trung cấp, lực lượng hủy diệt của nó không có thứ gì có thể sánh bằng!

Nếu như tránh được, thì một cọng lông cũng không hư hại gì.

Nếu như bị đánh trúng, chết bất đắc kỳ tử!!

Khi Mạc Phàm đối phó với đám nữ yêu xanh vàng kia hắn cũng không dám sử dụng ma pháp trung cấp Lôi hệ. Nguyên nhân là vì uy lực của Phích Lịch quá mức kinh khủng. Nó có thể khiến cho con nữ yêu xanh vàng kia từ bọn ký sinh cho tới người bị ký sinh oanh thành huyết nhục.

Nhưng lúc này, chuyện này lại quá là đơn giản. Phích Lịch thô bạo kia dùng để giết con Lân Bì Mẫu Yêu, loại sinh vật chí tà này quá ư là thích hợp.

Mạc Phàm sẽ không có chuyện thủ hạ lưu tình đối với nó!!!!

“Ù ù”

Tiếng Lôi điện ” ù ù” nổ vang khắp sân khấu trung tâm.

Phía trên võ đài liền xuất hiện một cái động lớn bị cháy đen, kèm theo đó là thi thể cháy đen gần như nát bấy của con Lân Bì Yêu Mẫu rớt xuống cái động lớn này. Những con nữ yêu xanh vàng trong sân vận động liền thống khổ kêu lên một tiền rồi đồng loạt ngã trên mặt đất giống như bị cắt đứt mạch sống vậy.

Đám sinh viên đang còn chạy trốn, bọn họ cũng không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Bọn họ vội vàng chạy thật nhanh, cố gắng chạy thoát khỏi địa phương đáng sợ này.

Một số sinh viên hơi cam đảm một chút. Khi bọn họ nhìn thấy đám nữ yêu xanh vàng thống khổ vặn vẹo ngã xuống liền vội vàng đem đám bạn học bị đám nữ yêu xanh vàng kia bị tập kích cấp cứu. Sau đó cùng nhau chạy tới chỗ an toàn.

Các sinh viên khá là lãnh tĩnh đang cùng nữ yêu chiến đấu thì vẻ mặt vẫn như cũ, cảnh giác nhìn đám nữ yêu xanh vàng xung quanh. Trên tay bọn họ thủy chung vẫn cầm một ma pháp, đề phòng bị bọn nữ yêu xanh vàng tập kích.

Cả trung tâm quảng trường lúc này rất là hỗn loạn. Đám nữ sinh ở cửa cũng dần dần bình tĩnh lại. Lúc trước bọn họ vô cùng sợ hãi, vô cùng sợ chết. Nhưng khi nhìn đám nữ yêu xanh vàng ở phía xa xa ngã trên mặt đất lại  mờ mịt không hiểu.

Bọn họ cũng không biết rằng, đã có người giết chết con Lân Bì Yêu Mẫu rồi.

Bọn họ cũng chỉ dám đứng xa xa mà nhìn. Sau đó bọn họ nhìn thấy đám nữ yêu xanh vàng từ từ cởi lớp da của mình ra. Thấy từ bên trong lớp da đó có một người dính đầy chất lỏng đang cố gắng bò ra.

Không một ai khi nhìn thấy cảnh tượng đó dám tiến lên giúp đỡ,

Có trời mới biết lúc này các nàng có phải là yêu ma hay là người….

……………….

Trên võ đài, Mạc Phàm ngã bịch trên mặt đất.

Chân của hắn không ngừng run rẩy.

Hắn lúc này nghĩ lại mà cảm thấy sợ. Nếu như lão sư Đường Nguyệt cho hắn Tinh Đồ Chi Thư chậm hơn một chút nữa thôi. Có lẽ lúc này hắn đã biến thành cái xác không hồn rồi.

May mắn, sống sót rồi!

“Ông ~”

Trong lúc Mạc Phàm vô lực nằm xuống đất suy nghĩ trong đầu, Tiểu cá chạch trụy ở trên cổ hắn liền phát ra tiếng ” ông ông”.

Thật sự lúc này Mạc Phàm không còn khí lực nữa rồi.  Những hắn cũng không thể để tiểu cá chạch trụy làm nũng mình như vậy. Cho nên không còn cách nào khác hắn đành cố gắng bò tới bên cạnh thi thể Lân Bì Mẫu Yêu.

” Linh hồn độc ác như vậy người cũng muốn?”

Mạc Phàm hữu khí vô lực nói.

Từ khi bắt đầu bước vào sân vận động cho tới bây giờ, Mạc Phàm hì hục tìm kiếm điểm đỏ, chiến đấu, sau đó trải qua đại chiến với Lân Bì Yêu Mẫu. Quả thật hắn lúc này vô lực, tinh thần mệt mỏi lắm rồi.

Mà tiểu cá chạch trụy hình như vô cùng hứng thú đối với tàn hồn Lân Bì Yêu Mẫu này thì phải. Khi Mạc Phàm tiếp cận gần nhìn qua liền phát hiện thấy một đom đóm màu u lam từ từ nhẹ nhàng bay ra khỏi thi thể Lân Bì Yêu Mẫu.

Nó thật giống như nghe thấy tiếng kêu gọi từ tiểu cá chạch trụy vậy. Hồn phách đom đóm liền phiêu du về phía tiểu cá chạch trụy ở trước ngực Mạc Phàm.

” Đây là… đây là tinh phách???”

Khuôn mặt Mạc Phàm liền hiện ra sự kinh ngạc.

Do hắn đạt được năng lượng Địa Thánh Tuyền khổng lồ. Cho nên tiểu cá chạch trụy đối với những tàn hồn cấp bậc nô bộc kia không còn có hứng thú nữa. Thậm chí ngay tới cả tinh phách cũng không thể giúp nó tăng trưởng lên.

Nhưng con Lân Bì Yêu Mẫu này lại là một sinh vậy cấp chiến tướng đấy.

Một tinh phách cấp chiến tướng nếu như đem ra thị trường bán ít nhất nó cũng có giá 100 ngàn!

” Tiểu cá chạch trụy, cái tinh phách mà người hấp thu này hình như có gì đó không đúng?”

Mạc Phàm trao đổi với tiểu cá chạch trụy.

Địa Thánh Tuyền sở hữu năng lượng quá mức khổng lồ. Lúc này tiểu cá chạch trụy tăng lên tới một cấp bậc vô cùng cao. Cho nên để nó cảm thấy hứng thú trừ phi đó là thiên tài địa bảo khác tương tự như Địa Thánh Tuyền. Còn không thì nó không có hứng thú gì cả.

Nhưng bản thân tiểu cá chạch trụy lại có năng lực thu thập tàn hồn. Cái tinh phách này nếu như thu lại được. Sau đó hắn cầm đi bán đấu giá, chắc chắn hắn sẽ kiếm được một khoản tiền lớn!!

Mạc Phàm nhịn không được hôn lên tiểu cá chạch trụy một cái. Kết quả là không cẩn thận để giọt máu của mình rơi lên trên người nó.

Mạc Phàm vội vàng dùng tay của mình lau chùi tiểu bảo bối thật sạch sẽ. Hắn không dám để tiểu tổ tông của mình chịu bất kỳ khuất nào cả.

Trải qua hiệp thương hòa thuận, tiểu cá chạch trụy cũng cảm thấy ăn cái tinh phách này cũng không ngon lại không có tác dụng lớn đối với nó. Nó cố gắng không ăn nó nữ, giúp Mạc Phàm giữ gìn ở trong người của mình.

Điều này khiến cho Mạc Phàm thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Lần này hắn thật sự lấy mạng của mình ra để vật lộn với nó. Thế nhưng thu hoạch lại khá là lớn!

……………

“Băng!!!!”

Khi Mạc Phàm dự định nghỉ ngơi một lúc. Đột nhiên ở phía trên trần nhà thủy tinh sân vận động liền phát ra tiếng động rất lớn.

Mạc Phàm mạnh mẽ ngồi dậy. Thế nhưng hắn liền nhìn thấy một cảnh tượng khiến cho hắn vô cùng hoảng sợ.

Một con cự thú màu xanh từ trong bầu trời đêm đạp xuống. Một cước kia của nó đạp lên trần nhà vô cùng bền chắc, trần nhà liền vỡ nát ra.

Vô số mảnh nhỏ từ trên không trung rơi xuống. Thân thể cự thú màu xanh khôi ngô liền rơi xuống mặt đất, giống như một ngọn núi thịt nho nhỏ hạ xuống vậy. Sau khi nó rơi xuống mặt đất. Cả sân vận động liền rung lên một hồi!!!

Hình ảnh con cự thú này rơi vào tròng mắt Mạc Phàm khiến cho hắn vô cùng rung động, không khỏi ngây người một lúc.

Thế nhưng kinh người hơn nữa lại chính là hình ảnh một nam tử đứng trên đầu con cự thú này.

Hình thể nam tử này kém xa cự thú. Nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng tên nam tử này chính là chủ nhân con cự thú này.

Ánh mắt của hắn quét một lượt sân vận động này. Hắn nhìn đám nữ yêu xanh vàng thống khổ vặn vẹo trên mặt đất. Rồi sau đó ánh mắt hắn rơi lên người Mạc Phàm đang ở trên võ đài.

” Xung phong, tiến lên. Kiên quyết không bỏ qua cho bất kỳ con yêu ma nào!!”

Tại lối vào trung tâm sân khấu cách đó không xa, một đội thợ săn mặc quân phục chỉnh tề liền vọt vào.

Đám thợ săn này thực lực của bọn họ cũng không thấp. Bọn họ sử dụng kỹ năng di chuyển vị trí, hoặc khống chế Phong Quỹ tiến vào, hoặc sử dụng Đích Ba chi thuật dời đi hoặc sử dụng lý ma cụ chạy như điên…..

Cầm đầu đám người này là một nam tử đầu trọc. Tốc độ của hắn khá là nhanh. Từ đầu trung tâm sân khấu trong nháy mắt chạy như điên tới trước mặt con cự thú màu xanh kia.

” Ở đâu? Mẫu yêu ở đâu??”

Hai con mắt hung sát của đội trưởng màu trọc dáo dác nhìn xung quanh. Sát khí tỏa ra từ trên người hắn, cho thấy hắn tru diệt đám yêu nghiệt này rất là nhiều, nhiều không đếm xuể.

” Mẫu yêu đã chết.”

Nam tử đứng trên đầu cự thú chậm rãi mở miệng nói.

” Đã chết?? Săn Vương không hổ là Săn Vương. Mọi người chúng ta còn chưa xông vào tới nơi ngài đã giết chết mẫu yêu rồi…đáng tiếc là đám nữ đệ tử bị ký sinh kia….”

Đội trưởng đầu trọc nói.

” Các nàng cũng còn sống.”

Nam tử đứng trên đầu cự thú nói.

Đội trưởng đầu trọc liền nhìn xung quanh bốn phía. Hắn phát hiện thấy rất nhiều các cô gái từ trong thi thể nữ yêu xanh vàng bò ra. Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Bọn họ nhìn rất là mệt mỏi. Da thịt các nàng tái nhợt không khác gì một tờ giấy. Có người thì gầy gò da bọc xương, không khác gì tất cả dinh dưỡng trong người bị rút ra hết vậy.

“Tiểu tử kia….. tiểu tử kia giết mẫu yêu????”

Tên đầu trọc có chút không dám tin nói.

Săn Vương gật đầu.

Cái kết quả này không khác gì kết quả mà Săn Vương hắn đã dự đoán từ bên ngoài. Bởi vì từ biểu hiện camera giám sát trong laptop, hắn dự đoán rằng thực lực của chàng trai này đã vượt qua con Lân Bì Mẫu Yêu cấp chiến tướng kia!

” Cứu người đi. Đừng làm cho các cô gái này lưu lại bóng ma trong người.”

Săn Vương mở miệng nói.

” Vâng! Vâng!”

Tên đội trưởng đầu trọc còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, liền vội vội vàng vàng ra lệnh cho đội viên của mình bảo vệ cho đám nữ hài kia.