Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 190-2



Cũng có chút tâm tư yêu ai yêu cả đường đi lối về ở bên trong, bởi vì Đậu Đậu cùng Cầu Cầu là đứa bé của chị mình, cho nên đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rất tốt, nhưng quan trọng nhất chính là bản thân Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng rất đáng yêu, Thụy ca cùng Đào Đào cũng thật tâm thích hai đứa cháu của mình.

Đậu Đậu cùng Cầu Cầu sinh ra, đối với Hiên Viên gia mà nói là đại hỉ sự, một số gia đình gia thế tốt có giao tình cùng Hiên Viên gia ở Kinh Thành, lúc biết tin tức này, liền phái người đưa lễ vật tới cửa.

Có thể nói là Nhược Vi thu lễ thu đến mỏi tay, nhưng Nhược Vi suy nghĩ một chút thu lễ nhiều như vậy thì trả lễ khẳng định cũng không ít, tới tới lui lui như vậy thật đúng là phiền toái, nhưng Nhược Vi biết những chuyện này nhất định phải làm, vì vốn đã là người sống trong tầng lớp cao, thì không thể nào không có qua lại.

Dĩ nhiên thân thích của Hiên Viên gia ở Kinh Thành cũng tặng lễ tới, còn có nhưng gia đình có quan hệ làm ăn bên ngoài với Hiên Viên Hạo cũng tặng một đống lớn đồ tới đây.

Lão thái thái nói với Nhược Vi chờ tới lúc đầy tháng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Hiên Viên gia ở Kinh Thành sẽ đưa người đến chúc mừng, Cố Gia cũng sẽ phái người đến, dù sao Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng đều là con trai trưởng của gia chủ đương thời Hiên Viên Hạo.

Nói đến Gia chủ, sau khi Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi thành thân không bao lâu Hiên Viên Kiệt liền đem vị trí gia chủ giao cho Hiên Viên Hạo, vừa mới đầu Hiên Viên Hạo còn cực kỳ không vui, nhưng cuối cùng thì cũng thật sự hết cách, không ép được cái người cha Hiên Viên Kiệt này làm, không thể làm gì khác hơn là phải tiếp nhận vị trí gia chủ.

Chuyện này nếu là tại gia đình khác, vị trí gia chủ nhất định sẽ là người người tranh cướp giành giật muốn có được, nhưng đến tình huống của Hiên Viên gia liền ngược lại hoàn toàn, cũng không ai muốn làm đương gia gia chủ, chủ yếu là vì hai cha con ngại chuyện phải làm quá nhiều, không có thời gian bồi thê tử.

Hiên Viên Kiệt đối với chuyện trong nhà thì ngay sau khi Hiên Viên Hạo có năng lực xử lý liền đem phần lớn giao cho Hiên Viên Hạo quản, bản thân Hiên Viên Kiệt là một người thích thi từ ca phú, không yêu thích những chuyện quản lý nhà cửa này, lúc ấy do Hiên Viên Hạo còn nhỏ mới gắng gượng quản lý, chờ Hiên Viên Hạo có thể gánh vác được liền không chút do dự đem trọng trách ném lên trên người của Hiên Viên Hạo.

Cho nên Hiên Viên Hạo cũng đã tiếp nhận vị trí gia chủ được một khoảng thời gian rồi, thật ra thì Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo cũng có thể như là song kiếm hợp bích, Nhược Vi quản chuyện của Liễu gia, Hiên Viên Hạo quản chuyện Hiên Viên gia, hai vợ chồng đều là người có năng lực.

Hiên Viên Hạo có năng lực cũng quyết đoán, có thể bao dung tất cả cho Nhược Vi, Nhược Vi có năng lực, lại có sáng ý, làm việc chững chạc, vợ chồng son hỗ trợ lẫn nhau, trong nhiều lúc thì giống như bằng hữu, thỉnh thoảng lại tựa như người nhà.

Tựa như người nhà tựa như bằng hữu rồi lại là người tình, tình cảm như vậy sẽ cùng bọn họ hạnh phúc đi hết cả đời này.

Ngày đầy tháng, so với cái ngày tắm ba ngày lúc trước Nhược Thủy Sơn Trang còn náo nhiệt hơn mấy phần, người tới so với ngày tắm ba ngày còn muốn đông hơn gấp đôi, ngày này rốt cuộc Nhược Vi cũng có thể ra khỏi phòng hít thở không khí mới mẻ rồi.

Ngày đầy tháng này, Nhược Vi rời giường từ rất sớm, phân phó Xuân Phân đổ nước đầy vào trong bồn tắm, trong bồn tắm Xuân Phân rãi thêm cánh hoa, còn đổ thêm sữa tươi vào trong nước tắm, bởi vì Nhược Vi từng nói tắm bằng sữa tươi có công dụng giúp làm đẹp.

Ở trong phòng tắm Nhược Vi tắm nửa canh giờ mới ra ngoài, còn thiếu điều không đem da trên người chà xát xuống một tầng, toàn thân bị Nhược Vi chà xát hồng hồng đỏ đỏ, những giọt nước long lanh vẫn còn vương trên da Nhược Vi làm nó trở nên hồng hào non mịn, cực kỳ mê người.

Mái tóc ướt nhẹp vương vài sợi trên gò má của Nhược Vi, áo khoác bị mở ra, ngực hơi lộ ra ngoài, xương quai xanh tinh sảo bại lộ trong không khí, Nhược Vi lười biếng ngồi trên băng ghế để Thu Phân giúp mình lau tóc.

Sau khi Nhược Vi trang điểm ăn mặc thật hoàn hảo, bà vú nói Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lại đói khóc, trước tiên Nhược Vi vội vàng cho hai cậu bé ăn no, bằng không hai bảo bối nhỏ thế nhưng rất biết cách giày vò người khác.

Ngay khi vừa ra đời Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chỉ thích dính Nhược Vi, chỉ chịu bú sữa của một mình Nhược Vi, thời điểm Nhược Vi không đủ sữa, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tình nguyện uống sữa bò, cũng không nguyện ý bú sữa của bà vú.

Về điểm này trong lòng Nhược Vi đương nhiên là rất vui mừng, con trai lại chỉ thích nhất người làm mẹ là mình đây, Nhược Vi làm sao có thể mất hứng, trong lòng rất vui sướng hài lòng.

Sau khi cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ăn no, Nhược Vi sai Đông Chí đem y phục đã làm cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lúc mình mang thai tới, khi đó Nhược Vi cũng không nghĩ đến chuyện mình sẽ sanh đôi, nhưng thời điểm Nhược Vi làm quần áo vẫn theo bản năng mà làm hai kiện y phục giống nhau như đúc, zem ra khi đó có khi mình đã có dự cảm rồi, Nhược Vi vui vẻ nghĩ đến.

Nhược Vi rón rén thay y phục do mình làm cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, sau khi thay xong nhìn hai đứa bé đáng yêu giống nhau như đúc đang nằm trên giường trong lòng Nhược Vi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, hai đứa bé đáng yêu như vậy lại là con của mình.

Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nằm ở trên giường nhỏ nhìn bộ dáng vui vẻ của mẫu thân mình cũng cười khanh khách lên, Nhược Vi nghe tiếng cười của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, cười mặt rực rỡ, cái bộ dáng này của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thật sự là rất đáng yêu, Nhược Vi có chút không kiềm được mà muốn mang Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ôm ra cho mọi người nhìn thấy.

Hiên Viên Hạo từ ngoài phòng bước vào nhìn thấy chính là cảnh tượng thê tử cùng các con đang cười đùa vui vẻ, không khí đặc biệt ấm áp, sau khi Nhược Vi ở cữ xong, có mấy bộ phận càng thêm đầy đặn hơn, cũng có thêm một chút phong vị thành thục của nữ nhân, trong sự xinh đẹp còn mang theo một chút quyến rũ, làm ánh mắt Hiên Viên Hạo càng thêm mềm mại hơn, ngây ngốc đứng ở cửa nhìn mấy mẹ con cười đùa.

Nhược Vi vui vẻ chơi cùng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nghe thấy được mùi hương quen thuộc trên người Nhược Vi, rất an tâm nằm ở trên giường nhỏ, tùy ý mẫu thân bất lương của mình dùng sức gãi ngứa, bởi vì phản kháng cũng không có hiệu quả.

"Thiếu phu nhân, thiếu gia tới." Thu Phân ở một bên nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo Nhược Vi nói.

"Ối, Hạo ca ca chàng đã đến rồi, sao không tiến vào, mau tới đây, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thật đáng yêu." Nhược Vi hưng phấn hướng Hiên Viên Hạo nói, thời điểm nói đến Đậu Đậu cùng Cầu Cầu hai mắt liền toát lên ánh sáng.