Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 3620: “Ăn cướp trắng trợn”.  



“Không phải ngươi định nói với ta con lừa đó là người chuyển kiếp chứ?”, Tiểu Linh Oa tỏ ra khó hiểu liếc nhìn Diệp Thành, đến cả Hạo Thiên Huyền Chấn cũng đảo mắt về bên này nhìn Diệp Thành với ánh mắt khó hiểu.



Diệp Thành mỉm cười không trả lời, hắn bay vào thương không, cứ thế bay về phía hư thiên mà Kì Vương đứng, Diệp Thành không nói lời nào lập tức huyễn hoá ra bàn tay khổng lồ vung ra.



Advertisement

Ngay sau đó, chỉ nghe thấy tiếng động mạnh vang lên, mây và khó cuộn trào, một Thánh Nhân và hai Chuẩn Thánh của Thái Thanh Cung lập tức bay đi, và ngoài bọn họ ra thì còn có cả Kì Vương cùng bay đi nữa.



Vì bị đánh bất ngờ nên tiếng kêu la vang lên khắp trời, Kì Vương khi thấy Diệp Thành thì thẫn thờ: “Mẹ kiếp, ngươi chui ở đâu ra vậy?”



“Lần này đi tới Thái Thanh Cung lại trộm được không ít đồ chứ gì?”, Diệp Thành nhìn Kì Vương với khuôn mặt đầy hứng thú.



“Nói gì thế chứ, là ta nhặt được mà”, Kì Vương lắc đầu, nói rồi còn không quên lôi chuông lục lạc của mình ra vì nó nhận ra ánh mắt Diệp Thành nhìn chuông lục lạc của mình có phần bất thường.







Khi Diệp Thành và Kì Vương nói những lời nhảm nhí thì ba trưởng lão của Thái Thanh Cung bị hất văng đi đã quay trở lại.



Lúc trước sự chú ý của bọn họ đều dồn vào Kì Vương, vì quá mức bất cẩn nên mới bị hất văng, bây giờ phản ứng lại, bọn họ hết sức tức giận, sao có thể chịu để yên?



Nhưng khi ba người nhìn thấy Diệp Thành thì lại biến sắc: “Hoang… Hoang Cổ Thánh Thể”.



Diệp Thành không nói lời nào lập tức bắt tay hành động, một bước Thúc Địa Thành Thốn thoáng chốc tới nơi, một chưởng chém chết một Chuẩn Thánh, trở tay lại tung một quyền đánh Chuẩn Thánh thứ hai thành huyết vụ.



Sắc mặt Thái Thanh Cung Thánh Nhân tái nhợt, trước khi Diệp Thành tới, ông ta đã quay người bỏ chạy, ông ta biết rõ sự bá đạo của Hoang Cổ Thánh Thể, chín Thánh Nhân đã bị tiêu diệt, ông ta còn kém xa.



“Đi đâu!”



Diệp Thành đuổi theo, bàn tay to màu vàng giơ lên, giữa các ngón tay có triện văn lưu chuyển, dung hợp hỗn độn đạo tắc, một chưởng nặng nề như núi, còn chưa thực sự hạ xuống mà một nửa hư thiên đã sụp đổ.



Bùm!



Một tiếng bùm vang lên, Thái Thanh Cung Thánh Nhân còn chưa chạy trốn đã ngã xuống, cơ thể bị nghiền nát thành máu bùn, nguyên thần muốn bỏ chạy nhưng đã bị Tiểu Linh Oa chạy tới há miệng nuốt vào bụng.



Trận chiến đến nhanh mà kết thúc cũng nhanh, trước sau chỉ có ba giây, một Thánh Nhân và hai Chuẩn Thánh của Thái Thanh Cung đã tới hoàng tuyền, đến lúc chết vẫn còn buồn bực, gặp ai không gặp lại gặp ngay Thánh thể.



Thấy Diệp Thành hung hãn như vậy, Kì Vương nhe răng trợn mắt, mấy ngày nay ở Đông Hoang đương nhiên hắn ta cũng nghe nói về chuyện của Diệp Thành ở Huyền Hoang Tinh Hải, chuyện đáng ngưỡng mộ như vậy cũng chỉ có Diệp Thành mới làm ra được.