Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút!

Quyển 3 - Chương 8-1: Hồng mỹ nhân và mộ dung đoạn tụ đánh nhau rồi! (1)



Nhìn nàng làm gì, chuyện này sao lại rớt lên đầu nàng thế?

Các đại thần lại có một loại xúc động muốn độn thổ. Bộ đàn bà con gái trong thiên hạ chết hết rồi sao? Hoàng thượng và Liệt Vương gia đều xem trọng đàn ông còn chưa tính, hơn nữa khiến người ta không chịu đựng nổi làhai người đó xem trọng cùng một người đàn ông. Còn nữa, hôm nay Lãnh TửHàn nói chuyện có phần hơi quá phận, câu này khác nào đem hòn ngọc họnâng niu trong tay vứt đi, tất nhiên các đại thần đều không vui vẻ!

Nhưng các đại thần không hài lòng thì kệ họ, Lãnh Tử Hàn phớt lờ đi. Nguyênbản hắn chán ghét quyền thế quan trường nên nhiều năm qua hắn bỏ đi màkhông quan tâm đến, các đại thần bất mãn với hắn thì cũng chẳng ảnhhưởng gì đến hắn.

Các thiên kim quý nữ có cảm giác bản thân nhụcnhã, nhưng người ta là Vương gia, các nàng cũng không dám nói gì, chỉ có thể ủy khuất nghẹn lời! Nhưng ánh mắt bắn về phía Lãnh Tử Hàn và NamCung Cẩm đều lạnh đi tám độ, hận không thể giết chết hai tên này để giải tỏa nỗi phẫn hận trong lòng. Sống đến tuổi này, còn chưa có ai dám nóicác nàng là dung chi tục phấn!

Sắc mặt Mộ Dung Thiên Thu hết sứcđặc sắc, hắn không tin được, tính dùng một câu dập chết tình địch lại có thể khiến cho tiểu tử này giúp mình hạ thang! Sau một lúc ngẩn ra, âmthanh mát mẻ tàn lệ vang lên “Liệt, Thừa tướng tuy rằng là phong hoatuyệt đại, nhưng dù sao cũng là đàn ông, sau này không nên đùa như vậynữa!”

Lãnh Tử Hàn nhướng mày, ánh mắt mang theo vẻ trào phúng“Điểm này, hoàng huynh so với đệ càng rõ ràng hơn!” Lời ngầm: chínhngươi biết rõ nàng là nam nhân vậy mà bám riết không buông, có tư cáchgì nói hắn? Hai huynh đệ bắt đầu mặt đối mặt, trong mắt lóe ra ánh lửa,tựa hồ không gian xung quanh vang lên tiếng nổ “Bùm bùm!” Các đại thầnhận không thể trốn xuống gầm bàn, miễn cho ăn nhầm pháo bay đạn lạc.

Nhân vật chính của vụ này là Nam Cung Cẩm lại đang cúi đầu, giả bộ cái gìcũng không biết, mặc kệ tình hình giương cung bạt kiếm ở bên cạnh. Nàngđâu có ngu, tự nhiên chui đầu vô đám lửa cháy phừng phừng của anh em nhà Mộ Dung làm gì chớ?

Lời của Lãnh Tử Hàn dĩ nhiên Mộ Dung Thiên Thu biết rất rõ, nhưng dù biết thì đã sao, hắn cố ý giả điên đấy, lạnhlẽo nhìn thằng em trai của mình một hồi rồi nói “Liệt, cho dù đệ khôngđể ý cho bản thân thì cũng nên vì con nối dòng của hoàng thất Mộ Dung ta suy xét. Năm nay tuổi đệ không còn nhỏ nữa. Đệ xem, có Vương gia nướcnào đã hai mươi lăm tuổi còn chưa kết hôn hay không?”

“Vậy hoànghuynh đem Thừa tướng gả cho đệ làm Vương phi đi, đệ cam đoan trong vòngmột năm hoàng thất chúng ta sẽ có con nối dõi!” Vẻ mặt Lãnh Tử Hàn mangđậm sự chắc chắc và kiêu ngạo đáp lại, cứ như thể hắn rất tự tin vềphương diện năng lực kia của mình.

Đến lúc này thì cô nàng cảmgiác được một tầm mắt hết sức sắc bén bên cạnh mình bắn xoèn xoẹt lênngười Lãnh Tử Hàn. Tầm mắt so với cung tên còn lợi hại hơn nhiều, cứ như do băng sơn ngưng luyện mà thành, bắn chết kẻ đang mặc hắc y kia! Bangười này đều không hề là đèn cạn dầu a!

Tiếng ho khan từ bốnphía vang lên tới tấp. Liệt Vương gia điên rồi! Thừa tướng là đàn ônglàm sao mà sinh con nối dõi cho y chứ, Hoàng thượng cũng không cần tinnhững lời lừa đảo này! Vừa nghe là biết trăm phần trăm nói xạo!

Mộ Dung Thiên Thu trầm mắt, tiểu tử thúi này thật không xem mình ra gì.Ngang nhiên đoạt nam nhân còn chưa nói, ở đó còn xem thường trí thôngminh của mình.

Đang khi hắn im lặng nghĩ ngợi lung tung, thìtrong mắt mọi người, Bệ hạ nhà họ chắc là đang tự hỏi, cân nhắc có nênđem Thừa tướng gả cho Liệt Vương gia hay không.

Lúc này sau bìnhphong có một nữ tử mặc áo hồng đang đứng ngồi không yên, nhanh chóngbước ra trước. Váy hồng nhạt dài quét đất, dáng thon gầy, mắt to phảngphất mang hơi nước khiến lòng người nhiễu loạn, giữa mày còn bừng bừngmột cỗ anh khí phấn chấn. Dáng người lả lướt, dung nhan tuyệt diễm, cũng xem như là một tuyệt đại giai nhân!

Nàng đến trước mặt Mộ DungThiên Thu quỳ xuống hành lễ “Hoàng thượng, không thể đem Thừa tướng gảcho Liệt Vương gia làm Vương phi. Bản công chúa muốn Thừa tướng làm Phòmã”

Gì?!?

Toàn trường đồng loạt ồ lên! Đây là tình huốnggì thế này, Hoàng thượng và Vương gia, giờ có thêm một vị Công chúa đềucùng nhau tranh đoạt một gã nam nhân? Ngay cả chén trà trên tay Nam Cung Cẩm cũng rơi xuống đất, sao nàng không biết mình còn có sức quyến rũlớn đến vậy, nam nữ đều chết dưới tay nàng?

Cú hích đột ngột nàykhiến mỗ Hoàng đế ngẩn ngơ, sau một lúc trầm mặc, hắn không đáp lại nữnhân kia mà liếc về phía Yến Kinh Hồng thở dài ai oán “Yến khanh, Trẫmthật là vất vả mà!”

Mọi người câm lặng…

Sau đầu cô nàngbay ra môt dấu chẩm hỏi bự xự, dù sao nàng cũng không phải loại người tò mò nên cũng lười phản ứng với hắn, nhưng tất cả mọi người đều im lặngdồn mắt nhìn mình nên đành phải giả bộ nghi hoặc hỏi lại “Không biếtHoàng thượng nói vậy là có ý gì?”

“Trẫm săn vô số cái đẹp nửađời, duy chỉ có Yến khanh là khiến Trẫm vất vả nhất. Không những phải lo đề phòng nam nhân mà giờ còn phải đề phòng cả nữ nhân!” Vị Hoàng đế nào đó hết sức nghiêm túc nói ra.

“Khụ khụ khụ..” Lại ho khan vang lên tứ bề.

“Phụt...” Mị Văn Dạ và Lãnh Vũ Tàn còn phô trương hơn, trực tiếp phun luôn ngụmrượu đang uống. Bắt gặp ánh mắt không vui của mỗ Hoàng đế quét tới, cảhai lập tức cúi đầu giả chết.

Nam Cung Cẩm giựt giựt mép, hậnkhông thể cho một tát đem thứ này đánh bay đến tận chân trời. Ai cần hắn theo đuổi chính là đầu óc kẻ đó có bệnh! Nhưng ai biểu làm thần tử củangười ta mần chi, có rất nhiều câu không thể nói ra được, đành âm trầmngẩng đầu nhìn trời sau đó lựa lời ân cần khuyên giải an ủi “Hoàngthượng, đó là do thần lớn lên anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, dung mạo tựa Phan An tái thế, có thể nói như một nhánh hoa lê đè bẹpđóa hải đường, xinh đẹp vô song trần thế, đẹp đến mức kinh tâm độngphách! Thần có rất nhiều người theo đuổi cũng là chuyện bình thường. Cho nên để tránh gặp những phiền toái không cần thiết do các tình địch đemlại, thỉnh Hoàng thượng sớm tỉnh ngộ, kẻo không cẩn thận có một ngàythiệt hại dưới sức quyến rũ vô địch của thần”

Toàn trường lạitiếp tục yên tĩnh… Tha thứ cho kiến thức nghèo nàn của bọn họ, già đếntuổi này vẫn là lần đầu tiên thấy một kẻ có da mặt dày vô đối đến thế!

Nhân vật chính dĩ nhiên là biết nàng đang khuyên hắn từ bỏ, có điều chuyệnnày lại là điều hắn không mong muốn. Cười to vài tiếng rồi làm như không hiểu cất tiếng khen ngợi “Yến khanh, Trẫm thật là càng ngày càng thíchkhanh”

“…” Mộ Dung đoạn tụ này khiến cho người ta sâu sắc cảmgiác được bản lĩnh vô lực! Nói cả nửa ngày vậy mà hắn càng lúc thíchmình là sao?

“Hoàng thượng” Cô gái áo hồng đang quỳ trên đất mở miệng nhắc nhở sự tồn tại của nàng với Mộ Dung Thiên Thu.

Ánh mắt mát mẻ của hắn quét nhìn nàng ta một cái rồi nghiêng đầu sang NamCung Cẩm “Yến khanh, Mặc Họa công chúa muốn được gả cho ngươi, khôngbiết ý khanh như thế nào?”

Mặc Họa Công chúa? Vị này chính là Mặc Họa Công chúa? Tất cả ánh mắt lia về phía người đang quỳ dưới đất nóngbỏng lên vài phần. Nghe giang hồ đồn, đây là nàng công chúa xinh đẹp đến trăm hoa đua nở, nức tiếng gần xa, có lực ảnh hưởng rất lớn đến từ Mặcgia! Vì sao a? Bởi vì Mặc gia tinh thông cơ quan ám đạo, thủ hạ và đệ tử đến mấy vạn người, mỗi người đều là cao thủ có thể lấy một địch trăm.Gia chủ Mặc gia đời trước chính là bạn thân của Tiên Hoàng, trong mộtlần ám sát vì cứu Tiên Hoàng mà chết khiến hoàng thất Mộ Dung thiếu Mặcgia một cái ân tình thâm trọng. Mà Mặc Họa chính là con gái của Gia chủđời trước, được sắc phong Công chúa, hưởng vô số vinh sủng.

VịCông chúa này không giống với những cô gái khác, từ nhỏ đã thích đánhroi đi quyền, vung đao múa kiếm, tinh thông ngũ hành bát quái, hành quân bố trận không gì không giỏi, lại càng có một thân tuyệt thế võ công,thậm chí bằng vào thực lực bản thân đã giành được chức gia chủ đời nàycủa Mặc gia, được mọi người xưng tụng là ‘Củ tử’, có thể nói nàng là nữgia chủ đầu tiên trong lịch sử của Mặc gia, năng lực tất nhiên là không tầm thường. Nhiều năm qua nàng không tham gia yến hội trong hoàng cung, sở dĩ mọi người biết do chỉ là nghe nói về nàng, chứ cũng chưa từnggặp mặt. Hôm nay trông thấy tài mạo, thật không hổ danh là một trong bađại mỹ nữ của Tây Võ.

Nam Cung Cẩm khẽ nhíu mày một chút, chỉ cần là người tinh thông chính trị đều biết tầm quan trọng của Mặc Họa, nếucưới nàng ta có giá hơn nhiều so với cưới một cô Công chúa chính tôngtrong hoàng thất. Đương nhiên điểm này sẽ không tác dụng với những kẻkhông làm theo quy tắc như người bình thường. Mộ Dung Thiên Thu vứt nanđề này cho mình không phải là trưng cầu ý kiến mà là thử nàng! Hắn muốnthử nàng chứng minh hắn bắt đầu nghi ngờ nàng, dạo gần đây nàng lộ ra sơ hở gì sao?

Dưới ánh mắt mọi người nhìn mình, nàng vẫn yên lặngsuy nghĩ bản chất vấn đề, Bách Lý Kinh Hồng bên cạnh liền nắm nhẹ taynàng ra chiều nhắc nhở mới khiến nàng phản ứng lại. Đồng thời nàng pháthiện ra một vấn đề nghiêm trọng, ở bên cạnh Bách Lý Kinh Hồng, năng lựcphản ứng của nàng trở nên trì trệ, quả nhiên người không nên ở tronghoàn cảnh quá tốt được! “Hoàng thượng, thần đã có thê thiếp, mấy hômtrước vừa mới có con trai, nên không thể ủy khuất công chúa, đành phảiphụ tâm ý của nàng rồi”

“Bản công chúa không để bụng” Mặc Họađứng lên, trên mặt toát ra vẻ cuồng ngạo anh khí, bộ váy hồng theo giótung bay thoạt nhìn không giống như một nàng công chúa mà phảng phất như một nữ tướng quân rong ruổi sa trường, ngạo nghễ khí phách bức nhân!

Nữ nhân như vậy khiến Nam Cung Cẩm nhìn thấy hào hùng và tán thưởng. Nhưng hôn sự này không thể đồng ý, không nói đến Mộ Dung đoạn tụ đang nghingờ mình, mà bản thân mình là nữ tử, nàng có thể làm hài lòng nàng kiasao? Đừng nói giởn! “Công chúa không để bụng nhưng nội tử nhất định sẽđể ý. Dù nội tử không để ý thì những người thân yêu bên cạnh ta sẽ để ý, cho nên mong Công chúa thu hồi mệnh lệnh đã ban ra”

Ta muốn tốt cho cô thôi!

Lúc nói đến ‘những người thân yêu’, nàng liếc thoáng qua Bách Lý Kinh Hồngbên cạnh. Mặc Họa cũng liếc qua nam tử áo tím kia, nam nhân này đúng làchỉ nên tồn tại trên trời, cao ngạo thanh lãnh, phong hoa vô song,nhưng, cũng chỉ nhìn lướt qua một cái liền thu hồi tầm mắt. Bước vàibước đến trước mặt Nam Cung Cẩm tỏ vẻ khinh thường chỉ chỉ vào Bách LýKinh Hồng hỏi “Hắn có gì tốt? Một kẻ không thú vị đến cực điểm, nửa ngày hắn cũng chẳng nói một lời, phải chăng hắn câm? Hắn có điểm nào so được với ta?”

Ngất!!! Toàn trường kinh ngạc trợn to mắt. Tác phongTây Võ lúc nào thì đến nông nỗi này rồi trời? Một nữ tử trước mặt bàndân thiên hạ có thể nói những lời trên, quả thực khiến cho người ngườikhiếp sợ!

Bách Lý Kinh Hồng vô tội ở một bên bị trúng thầu lạiphảng phất như không nghe Mặc Họa khiêu khích, cúi đầu nhấp rượu, trongmắt hiện ra một tia lạnh lẽo.

Mà kẻ cao hứng nhất phải kể đến đólà anh em nhà Mộ Dung. Điều khoái chí nhất thế giới này chính là nhìnBách Lý Kinh Hồng ăn mệt, thật là khiến nhân tâm sung sướng. Một nam một nữ đánh nhau, bọn họ cảm thấy rất vui mừng! Điều này làm Mộ Dung ThiênThu vô cùng phấn khởi, công chúa bưu hãn như vậy lực sát thương so vớibọn vũ cơ rất lớn nha!

Nam Cung Cẩm đổ mồ hôi lạnh một phen, sauđó lại thấy vừa mắt cô nương này vô cùng, thật là có cá tính, dám yêudám hận, tính tình thật ngay thẳng “Công chúa, mặc dù không phải thế,nhưng câu nói ‘người vợ tào khang không thể bỏ’, Yến Kinh Hồng tuy không phải thánh nhân nhưng quyết không làm ra loại chuyện này, khiến chongười trong thiên hạ thóa mạ!”

Những tưởng nói xong chắc thế nàocũng bị Mặc Họa công chúa mắng té tát cho một trận rằng mình là kẻ không biết tốt xấu rồi chạy lấy người, thế mà cô nàng kia ánh mắt càng thêmnóng cháy “Bản công chúa rất thưởng thức tính tình của ngươi cho nênnguyện ý làm bình thê” (có quyền lợi và địa vị như chính thê)

Toàn trường hít thở bắt đầu không thông, Mặc Họa tuy không phải chính dòngHoàng thất, nhưng cũng là có danh vọng Công chúa nha, vì cái lông gì màcam chịu làm bình thê? Yến tiểu tử này tu mấy đời phúc khí đây???

Không nói người khác, chính bản thân cô nàng nào đó cũng hoảng hồn một chút!Nhưng rất nhanh nàng liền nghĩ ra một biện pháp, liếc nhìn Bách Lý KinhHồng một hồi rồi nói “Công chúa, bình thê ta đã có người rồi!” Mẹ nó,nếu còn chưa đủ, chẳng lẽ bà đây nói huỵch tẹt rằng cưới ngươi chính làhại đời ngươi sao?

“Người giàu có luôn tam thê tứ thiếp, huốngchi ngươi là Thừa tướng, nhiều hơn một bình thê thì tính là cái gì!” Mặc Họa không để ý nói ra.

Đối mặt với Mộ Dung đoạn tụ đã mệt, giờcòn bay ra bà cô này nữa, Nam Cung Cẩm tỏ vẻ bất lực rồi! Chỉ có thể đưa ánh mắt cầu cứu nhìn Mộ Dung Thiên Thu, cái nhìn đó muốn bao nhiêu đáng thương là có bấy nhiêu đáng thương nha! Mộ Dung đoạn tụ, không phảingươi thích ông sao? Đây là tình địch của ngươi, còn không mau bay vô xử lý nàng?

Thấy ánh mắt cô nàng phóng tới Mộ Dung Thiên Thu, MặcHọa cũng biết tai tiếng giữa Hoàng đế và Thừa tướng, lập tức rút ngọcbài bên hông trình lên “Hoàng thượng, Tiên hoàng từng hứa trước lúc tiên phụ qua đời, chỉ cần Mặc gia cầm ngọc bài này, bất kể đưa ra yêu cầugì, hoàng thất nhất định sẽ đáp ứng. Bây giờ Mặc Họa dâng ngọc bài lên,thỉnh Hoàng thượng thực hiện lời hứa!”

Ánh mắt Mộ Dung Thiên Thutrong nháy mắt ngưng trọng lại, khối ngọc bài này chính là tâm bệnh củahắn bấy lâu nay! Lúc trước phụ hoàng từng nói, có thể dùng khối ngọc bài này để đổi lấy một điều kiện, bất luận là điều kiện gì thì Hoàng giabuộc phải đáp ứng. Đế vương không thể chịu đựng được nhân tố như vậy tồn tại. Hiện tại, Mặc Họa chỉ dùng để đổi lấy hôn ước làm bình thê với Yến Kinh Hồng, cho dù như thế nào, vì để bản thân yên tâm một chút, nhấtđịnh phải đồng ý!

“Nếu đã như vậy, Trẫm chuẩn tấu, Thừa tướng vàMặc Họa Công chúa chọn ngày lành thành hôn đi” Mộ Dung Thiên Thu nói,nhưng ánh mắt cảnh cáo quét sang Yến Kinh Hồng, ra chiều bắt buộc nàngphải đồng ý!

Cô nàng cũng biết, khối ngọc bài này làm Mộ DungThiên Thu mất ăn mất ngủ rất lâu, cho nên hôm nay hắn ra quyết định nhưvậy nàng cũng không thấy kỳ quái. Hơn nữa, nếu nàng lại cự tuyệt, đóchính là không đúng mực, vì thế đành đáp ứng “Tạ Hoàng thượng ân điển!”

Rốt cuộc, thưởng hoa yến lần này, Thừa tướng đại nhân chính là kẻ thắngđậm! Mở rộng phủ Thừa tướng, còn kết duyên được với Mặc gia củ tử. Địavị của Thừa tướng thoáng chốc đại thịnh. Phải biết rằng Yến Kinh Hồnglăn lộn ở Tây Võ tuy xuôi chèo mát mái nhưng so với người khác vẫn cònkém một chút, đó chính là không có đại gia tộc cường thế chống lưng.Hiện tại có Mặc gia hậu thuẫn, tuy danh tiếng không bằng danh gia vọngtộc, nhưng thực lực lại hơn hẳn thế gia đại tộc nhiều.

Mặc Họagiao ngọc bài cho tiểu Thái giám bên cạnh Hoàng đế, thi lễ rồi luixuống. Khi đi đến trước mặt Nam Cung Cẩm, dùng ánh mắt cuồng nhiệt liếcnàng một cái. Mặc kệ có thê có thiếp có con trai, còn có nam sủng bìnhthê thì đã sao, Mặc Họa nàng chỉ cần biết rằng, thứ gì nàng muốn, nhấtđịnh phải lấy cho bằng được. Nàng cũng tự tin, có một ngày nào đó, trong mắt nam tử này chỉ có duy nhất một người là nàng!

Nam Cung Cẩmnhìn ánh mắt của nàng kia chợt cảm thấy chột dạ. Trong lòng ai oán nhủthầm “Mặc Họa a Mặc Họa, ông chỉ có thể cho ngươi sờ mó ngực bự, nhưngchỗ khác thì không cách gì thỏa mãn ngươi được đâu. Cái này khiến ôngđây đau đầu quá!”

Mặc Họa chỉ cười cười rồi nghênh ngang rời đi,lại không biết sau lưng nàng còn có một đôi mắt khác hàm chứa thở dàinhìn bóng dáng nàng tràn đầy đồng tình, chính là từ Tây Võ Hoàng hậu.

“Các vị ái khanh ở đây ngâm thơ làm phú đi, Yến khanh đi dạo một chút với Trẫm được không?” Mộ Dung Thiên Thu mỉm cười dò hỏi.

Các vị đại thần lại lần nữa cúi đầu, tránh cho mình không cẩn thận nghenhững gì không nên nghe. Ánh mắt Bách Lý Kinh Hồng có chút rét lạnh,liếc mắt cảnh cáo cô nàng nào đó. Nhưng Nam Cung Cẩm vẫn đứng lên, thảcho anh chàng một cái nhìn trấn an rồi quay sang nói với Mộ Dung ThiênThu “Tất nhiên, đó là vinh hạnh của thần!” Nàng chủ yếu là muốn bànriêng với Mộ Dung đoạn tụ xem có thể hủy hôn lễ này hay không. Nàng lànữ đó, chẳng lẽ còn muốn diễn vở nữ Phò mã nữa hay sao?

Hồng mỹ nhân cũng rõ ràng tâm tư của nàng, nên tuy không vui nhưng cũng không đứng lên ngăn cản.