Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Quyển 1 - Chương 75: TIỀN THƯỞNG VÀ BÍ MẬT



"Chết tiệt, vậy mà lại để bọn chúng chạy thoát." Ngoại hình của Rex và Cách Ngôn tương đối nổi bật, đặc biệt là Rex. Lúc người trung niên đuổi tới cửa thành thì trực tiếp hỏi binh lính thủ thành, binh lính suy nghĩ một lúc mới có chút ấn tượng, biết bọn họ đã chạy thoát, người trung niên liền thấy khó thở.

Đế quốc Arthurlanca đã rất lớn chứ đừng nói đến đại lục Azeroth, một khi bọn họ chạy ra khỏi đế đô, muốn tìm được họ là chuyện rất khó khăn. Gia tộc Sharp là một đại quý tộc, chuyện này không phải là giả, nhưng phạm vi ảnh hưởng chân chính cũng chỉ có đế đô Saint Laner, Rex cũng nắm bắt điểm này nên mới ra khỏi thành trước, bởi vì một khi bị nhốt ở đây thì tương đương với cá bơi trong chậu.

"Đội trưởng, chúng ta có đuổi theo nữa không?" Một thị vệ nhìn nhìn bốn con đường thông ra ngoài thành, cho dù muốn đuổi theo bọn họ cũng không biết nên đi hướng nào.

Người trung niên trầm mặc suy tư, cắn răng nói: "Đuổi theo, dựa theo lời tên lính kia nói, bọn chúng mới chỉ rời khỏi đế đô mười phút, bây giờ chúng ta vẫn có cơ hội bắt chúng. Ngươi trở về báo chuyện này cho gia chủ, còn ở đây chia ra ba hướng có khả năng cao nhất để đuổi theo, một khi phát hiện bọn chúng thì không được hành động thiếu suy nghĩ, truyền tin tức về trước, đã rõ chưa?"

"Đã rõ." Mười mấy thị vệ đồng thời đáp.

Sau khi phân chia xong, trừ một người quay lại gia tộc Sharp báo tin, những người còn lại chia thành ba đội đuổi theo ba hướng. Ba hướng này đều không phải quan đạo, bởi vì một khi gia tộc Sharp phát lệnh truy nã, các trạm kiểm soát trên quan đạo chắc chắn sẽ dán chân dung hoặc tin tức của bọn họ lên, nếu họ đi quan đạo sẽ rất khó khăn.

banhmidaudo.wordpress.com

"Bọn chúng đi hết rồi, hướng quan đạo kia không có ai đuổi theo, vậy chúng ta đi hướng đó sao?" Cách Ngôn hưng phấn chui ra từ bụi cỏ, tận mắt nhìn thấy bọn chúng biến mất ở đường nhỏ, trong đó còn có một con đường bọn họ chọn trúng, bảo sao Rex nói cứ trốn đi trước đã.

Rex nhìn con đường ngựa xe như nước trước mặt, các thương đội thường xuyên đi quan đạo, y lại xoay người đi lên một con đường nhỏ, "Không đi quan đạo, không đến nửa ngày nữa binh lính thủ hộ quan đạo sẽ nhận được tin tức, trốn đông trốn tây cũng sẽ mất không ít thời gian, không bằng đi đường nhỏ từ đầu."

Đường nhỏ y chọn tương đối nhiều cỏ dại, người cũng ít, một đường này sẽ đi qua rất nhiều địa phương hẻo lánh. Cho dù gia tộc Sharp đoán được họ đi đường này nhưng muốn tìm được họ cũng khó, hơn nữa tính nguy hiểm cũng cao.

Cách Ngôn vội vàng theo sau, "Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?"

"Thành Tudan."

Cách Ngôn gật đầu nói: "Chỗ này tôi biết, có phải người cai quản thành Tudan chính là phụ thân người tên Andrew kia không? Chỉ là vì sao chúng ta lại đến đó?"

Rex trả lời: "Sự phồn vinh của thành Tudan chỉ đứng sau đế đô, cả thành đều nằm trong tay phụ thân của Andrew nên thế lực của gia tộc Sharp không thể xâm nhập được. Ngươi cũng có thể tìm kiếm quyết cao đẳng ở đó."

Hai người đi rồi, tên lính kia cũng báo tin về gia tộc Sharp. Gia chủ Sharp tức giận, quyết định tăng thêm nhân thủ tróc nã Rex và Cách Ngôn, hành động không chút giấu diếm, tin tức rất nhanh đã được truyền đi.

Ophelia và vợ chồng Louisa cảm thấy vô cùng may mắn vì bọn họ trước đó đã tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Cách Ngôn, lại không biết kỳ thực cái này là Cách Ngôn cố ý. Sidney thì không may mắn như vậy, cổng lớn gia tộc Carol lại lần nữa bị một đám thị vệ đá văng, lần này còn thô lỗ hơn, bọn chúng trực tiếp bắt Sidney đi, Aviva, Lausa và Mason ngược lại lại may mắn thoát nạn.



Vài ngày sau, người trung niên mang theo một đám thị vệ bất lực trở về, bọn chúng căn bản không phát hiện tung tích của Rex và Cách Ngôn, không thể không nghi ngờ bọn họ đã đi quan đạo hoặc rẽ vào con đường nhỏ cực kỳ hẻo lánh nào đó.

Gia chủ Sharp nổi trận lôi đình, chỉ là hắn cũng biết bằng thực lực của gia tộc Sharp không có cách nào để bắt được Rex và Cách Ngôn đã rời khỏi đế đô. Sau một hồi suy tư, hắn viết hai phong thư gửi tới gia tộc Strache và gia tộc Rob.

Bức thư rất nhanh đã được đưa đến gia tộc Strache, người truyền tin nói muốn đích thân đưa nó cho gia chủ Strache nhưng bị cự tuyệt, hết cách, nghĩ đến việc gia chủ giao phó phải đưa thư đến nên gã đành trao lá thư trong tay, đồng thời nhét vài đồng vàng cho đối phương.

Người hầu đưa lá thư cho tên tùy tùng từng dẫn bọn Cách Ngôn đi gặp gia chủ, nghĩ đến mấy đồng vàng mà người kia hiếu kính mình nên nói thêm một câu.

Vẫn phải cho gia chủ Sharp mặt mũi chứ. Tên tùy tùng cầm thư đi vào thư phòng, bên trong ngoài công tước đại nhân còn có đoàn trưởng Locke đang tạm thời bị cách chức.

Tùy tùng đứng ở cửa báo cho công tước đại nhân biết gia chủ Sharp phái người đưa thư đến đây, công tước đã sớm biết đến sự kiện kia, không cần xem cũng biết trong thư viết cái gì. Hắn bảo tùy tùng đưa thư cho mình, tên tùy tùng đưa thư tới tay gia chủ rồi lui ra ngoài.

"Công tước đại nhân, chính là chuyện của Jimmy và Rex sao?" Đoàn trưởng Locke thấy gia chủ làm trò mở thư ra xem trước mặt gã, không nhịn được hỏi, gã cũng đã nghe nói qua.

"Không tồi. Bọn chúng đã thoát khỏi đế đô, gia chủ Sharp hoài nghi cái chết của Carlos không đơn giản, muốn ta hỗ trợ." Công tước cũng không giấu diếm, trên mặt vẫn bình tĩnh, không nhìn ra hắn có ý kiến gì đối với việc này. Theo lý thuyết, đây là chuyện liên quan đến con hắn, hắn khẳng định không thể bình tĩnh được.

Đoàn trưởng Locke không nghĩ nhiều như vậy, gã chỉ biết đây là cơ hội để tẩy trắng chính mình, nên lập tức căm phẫn nói: "Sự kiện kia quả nhiên có liên quan đến bọn chúng, nếu không vì sao chúng lại muốn gϊếŧ phu nhân Sharp rồi chạy trốn chứ, rõ ràng là có tật giật mình. Công tước đại nhân, chúng ta không thể tha cho chúng."

"Chẳng qua chỉ là hai tên tiểu tốt, chuyện này chỉ sợ không đơn giản như vậy. Chúng lấy đâu ra can đảm để gϊếŧ chết phu nhân Sharp, ngay cả chúng ta cũng không điều tra ra chân tướng, vị phu nhân kia làm thế nào lại biết được? Điểm nào cũng đáng ngờ." So với gia chủ Sharp đang giận dữ, công tước lại có vẻ trầm ổn cẩn thận hơn nhiều.

"Vậy ý của công tước là không tính nhúng tay vào?" Đoàn trưởng Locke cho rằng công tước đại nhân muốn buông tha cho bọn họ, có chút không cam lòng, dù sao gã cũng là người phải đội một cái nồi rất lớn.

Công tước hơi suy tư, "Không, ngươi đi tuyên bố treo tiền thưởng hai mươi vạn đồng vàng đi."

Hai mươi vạn đồng vàng? Số đồng vàng này đối với một đại quý tộc cũng chỉ là một sợi lông của con trâu, nhưng đối với Rex và Cách Ngôn không có danh khí, thực lực lại không cao thì đoàn trưởng Locke lại thấy công tước đại nhân đang quá để mắt đến bọn họ.

Gia tộc Rob cũng làm ra hành động đồng dạng, chỉ là giá treo thưởng ít hơn một nửa.

Gia chủ Sharp đối với đáp án hai gia tộc kia đưa ra tuy không quá hài lòng nhưng cũng chỉ có thể như vậy, sau đó hắn cũng tuyên bố treo thưởng.



wattpad.com/user/daudo0902

Ba khoản tiền thưởng vừa được công bố đã khiến mọi người chấn động, mấy tên lính đánh thuê chưa từng thấy ba đại gia tộc này tuyên bố cùng một nhiệm vụ bao giờ, có người tò mò hỏi thăm hai người này đã phạm phải chuyện gì.

Sau khi nghe ngóng thì cảm thấy không thể tin được. Thì ra phu nhân gia chủ Sharp bị gϊếŧ hại, lại hỏi thăm, hung thủ là trưởng tử của gia tộc Louisa và gia tộc Carol, tên gia tộc còn chưa bao giờ nghe qua. Cùng ngày đã có rất nhiều người lén lút chuẩn bị tiếp nhận nhiệm vụ này, hai tên tiểu nhân vật thực lực thấp, không bối cảnh không chỗ dựa, chỗ đồng vàng đó không phải là đang tặng không cho bọn chúng à, không lấy cũng uổng. Bàn tính đánh vang lạch cạch, chỉ là khi bọn chúng tiếp nhận nhiệm vụ rồi thì mới phát hiện, không biết đi đâu để tìm người.

Aviva nhìn chằm chằm khuôn mặt trong gương, ngũ quan dần trở nên dữ tợn, đôi mắt bịt kín oán độc và cừu hận. Dù sau khi Sidney bị bắt đi, ả không bị đánh nữa nhưng chỉ cần thấy khuôn mặt bị hủy dung này, cừu hận trong lòng ả liền không cách nào tiêu tán được, ngược lại càng ngày càng tăng lên.

Lausa vừa vào cửa đã thấy phu nhân dùng sức ném đồ trong tay vào cái gương trước mặt, chỉ nghe 'choang' một tiếng, gương nứt ra vỡ thành vô số mảnh, Aviva trong gương lại càng xấu xí. Làm như không thấy, cô ta nhỏ giọng nói: "Phu nhân, quản gia Mason tới."

"Phu nhân, ngài tìm ta có việc gì?" Quản gia Mason đi vào, trên mặt là nụ cười lấy lòng. Sidney sống chết như nào còn chưa rõ, gia tộc Carol chỉ còn sót lại hai hạ nhân tất nhiên do Aviva làm chủ, đặc biệt là quản gia Mason, lúc Sidney còn ở đây, lão vốn đã có ý muốn lấy lòng Aviva, hiện tại lại càng không cố kỵ gì.

Aviva ném lá thư trên bàn qua, hành động lấy lòng của quản gia ả đã sớm xem ở trong mắt, bởi vậy lúc nói chuyện cũng không khách khí bao nhiêu, "Ngươi giúp ta nghĩ cách đưa lá thư này vào tay Stanley, nói ta có chuyện rất quan trọng muốn nói với hắn, đến lúc đó sẽ không thiếu chỗ tốt của ngươi."

Quản gia khó xử nói: "Phu nhân, không phải ta không muốn làm, chỉ là chưa chắc có thể gặp được thiếu gia Stanley, nhiều nhất cũng chỉ có thể tìm người đưa thư tới tay thiếu gia, còn truyền lời, sợ là không được."

"Được rồi, có thể đưa thư đến tay hắn là tốt nhất." Aviva không đủ kiên nhẫn để nghe.

"Phu nhân chờ tin tốt của ta." Quản gia nói xong liền ra cửa.

Quản gia Mason đúng là có vài phần năng lực, không vào được gia tộc Sharp nhưng lão mua chuộc được một người hầu ở cửa, để đối phương giao thư đến tay Stanley. Tuy Stanley ở gia tộc Sharp không có địa vị gì, nhưng rốt cuộc vẫn là một thiếu gia, người hầu nghĩ dù sao cũng chỉ là đưa một phong thư nên đáp ứng.

Stanley nhận được lá thư vào buổi tối, ý trên thư đại khái là mẫu thân hẹn hắn buổi chiều ngày kia ra ngoài gặp mặt. Nói ngày đó chia ly vội vàng nên ả chưa kịp nói cho hắn một chuyện rất quan trọng, dặn hắn nhất định phải gặp ả một lần. Stanley vốn không muốn gây chuyện vào thời điểm mấu chốt như thế này, miễn cho bị người tìm được sai lầm để cáo trạng, nhưng nghĩ đến việc Aviva dù sao cũng là mẫu thân mình, cuối cùng hắn vẫn quyết định đi gặp mặt một lần.

Vì đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trước một ngày hắn đã xin nghỉ nửa ngày với tên Đại Kiếm Sĩ huấn luyện mình. Đại Kiếm Sĩ cũng không làm hắn khó xử, có vẻ do gần đây gia tộc Sharp xảy ra rất nhiều chuyện nên đồng ý.

Buổi chiều ngày kia, Stanley tới điểm hẹn, Aviva đã sớm chờ ở đó, nhìn thấy nhi tử thật sự tới gặp mình, Aviva cao hứng đến nỗi không tự giác rơi nước mắt, Stanley lại bị bộ dáng của ả làm cho hoảng sợ.

"Mẫu thân, sao ngươi lại biến thành bộ dạng nửa quỷ như thế này?"

Mặt Aviva vặn vẹo một chút, trên mặt ả là một tấm khăn che, chỉ là vẫn không che được vết sẹo trên trán, ả phát ra thanh âm hận đến tận xương tủy: "Còn không phải do phụ thân ngươi sao. Từ khi ngươi bị gia tộc Sharp mang đi, phụ thân ngươi ngày nào cũng đánh ta, lại không tìm người chữa trị cho ta, hại ta bị hủy dung. Gã tốt nhất nên chết rồi, nếu không đến ngày ta tìm được gã, ta nhất định sẽ khiến gã chết không toàn thây."