Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

CHƯƠNG 94: THIỆP MỜI



Nửa tháng sau Cách Ngôn và Rex rốt cuộc cũng thắng lợi trở về từ rừng rậm Ma Thú. Trong khoảng thời gian này tin đồn về một vị Thuần Thú Sư Thánh Cấp trẻ tuổi xuất hiện ở Thuần Thú Các đã được lan truyền, nhưng vì người gặp hắn thật sự quá ít nên mọi người cũng chỉ biết đó là một người trẻ tuổi, chỉ là người trẻ tuổi ở thành Tudan nhiều như lông trâu ấy.

Hai người thuận thuận lợi lợi trở về lữ quán, lúc họ rời đi cũng không trả phòng nên sau khi trở về thì trực tiếp vào phòng, người vẫn luôn ngồi xổm canh giữ ở bên ngoài thấy thế lập tức chạy khỏi lữ quán, tư thế có vẻ rất sốt ruột.

Hơn một giờ sau cửa phòng Cách Ngôn bị gõ vang dội, thanh âm rất lớn, theo lý thuyết người bên trong không có khả năng không nghe thấy, kết quả gõ vang cả nửa ngày mà vẫn không thấy ai ra mở cửa.


"Ngươi xác định bọn họ đã trở lại?" Andrew nhíu mày nhìn Dan, là hắn nói người đã trở lại nên gã mới không do dự đi đến đây cùng hắn, nhưng nhìn tình hình hiện tại thì thấy rõ ràng là không có ai.

Dan 'di' một tiếng, nghi hoặc nói: "Đương nhiên. Người thủ sẵn tại chỗ này của ta nói bọn họ đã trở lại, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy họ đi vào phòng, còn chưa được hai giờ, không lý nào họ lại ra ngoài, chẳng lẽ là đi ngủ rồi?"

"Động tĩnh lớn như vậy, cho dù có ngủ cũng không thể không tỉnh chứ?" Andrew tức giận.

Đúng lúc này phòng cách vách đột nhiên mở cửa, đồng thời có một cái đầu thò ra khỏi phòng.

"Dan?" Cái đầu này đúng là Cách Ngôn, cậu lập tức nhận ra Dan.

"Cách Ngôn, thì ra ngươi ở phòng này à." Dan vừa thấy cậu thì cao hứng đi tới.

Hắn vừa di chuyển, Andrew lấp ló phía sau hắn hoàn toàn bại lộ dưới mí mắt Cách Ngôn, ấn tượng của cậu với Andrew còn sâu hơn với Dan, bởi vì người này biết Rex là ai, chỉ là không biết Andrew có nhận ra mình hay không.


"Là ngươi?"

Nghe thấy thanh âm kinh ngạc của đối phương Cách Ngôn liền xác định, đối phương nhận ra mình. Lúc này hiển nhiên muốn chạy trốn cũng không kịp nữa, sắc mặt cậu ngày càng không được tự nhiên.

Andrew có EQ không thấp, nhìn thấy sắc mặt cậu liền biết cậu đang nghĩ cái gì, lập tức nói: "Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không nói với những người đó chuyện các ngươi đang ở thành Tudan."

Cách Ngôn nhướng mày.

"Ca, các ngươi có quen biết sao?" Dan kinh ngạc.

Cách Ngôn nhìn Andrew, "Ngươi không phải là con trai độc nhất à?" Sớm biết Dan và Andrew là huynh đệ thì cậu sẽ không nói địa chỉ lữ quán này cho Dan biết đâu.


Andrew không ngờ Cách Ngôn mà Dan nói lại là người mình biết, chỉ là chưa tiếp xúc lần nào, chẳng qua cái này cũng không ảnh hưởng đến tâm tư muốn giao hảo với đối phương của gã, gã giải thích: "Dan là đường đệ của ta."


Rex từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Andrew và Dan, trên mặt không lộ ra chút bất ngờ nào.

"Quả nhiên là ngươi." Andrew đã sớm đoán được người còn lại là Rex. Lúc còn ở đế đô gã vẫn luôn cố ý muốn kết giao với y, căn bản còn đang nghĩ không đánh không quen biết*, nhưng y lại bị loại vì đến trễ, sau đó không nhìn thấy y xuất hiện nữa, cuối cùng gã không thể không tiếc nuối mà rời khỏi đế đô, không ngờ đi một vòng lại ở địa bàn của chính mình quen biết với người này.

*không đánh không quen biết (不打不相识): bất đả bất tương thức, không đánh không quen nhau, không đánh nhau thì không thể quen biết đối phương.

"Quên đi, vào đây cả đi." Cách Ngôn biết không thể giấu giếm nữa, trực tiếp mở rộng cửa phòng cho họ vào.

Phòng không tính là lớn, bốn người dưới một mái hiên nhìn có vẻ hơi chen chúc.
Andrew vừa vào đã thấy hai cái lồng sắt được đặt trên giường, trong lồng là mấy con ma thú, đồng tử của gã không khỏi co lại. Sau khi ma thú thu nhỏ lại thì không cảm nhận được dao động của ma lực nữa, mấy cái xiềng xích ma pháp cấp bậc khác nhau lại không có khác biệt quá lớn, bởi vậy người bình thường không nhìn ra ma thú ở đây có cấp bậc gì, chẳng qua gã không phải người bình thường. Từ nhỏ đến lớn số lần gã ra vào rừng rậm Ma Thú nhiều không kể xiết, trong đó có ma thú gì gã thuộc như lòng bàn tay, nếu gã không nhìn lầm thì trong lồng sắt đều là Thánh Thú, thậm chí còn có cả Thánh Thú biến dị.

Từ điểm này đã có được một lượng tin tức lớn, làm gã càng chấn động chính là chỗ Thánh Thú này hẳn đều do bọn họ bắt, điều này có nghĩa là bọn họ có thực lực đủ để đối phó với Thánh Thú.
Andrew giật mình nhìn về phía Rex, thực lực của người này tuyệt đối đã đạt tới Kiếm Sư, chỉ không biết y đột phá sau kỳ tuyển chọn Kỵ Sĩ Rồng hay là lúc ấy y vốn đã có thực lực Kiếm Sư rồi.

"Ca, ngươi làm sao vậy?" Dan quay đầu lại, phát hiện Andrew hơi im lặng.

"Không có gì." Andrew phục hồi tinh thần, áp xuống khiếp sợ trong lòng, đi thẳng vào chủ đề, "Dan đã nói cho ta biết chuyện xảy ra ở Thuần Thú Các nửa tháng trước, cảm ơn các ngươi đã giúp hắn."

"Chuyện này à, không có gì, nhấc tay chi lao* mà thôi." Cách Ngôn xua tay. Lúc ấy cậu cho rằng Dan chỉ là một kiếm sĩ bình thường, nhìn không vừa mắt nên mới giúp hắn, nếu biết thân phận của hắn sớm hơn không chừng sẽ không thể sảng khoái như vậy. Thân là cháu trai của thành chủ, nếu Dan nói thân phận của mình cho Thuần Thú Các, đối phương nếu không nhìn mặt sư thì cũng phải nhìn mặt phật**.
*nhấc tay chi lao (举手之劳): làm một việc một cách dễ dàng, nhẹ nhàng.

**Bất khán tăng diện khán phật diện – 不看僧面看佛面 – bù kàn sēng miàn kàn fó miàn (không nhìn mặt sư cũng phải xem mặt Phật; tóm lại là không nể mặt ông cấp dưới thì cũng phải nể mặt ông cấp trên; xuất từ Tây du ký) Cre: Fb Hoa Ca

"Không, đây không phải chỉ là nhấc tay chi lao. Dan gạt chúng ta để đến Thuần Thú Các, vạn nhất trong quá trình khế ước xảy ra chuyện gì cũng sẽ ngoài tầm tay chúng ta, để cảm tạ các ngươi, đây là chút kính ý của ta." Andrew lấy ra một tấm thiệp mời màu đen mạ vàng đưa cho Cách Ngôn.

"Đây là cái gì?" Cách Ngôn hỏi.

Andrew nói: "Đấu giá hội quy mô lớn nhất ở thành Tudan, mỗi năm tổ chức một lần, năm nay thời gian tổ chức đúng lúc hai vị đến, đây là chút lòng biết ơn của ta, hy vọng hai người có thể nhận."
Đúng là muốn cái gì thì có cái đó, Cách Ngôn không nói hai lời nhận lấy. Cậu không biết quy mô lớn nhất là cái gì, cậu chỉ biết ba năm mài một kiếm, tất nhiên sẽ có không ít tinh phẩm, nói không chừng còn có cả kiếm quyết mà cậu muốn.

"Ngươi tới đây hẳn không chỉ vì mục đích này." Đôi mắt xanh thẳm của Rex hiện lên một tia sắc bén nhìn về phía Andrew, khí tràng mạnh mẽ bức người làm căn phòng tăng thêm cảm giác áp bách.

Cách Ngôn đã quen với việc Rex hay phát ra vương bát chi khí, chỉ có Dan có hơi không thích ứng được.

Andrew sửng sốt, bỗng cười nói: "Ta không có ác ý, ngay từ đầu ta không biết là các ngươi cho nên ta chỉ ôm tâm tình muốn kết giao để đến đây, bây giờ đã biết, đương nhiên cũng không có suy nghĩ gì khác. Lúc còn ở đế đô ta vẫn luôn tiếc nuối vì không thể chân chính gặp mặt ngươi một lần, ngươi thật sự rất lợi hại. Chỉ sợ các ngươi không biết chuyện này, trừ việc tam đại gia tộc Sharp, Strache và Rob tăng tiền thưởng cho các ngươi lên gấp mấy lần ra thì nghe nói đã có người tiếp nhận nhiệm vụ này."
"Vậy thì sao?" Rex đối mặt với tầm mắt của gã, sự tự tin mãnh liệt trong mắt y khiến Andrew lần thứ hai lau mắt mà nhìn.

"Ta biết đại khái thực lực của người nhận nhiệm vụ này." Andrew nói.

"Thực lực gì?" Cách Ngôn hỏi.

Andrew đáp: "Nghe nói là một lính đánh thuê cấp B."

"Mới cấp B à." Cách Ngôn buột miệng thốt ra.

"Mới?" Andrew nghe xong không để bụng, "Đừng xem thường lính đánh thuê cấp B, có thể lên đến cấp B thì tố chất tổng hợp của người đó tuyệt đối sẽ không kém, đối phương có khả năng là một cường giả am hiểu đánh lén, nếu là một ma võ giả thì lại càng không xong."

Cách Ngôn do dự một chút, nói: "Nhưng mà Rex là lính đánh thuê cấp A."

Andrew: "..."

Dan 'phụt' một tiếng.

Andrew quay đầu liếc hắn một cái, lúc quay lại đã khôi phục biểu tình cười tủm tỉm như cũ, không có chút xấu hổ nào, "Vậy coi như ta chưa nói gì." Trong lòng lại không nhịn được mà hơi khiếp sợ, gã quả nhiên vẫn quá xem nhẹ Rex.
"Ngươi vừa rồi nói đấu giá hội một năm tổ chức một lần, bao giờ nó sẽ bắt đầu?" Cách Ngôn hỏi.

"Mười ngày nữa." Andrew đáp, "Chỗ đó người ngoài không vào được, các ngươi cầm được thiệp mời cũng chưa chắc đã tìm được, chờ đến hôm đó ta tới tìm các ngươi trước, sau đó đi cùng với các ngươi, được chứ?"

"Cũng được." Cách Ngôn gật gật đầu, nói xong đột nhiên chạm phải tầm mắt của Rex, thấy y ý bảo mình nhìn Thánh Thú trên giường liền hiểu ra, vội vàng cầm hai cái lồng sắt đến, "Nếu chúng ta muốn mang hai cái lồng ma thú này đến đấu giá ở đấu giá hội đó thì có đủ tư cách không?"

Andrew cũng không ngạc nhiên. Trên thực tế lúc vào nhìn thấy chỗ ma thú này gã cũng đã đoán được, "Miễn cưỡng đủ tư cách, chỉ là vẫn kém một chút nữa. Cái đấu giá hội kia chỉ đấu giá mấy vật phẩm đặc biệt, trong số Thánh Thú ở rừng rậm Ma Thú này của ngươi cũng chỉ có con Thánh Thú biến dị là tương đối hiếm gặp."
"Vậy nếu bao gồm cả thuần hóa thì sao?" Cách Ngôn lại hỏi.

Andrew lập tức cười rộ lên, "Vậy thì khẳng định đủ, mặt mũi của một thuần thú sư trẻ tuổi, đấu giá hội chắc chắn sẽ cho. Năm vừa rồi cũng từng xuất hiện việc bán đấu giá ma thú bao gồm cả thuần hóa, chẳng qua loại tình huống này vẫn khá ít, Thánh Thú cũng không phải ma thú có thể tùy ý nhìn thấy trên đường, đặc biệt là con Thánh Thú biến dị này của ngươi, theo phán đoán của ta thì giá trị của nó chắc chắn sẽ không thấp hơn mấy con Thánh Thú khác đâu. Ngươi chắc chắn muốn bán đấu giá sao?"

"Chắc chắn."

"Vậy thì dễ rồi, giờ còn cách đấu giá hội mười ngày, như này đi, sáng mai ta sẽ tới dẫn các ngươi đi giám định, thế nào?" Andrew kiến nghị.

Cách Ngôn đương nhiên đồng ý.

Sau khi xác định thời gian gặp mặt vào hôm sau, Andrew liền dẫn Dan rời đi.
Cửa vừa đóng lại Cách Ngôn đã xoay người hỏi Rex: "Có phải anh đã sớm đoán được thân phận của Dan rồi không?"

"Suy đoán mà thôi." Rex nhàn nhạt đáp.

Cách Ngôn mới không tin lời y, "Tôi thấy anh đã lên kế hoạch xong từ lâu rồi, cả thiệp mời đấu giá hội Andrew đưa chắc cũng nằm trong dự kiến nhỉ."

Rex nói: "Một thuần thú sư trẻ tuổi, thành chủ thành Tudan sẽ không từ chối việc kết giao, chỉ là ngay từ đầu ta cũng không ngờ Andrew sẽ trực tiếp lấy ra tấm thiệp mời này. Gã nói không sai, tấm thiệp mời này đúng là của đấu giá hội quy mô lớn nhất thành Tudan, vật phẩm đấu giá ở đây được thu thập từ khắp nơi trên đại lục Azeroth, trước kia ta cũng chỉ nghe nói qua."

"Vậy có phải đến lúc đó người tham gia đấu giá hội đều là những người không đơn giản không?" Cách Ngôn nghĩ đến chuyện đi ra khỏi cổng phía đông thành Tudan chính là lãnh thổ của đế quốc Kayla, nếu thật sự có thế lực của đế quốc khác tham gia thì không phải tình hình cạnh tranh tranh sẽ rất kịch liệt sao.
"Tất nhiên đều là người không thiếu đồng vàng."

Cách Ngôn bắt đầu tự hỏi liệu chỗ đồng vàng sau khi bán mấy con Thánh Thú này đi có đủ để mình tiêu xài không, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy hơi thấp thỏm, "Nếu không chúng ta lại đi bắt thêm mấy con Thánh Thú đi?"

"Trước mắt thì không kịp, hơn nữa ngươi cho rằng có bao nhiêu thuần thú sư có thể thuần hóa Thánh Thú?" Rex hỏi ngược lại.

"... Hình như cũng không có bao nhiêu."