Thuần Bạch Hoàng Quan

Chương 37: Sóng gió



Edit: Bongbong_nbo

Sau khi Giang Hưng nói ra câu này, trái lại, hai người cuối cùng không gặp nhau ở công ty, mà là gặp mặt ở trong nhà Giang Hưng.

Bởi vì nơi Trần Lương ở cách nhà của Giang Hưng hiện tại càng gần hơn so với công ty.

Khi Trần Lương tới nơi, kim đồng hồ vừa khéo chỉ hướng số sáu và mười hai.

Giang Hưng mở cửa cho đối phương, mời ngồi xuống, rồi trở về phòng bếp bưng ra cho đối phương tách cà phê.

Trần Lương bây giờ đang cần cái này, ông bưng cà phê lên uống cạn một hơi, mới nói chuyện với Giang Hưng: ''Tôi trước đây cũng không hỏi kỹ, cậu ở trong cô nhi viện xảy ra cái gì? —— cậu biết ý tôi chỉ là gì chứ?''

''Dạ.'' - Giang Hưng nói, trước khi Trần Lương tới, anh đang lướt qua tình huống trên Weibo, nhìn thấy hiện tại trong lòng cũng có tính toán, anh nói với Trần Lương - ''Sự việc không phải ngoài dự liệu lắm, cơ sở ngô nhi viện ấy ngược đãi trẻ em, chính là như vậy. Nguyên nhân sau khi tôi đi ra thì chưa từng liên lạc với cái cô nhi viện ấy nữa.''

Trần Lương nhìn chằm chằm vào mặt của Giang Hưng mấy giây.

Bình thường con người vào lúc này thì sẽ nói mấy câu an ủi.

Cho nên Trần Lương lên tiếng nói: ''Vất vả rồi, tất cả đều đã qua rồi.''

''Dạ... cảm ơn, em không sao.'' - Đối với cái lời an ủi nghìn bài một điệu này, Giang Hưng cũng đành phải trả lời rập khuôn.

Thấy rằng hồi đối thoại này của hai người đều có chút lấy lệ, Trần Lương cũng không lãng phí thời gian, vội vàng đi thẳng vào trình tự công việc, nói: ''Nếu đã là như thế, vậy tôi nghĩ bọn họ chắc sẽ bôi đen cậu phát đạt liền quên gốc gác, tới lúc, có lẽ muốn kéo người quản lý cô nhi viện ra. Cậu có chứng cứ bọn họ ngược đãi trẻ em chứ?''

''Em không có.'' - Giang Hưng nói.

Trần Lương nghe thấy lời của anh, như có điều suy nghĩ mà đánh giá trên dưới Giang Hưng một chút: ''... Có vết thương không?''

''... Chẳng phải ngược đãi ghê gớm lắm.'' - Giang Hưng nói.

Ý trong lời nói chính là vết thương cũng không có hoặc là không có khả năng chứng minh.

Trần Lương nhíu mày chốc lát, lại nói: ''Có chút phiền toái, nhưng mà cũng coi như không khó xử lý lắm, việc này cậu gặp phải, người khác cũng gặp vậy, nếu như có thể liên hệ được người khác cùng nhau công bố thử xem, nói không chừng kéo cơn sóng gió qua đi, ít nhất có thể khiến cậu đứng trên lập trường không bị phần lớn mọi người khắt khe.''

''À...'' - Giang Hưng.

''Thế nào?'' - Trần Lương nhạy cảm phát hiện ngữ khí của Giang Hưng thay đổi - ''Cậu muốn nói cậu không biết ai có liên hệ nữa? Đây không phải vấn đề, chúng ta có thể trực tiếp điều tra hồ sơ tìm người của cô nhi viện.''

''Không phải vấn đề này.'' - Giang Hưng nói - ''Viện trưởng của sở cô nhi viện ấy vào mấy năm trước đã thay người rồi. Tôi từng có trở về một lần, lặng lẽ hỏi một số đứa trẻ ở đó, viện trưởng mới tới không tệ, không có việc phát sinh ngược đãi nữa... Ừm, chính là kinh phí vẫn luôn không đủ lắm.''

Trần Lương: ''...''

Giang Hưng: ''...''

Trần Lương nhíu mày một cái: ''Bây giờ tốt rồi, một món nợ rồi mù, cho dù cậu có thể chứng minh mình thật sự bị ngược đãi trong quá khứ, mọi người cũng tuyệt đối có thể dùng 'Trẻ con là vô tội', 'Hiện tại viện phúc lợi đã lật qua một trang mới, viên trưởng mới gì đó đều không biết', để chứng minh, cậu nhất định phải cứu trợ cô nhi viện.''

''Tôi nói thẳng chút nhé'' - Trần Lương nói - ''Bây giờ, biện pháp đơn giản nhất, chính là cậu trước tiên đi tìm viện phúc lợi ấy, cho viện phúc lợi một khoản tiền, để bọn họ ngậm miệng.''

''Tôi bây giờ cho, trái lại sẽ khiến bọn họ có cớ công kích và chứng thực nhân phẩm của tôi không tốt hay không?'' - Giang Hưng ngữ khí bình tĩnh mà hỏi lại - ''Nếu như phía sau việc này thật sự có người thúc đẩy.''

''Không sai, đây cũng là một điểm rất có khả năng.'' - Trần Lương thừa nhận điều này - ''Vào lúc cùng bọn họ thương lượng, chúng ta nhất định phải làm yêu cầu thích hợp.''

Giang Hưng im lặng không nói.

Thực ra vụ việc này nói cho cùng cũng không phải việc gì lớn, trong giới giải trí nhiều nghệ sĩ nổ ra scandal càng bê bối hơn.

Chẳng qua là nói tới vị trí hình tượng, định vị của Giang Hưng đã định trước chính là so với nghệ sĩ khác càng không cách nào tiếp nhận đả kích của scandal, nhất là loại sự tình nói không nghiêm trọng này, lại vô cùng mẫn cảm.

Nhưng Trần Lương cũng không phải thật sự không hiểu nhân tình.

Ông cân nhắc một chút, cũng cảm thấy yêu cầu Giang Hưng bây giờ đưa ra quyết định có chút bắt chẹt người quá, cho nên nói: ''Tôi chỉ nói một chút như thế với cậu, cậu chuẩn bị tâm lý thì tốt. Kể từ khi chúng ta đã có chuẩn bị, sự tình cùng chưa hẳn sẽ phát triển một mạch tới tình cảnh ấy.''

''Dạ, em biết rồi.'' - Giang Hưng nói.

Một cuộc đối thoại trong phòng khách coi như đem vụ việc này kéo qua.

Giang Hưng vốn không phải thường hay lên mạng đi tìm tức của mình xem lắm, hiện tại, kể từ khi biết chỉ cần đi tìm, nhất định sẽ nhìn thấy tin tức khiến bản thân khó chịu, thì càng sẽ không đi xem.

Trong thời gian tiếp sau đó, Giang Hưng ngoại trừ theo yêu cầu của công ty tham dự đủ loại hoạt động duy trì nhân khí, thì là chiếu theo yêu cầu của hệ thống tiếp tục rèn luyện kỹ thuật diễn của mình.

Mặc dù 17.65% so với 11.11% tăng thêm 6%, nhưng bất kể cái trước hay cái sau, thiếu 60% có thể đạt tiêu chuẩn, khoảng cách đều nhiều đến mức khiến người ta dễ dàng muốn khóc mà...

Nói chung khoảng thời gian dưới sự sắp xếp lịch trình hàng ngày, mỗi ngày trôi qua như vậy.

Trên Weibo, sự việc hot có liên quan đến tấm hình này, đại khái sau khoảng thời gian một tuần, mấy lần bị Trần Lương dìm xuống, mấy lần lại nổi lên, mà sau khi Trần Lương vẫn trước sau không liên lạc được blogger chụp hình, liền nhận định là có người ở phía sau thao tác.

Mặc dù nói cần gặp chiêu phá chiêu không phải không được, nhưng mà Giang Hưng quả thực không thích hợp chơi với lửa...

Trần Lương nhìn thấy tấm hình này đã suy nghĩ rất lâu, kỳ vọng của ông đối với Giang Hưng quả thực quá lớn, do đó không thể chấp nhận loại việc gần như gần như lấy trứng chọi đá này, cho nên sau khi thương lượng một lúc với ông chủ Vương Quân Sơn của mình, vẫn sau gần nửa tháng, âm thầm đi gặp viện trưởng của viện phúc lợi ấy, bề ngoài dùng danh nghĩa của Giang Hưng, thực tế công ty cấp tài trợ một khoản tiền từ thiện, đương nhiên khoản tiền từ thiện này không yêu cầu công khai, cũng ở dưới nhiều thỏa thuận mới có hiệu lực.

Mà Giang Hưng cũng chẳng hề biết việc này.

Sau khi làm xong việc, Trần Lương cũng liền không áp chế sự tình nữa, dứt khoát mặc kệ tấm hình đó quẫy.

Nhưng bỗng chốc, có lẽ là bởi vì cuối cùng cũng không thể câu ra nguyên nhân của viện phúc lợi, cái tấm hình gọi là # Ông lão đẹp nhất #, sau khi ở thêm mấy ngày trước trên bảng hot search, vẫn lắng xuống ở trong đủ loại nghi vấn.

Trần Lương cũng đem lực chú ý từ trên tấm hình chuyển tới trên người Giang Hưng, chuẩn bị tìm bộ phim mới cho Giang Hưng —— mặc dù《 Tô Thức truyện 》còn chưa có chiếu, nhưng mạng lưới quan hệ của đạo diễn gạo cội Vương An rất mạnh, bởi vì rất hài lòng Giang Hưng, sau khi quay phim kết thúc, Vương An đã giới thiệu anh chàng diễn viên mới này cho người khác, hiện tại, lục tục lục tục có một ít phản hồi, lời mời đến từ màn ảnh rộng cũng nhiều lên.

Trong đó có một mục đích, là khiến Giang Hưng và Trần Lương đều có mong đợi.

Đây cũng là một hãng chế tác lớn, là phim tình yêu cổ đại, thần quái, bởi vì đối phương là bạn lâu năm của Vương An, nhìn thấy màn biểu diễn của Giang Hưng ở trong《 Tô Thức truyện 》, cảm thấy khí chất của Giang Hưng khá phù hợp với khí chất của nam chính trong bộ phim này, do đó đưa Giang Hưng vào những người được cân nhắc tuyển chọn, có lẽ qua không mấy ngày thì sẽ tranh thủ gặp mặt cùng Giang Hưng một lần.

Sau khi Giải trí Huy Hoàng từ trong kênh tin tức khá chắc chắn thăm dò được tính chuẩn xác của tin tức này, thì vội vàng sắp xếp nhân viên tiếp xúc công ty đầu tư của bộ phim này, hòng quét sạch trước những chướng ngại không cần thiết ấy từ sớm.

Thời gian một ngày này của Giang Hưng là tham gia hoạt động.

Hoạt động thuận lợi kết thúc ở mười phút trước, Giang Hưng đi từ con đường dành cho nhân viên, chuẩn bị từ cửa sau rời khỏi cao ốc. Lúc tới được tầng hầm bãi đỗ xe, cả nhóm người Giang Hưng vừa đi ra thang máy, liền phát hiện có fan thủ sẵn ở trong bãi đỗ xe.

Nhưng mấyi người cũng không để ý lắm, fan thủ chờ hoạt động của thần tượng, nhằm thần tượng xin ký tên, xin chụp hình chung đều là việc hết sức bình thường, Giang Hưng có khi gặp phải, trừ phi là thời gian quả thực không kịp, bằng không thì thông thường đều sẽ thỏa mãn yêu cầu của fan —— lúc này không thể không nói tầm quan trọng của một người tổ chức tốt, đem so với fan thông thường, fan của Giang Hưng coi như là tương đối lý trí, mọi người đều sẽ không ồn ào và tiến lên, mà là cố gắng hết sức có trật tự mà vây đến, có đôi lần đoạt không được ký tên và chụp hình chung cũng không nóng nảy, bởi vì lần sau hay lần sau nữa, người tổ chức sẽ hết khả năng mà nhường cô ấy lên trước, như thế thông thường cũng liền đoạt được.

Tài xế nghỉ ngơi trước đó ở trong cao ốc đi lái xe trước, trợ lý cầm theo đồ của Giang Hưng cũng chuẩn bị đem đổ bỏ lên xe trước, vì vậy khi một người trong số những fan hâm mộ đột nhiên hét to một tiếng mà vây lên, hỏi: ''Sunday, anh có thể cho chúng em biết lý do hay không, anh sinh ra ở viện phúc lợi, sau này phát đạt lại chưa từng về viện phúc lợi, cũng trước giờ không đi giúp đỡ nó? Bởi vì anh bây giờ là đại minh tinh, cho nên anh khinh thường nơi anh sinh ra hay sao? Hay là anh cảm thấy những đứa trẻ đó với anh cùng đi ra từ một chỗ, bốn, năm ngày mới có thể ăn một lần thịt, đi học cũng phải dùng sách giáo khoa cũ của đứa trẻ lớn hơn để lại, cũng không có liên quan?''

Tiếng la này đột nhiên dẫn tới sự chú ý của những người khác ở xung quanh, vốn dĩ nhóm fan vây lên có trật tự cũng bắt đầu rối loạn, có một số fan ngẩn ra, còn có một số fan theo bản năng liền muốn đi lôi kéo chàng trai trẻ nói chuyện.

Điều này càng khiến cho hỗn loạn càng lớn!

Giang Hưng nhìn một cái cũng không có phản ứng lại, chờ tới lúc anh phản ứng lại, tình huống trước mắt đã trở nên rất hỗn loạn, anh thử đi ngăn cản, lại bị xô đẩy va chạm, may mà lúc này trợ lý để đồ lên xe trước đã phát hiện bất thường, rất nhanh chạy về bảo hộ Giang Hưng mau chóng đến xe bên kia, tài xế lái xe cũng nhanh chóng đem xe lái tới phụ cận, mở cửa xe để trợ lý và Giang Hưng lên xe, sau đó liền cấp tốc hướng đường cái chạy đi.

Lúc Giang Hưng ngồi vào trong xe còn cảm giác được trái tim đập thình thịch thình thịch, chuyện vừa nãy phát sinh quá nhanh, từ lúc bị chất vấn đến dẫn ra hỗn loạn, lại được trợ lý bảo hộ từ trong đám người đi ra, lên xe, anh đều có chút không phản ứng kịp, hiện tại ngồi ở bên trong xe mở điều hòa, xuyên qua cửa sổ thủy tinh nhìn ra bên ngoài còn thấy fan và người qua đường giơ di động chụp hình rơi vào hỗn loạn, anh mới cảm giác được trái tim vọt lên từ từ buông lỏng xuống, thậm chí bởi vì vọt lên quá lâu, anh còn cảm giác được từ trong lồng ngực từng chút từng chút áp lực.

''Giang ca, bên ngoài...'' - Trợ lý nhìn bầu không khí trong xe không tốt lắm, dè dặt hỏi một câu.

''Không sao.'' - Giang Hưng đã bình tĩnh lại, anh vừa nói vừa muốn tìm trợ lý yêu cầu di động, nhưng lúc này, di động để ở trên người trợ lý lại vang lên một bước trước!

Trợ lý vội vàng mang di động đưa cho Giang Hưng.

Giang Hưng liếc nhìn màn hình di động một cái, nhận điện thoại: ''Trần ca?''

Trần Lương ở đầu kia điện thoại tiếp một câu: ''Xảy ra chuyện rồi, lúc mọi người rời khỏi hiện trường phải ngụy trang, không được để fan phát hiện chặn lại!''

Giang Hưng thở dài một hơi, anh nói: ''Quá muộn rồi... Fan đã chặn được em rồi, còn ở trước mặt hỏi em vì sao không trở về viện phúc lợi cũng không gửi tiền cho viện phúc lợi.''

Trần Lương: ''...''

Giang Hưng: ''Dạ, xung quanh còn có người khác, qua hai tiếng đồng hồ nữa, anh lên Weibo xem, có lẽ ngay cả thu hình cũng có đó.''

Trần Lương: ''... Không cần qua hai tiếng nữa.'' - Ông ngừng lại - ''Bây giờ, tôi đã thấy rồi.''

Điều tồi tệ chỉ có vào súc sắp đến mới cào tim phổi người ta nhất.

Vụ việc này phát triển tới bây giờ, tình huống tệ nhất cũng đã phát sinh rồi, ngữ khí của Giang Hưng hoàn toàn thả lỏng, nói: ''Sự tình sao đúng lúc bỗng nhiên phát triển tới bước này? Trước đây không phải đã lắng xuống rồi sao?''

Trần Lương nói: ''Việc này phải nói từ một tin trên Weibo phát ra mười lăm phút trước. Đơn giản mà nói, đây chính là một tấm hình của viện phúc lợi nhi đồng, người đăng tấm hình chỉ đích danh cái họ nhắc tới cậu, chất vấn lý do cậu không quyên tiền, không trở về. Nếu như chỉ là nói như vậy cũng không có gì, bởi vì trước đó công ty đã lấy danh nghĩa của cậu đưa qua cho viện phúc lợi một khoản tiền, cho nên viện trưởng viện phúc lợi mau lẹ đứng ra làm sáng tỏ sự việc,''

''Em đoán còn có một cái nhưng mà.''

''Đúng là còn có một cái nhưng mà.'' - Trần Lương nói - ''Nhưng mà lập tức, giao dịch của chúng ta và viện trưởng viện phúc lợi bị người bên trong viện phúc lợi ghi âm, hiện tại đoạn ghi âm này đã lưu truyền rộng rãi trên mạng rồi.''

''...'' - Giang Hưng.

''Thật là một màn diễn lớn.'' - Cho dù vai chính là mình, Giang Hưng cũng nhịn không được cảm khái nói.

''Đây không phải lần đầu tiên, cũng sẽ không phải lần cuối cùng.'' - Trần Lương nói - ''Cậu nếu có chuẩn bị, hiện tại công ty đã hoạt động khẩn cấp định xóa bỏ đoạn ghi âm ấy, nhưng công ty của mình, cậu cũng biết, cho dù chịu đập tiền cũng không chắc chắn có thể xóa hết. Vì vậy, bước tiếp theo chúng ta sẽ công khai sự tình trước đây cậu nhắc tôi.''

''Việc này à...'' - Giang Hưng nói, lời của anh còn chưa nói xong, Trần Lương ở đầu kia điện thoại đột nhiên nói: ''Cậu chờ chút, tôi tiếp cuộc điện thoại.''

Chờ mấy phút, Trần Lương quay lại, ngữ khí không hề tốt mấy: ''Cái phim tình cảm thần quái trước đây từng nói với cậu, bên kia có lẽ là nhìn thấy tin tức trên mạng rồi, thái độ đã có phần thay đổi.''

Nói câu này xong, Trần Lương cũng không chờ Giang Hưng nói nữa, liền nói ngay: ''Tôi đi thu xếp một chút, cố gắng hết sức trước khi sự việc khuếch trương, giải quyết sạch.''

''—— Dạ, trước tiên chờ một chút.'' - Giang Hưng nói - ''Em trước đây còn có một phần chưa nói...''

Còn có một phần chưa nói?

Trần Lương sững người một cái, ngay lập tức, ở trong đầu ông trực tiếp mở ra một Party bự High dữ dội của một đám đồng đội heo trước đây, bắt tay bắt chân!

Hết chương 37./.