Thiên Trương Nhục Cốt Đầu

Chương 20



Cả kỳ nghỉ đông, BạchThiên Trương hết ăn lại ngủ, trong Viêm Hoàng Kỳ Tích cô cũng nhân tiện kéoThiên Sứ Khát Máu của Thư Nhất Nhuận làm nhiệm vụ lên đến cấp 65. Trong khi đó,Ngôn Mạch giao hết sự vụ trong tộc cho mấy người bọn Thấy Chết Không Cứu, cònanh và Cách Thức Hóa thì biến mất tăm mất tích, có lẽ cuối năm nên công việccàng bận rộn.

Thời gian hợp khu còn mộttuần nữa, Bạch Thiên Trương nhờ có sự trợ giúp của mọi người trong Thượng ThiệnNhược Thủy, cuối cùng đã lên cấp 108, đẳng cấp Tu nghiệm thần ma cũng lên 30,kĩ thuật PK cũng được nâng cao. Thiên Sứ Khát Máu ở trong trò chơi phong lưu tứphía, vô cùng phóng túng vui vẻ. Để lại một đám hoa đào chồng chất, khiến chocái tên Thiên Sứ Khát Máu này có chút hương vị của gái hồng lâu. Bạch ThiênTrương cũng cảm thấy hơi mất mặt khi giao du với Thiên Sứ Khát Máu.

Thiên Sứ Khát Máu vàThiên Trương Nhục Cốt Đầu đứng trước lối vào Mộ Hiên Viên. Đẳng cấp của ThiênSứ Khát Máu hiện giờ đi phó bản Lâm Nghi thì cũng không nhận được kinh nghiệm,vì thế Bạch Thiên Trương bèn dẫn cô đi đánh phó bản Mộ Hiên Viên cấp 60. Tạilối vào có một nữ Phù thủy cấp 60 đang ngồi, khi nhìn thấy đám Bạch ThiênTrương thì đột nhiên đứng dậy. Lập tức Bạch Thiên Trương nhận được một thôngbáo thỉnh cầu xin gia nhập đội ngũ.

[Phụ cận] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Đưa tôi vào được không? Tôi sẽ không tranh đạo cụ và trang bị,tôi chỉ muốn đánh Vũ Hồn.

Bạch Thiên Trương chọnxem trang bị của Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên, quả nhiên thấy trong thanh trangbị có hai Chu Tước, nhưng vẫn chưa kích hoạt. Vũ Hồn là đạo cụ phụ thuộc có thểtrang bị trong thanh trang bị của người chơi, căn cứ vào thuộc tính khác nhaucó thể chia làm pháp công, vật công, phòng ngự và quân hành, bốn loại. Vũ Hồncần được hấp thụ kinh nghiệm đánh quái của người chơi mới có thể phát triển,mỗi lần thăng một cấp, thuộc tính cũng sẽ được tăng lên. Dùng Vũ Hồn mãn cấp (*) có thểdung hợp được Vũ Hồn cao cấp có thuộc tính Tinh cấp và Canh đa rất cao. Nhưngvấn đề là kinh nghiệm của Vũ Hồn rất khó tăng, cho nên bình thường người chơi toànchọn lúc nhân đôi kinh nghiệm để đi phó bản đánh Vũ Hồn.

(*) max level

Bạch Thiên Trương hỏi ThưNhất Nhuận, Thư Nhất Nhuận tỏ vẻ không có ý kiến. Vì vậy Bạch Thiên Trương chothêm Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên vào đội, ba cô gái hùng hổ xuất phát vào MộHiên Viên.

Thiên Trương Nhục Cốt Đầuđánh quái ở phía trước, Thiên Sứ Khát Máu nhặt trang bị ở phía sau, Đừng ĐánhMất Đừng Bỏ Quên im lặng đi theo sau lưng – yên tĩnh một cách kì lạ. Thực raThư Nhất Nhuận là người hay nói nhảm, nhưng có lẽ là do sức ép của Đừng ĐánhMất Đừng Bỏ Quên quá lớn nên cô cũng yên lặng không nói được lời nào.

Bạch Thiên Trương vặn vẹongười trên ghế, rốt cục không nhịn được hỏi Thư Nhất Nhuận: “Này, sao em chẳngnói câu nào thế?”

Thư Nhất Nhuận trưng ravẻ mặt không hiểu gì, ngây ngốc vô thần nhìn chằm chằm màn hình: “Người nàykhiến em có cảm giác rất kì lạ… Hơn nữa cô ta cũng không phải thẳng nam, tạisao em phải để ý đến cô ta!”

Bạch Thiên Trương ngãngửa, nhân vật trong Viêm Hoàng Kỳ Tích tuy có thể thay đổi dáng người, nhưngdù sao cũng không thể thay đổi quá nhiều so với khuôn mẫu, vậy mà Thư NhấtNhuận có thể từ hình tượng liên miên bất tận của nhân vật mà nhìn ra sự kì dịcủa Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên, nói quá rồi.

Sự im lặng kì quái bịĐừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên phá vỡ.

[Đội ngũ] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Thiên Trương, cô là người của Thượng Thiện Nhược Thủy?

[Đội ngũ] Thiên Sứ KhátMáu: Nói thừa, cô không nhìn thấy tên thị tộc trên đầu chị ấy à?

[Đội ngũ] Thiên TrươngNhục Cốt Đầu: Đúng. Sao vậy?

[Đội ngũ] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Vậy cô chính là nương tử của Vũ Thoa Phong Lạp?

[Đội ngũ] Thiên TrươngNhục Cốt Đầu: À, đúng vậy. Cô quen anh ấy?

[Đội ngũ] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Ha ha, không quen. Chẳng qua anh ấy là đại thần, có nghe nói.

[Đội ngũ] Thiên TrươngNhục Cốt Đầu: À, ra vậy, ha ha.

Ba người không nói gìnữa, nhưng không lâu sau, Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên lại bắt đầu hỏi.

[Đội ngũ] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Vũ Thoa Phong Lạp… Anh ấy là người như thế nào?

Bạch Thiên Trương và ThưNhất Nhuận liếc nhau, cảm thấy có gì đó không bình thường.

[Đội ngũ] Thiên Sứ KhátMáu: Anh ấy là người như thế nào thì mắc mớ gì tới cô. Anh ấy đã là người củaThiên Trương Nhục Cốt Đầu, tốt nhất cô đừng có mà tơ tưởng không đứng đắn!

[Đội ngũ] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Ha ha, hai người hiểu lầm rồi. Trước giờ tôi chưa từng thấy đạithần trong trò chơi, cho nên muốn biết một chút đại thần là người thế nào màthôi.

[Đội ngũ] Thiên TrươngNhục Cốt Đầu: Ừm. Vũ Thoa Phong Lạp à, kĩ thuật PK của anh ấy không tồi, nănglực lãnh đạo cũng rất không tồi. Rất quyết đoán, đối xử với mọi người rất hòanhã, ừm, còn có, anh ấy cũng rất biết quan tâm chăm sóc người khác, đôi khi lạingốc nghếch vô cùng đáng yêu…

Bạch Thiên Trương vừanghĩ đến Ngôn Mạch vừa đánh chữ, cô cũng không ngờ hóa ra bản thân lại để ý đếnanh nhiều như vậy. Nhưng móng vuốt đang lao ầm ầm của cô đã bị Thư Nhất Nhuậnbắt được, Thư Nhất Nhuận chỉ hận rèn sắt không thành thép nhìn Bạch ThiênTrương: “Chị ngốc thế. Nói tốt về anh rể họ như thế làm gì? Muốn những cô gáikhác cướp mất anh ấy à?”

Bạch Thiên Trương cảmthấy cũng hợp lý, hơn nữa hiện giờ, cô với Ngôn Mạch đang là quan hệ bạn traibạn gái mơ hồ(tác giả ngoi đầu lên: Tiểu Bạch, khôngphải là mơ hồ, là khẳng định được chưa?!), cho nên có thể coi anhlà người đàn ông của cô được không? Một tiền bối triết gia đã từng nói, một vịphu nhân, lấy tình yêu làm lí do, đã dệt nên một tấm lưới ngọt ngào giống nhưmạng nhện, cột những vòng dây tinh tế vào chân chồng mình, đặt tại một nơi màthị lực của cô có thể quan sát được – cách thật là hay, Bạch Thiên Trương côcũng nên học tập vị phu nhân kia mới đúng! (tácgiả lại ngoi đầu lên: Tiểu Bạch, đoạn văn này rõ ràng là có ý xấu biết không?)

Bạch Thiên Trương cònđang suy nghĩ nên sửa lời thế nào, không, phải là làm sao để bôi xấu hình tượngNgôn Mạch trong mắt các cô gái khác, đúng lúc đó Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên lêntiếng.

[Đội ngũ] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Ha ha, tôi cứ tưởng đại thần đều rất lạnh lùng cơ đấy.

[Đội ngũ] Thiên Sứ KhátMáu: Đúng đấy! Vũ Thoa Phong Lạp chỉ dịu dàng với một mình Thiên Trương NhụcCốt Đầu, còn với những người khác thì rất lạnh lùng, cô cũng đừng nghĩ nhiềulàm gì!

[Đội ngũ] Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên: Vậy sao? Ồ, quả nhiên rất giống tác phong của anh ấy.

Lời này vừa nói ra, BạchThiên Trương lại chậm chạp không hiểu, biểu hiện của Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quêngiống như là người rất quen thuộc với Ngôn Mạch, lại giống như đang chờ đợi cô.Thư Nhất Nhuận cũng nhạy cảm phát hiện ra dấu vết gian tình, nói với Bạch ThiênTrương: “Cho em làm đội trưởng.”

Bạch Thiên Trương à mộttiếng, cho Thư Nhất Nhuận làm đội trưởng. Thư Nhất Nhuận không nói hai lời,chuyển trạng thái thành PK ác ý, nhân lúc Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên chưa kịpphản ứng, đánh cô ta chết luôn, đá ra khỏi đội ngũ, sau đó lập tức trở vềthành. Thao tác liên tục lưu loát như nước chảy mây trôi.

Bạch Thiên Trương 囧, thithể của Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên vẫn còn yên lặng nằm dưới chân, cô khônghiểu sao người cũ đang giúp đỡ người mới lại biến thành bạo lực thế này? Côcũng trở về thành, Thư Nhất Nhuận vẫn còn lải nhải: “Tiểu tam đáng chết, BạchThiên Trương, lần sau chị gặp cô ta một lần giết một lần! Còn nữa, mau bắt anhrể họ lại để thẩm vấn một chút!”

Bạch Thiên Trương lặng lẽcúi người, tránh nước bọt của Thư Nhất Nhuận, trong lòng cảm thán: Về sau aicưới được Thư Nhất Nhuận, chắc sẽ có được khoảng thời gian vô cùng bất ngờ,phấn khích!

Buổi tối, Ngôn Mạch bậnrộn đã online. Theo thường lệ hỏi thăm một chút việc trong thị tộc, sau đó anhđi tìm Bạch Thiên Trương để làm chuyện không đứng đắn.

Giọng nói của anh trên ISvang lên ngay bên tai Bạch Thiên Trương, giống như đang thực sự nói chuyện bêntai cô, cho nên vô cùng có lực rung động, anh nói: “Thiên Trương, anh rất nhớem.”

Bạch Thiên Trương ấp úngậm ừ vài tiếng, trong lòng vẫn đang loạn cào cào vì chuyện của Đừng Đánh MấtĐừng Bỏ Quên. Ngôn Mạch nhạy cảm, phát hiện ra Bạch Thiên Trương có vấn đề gìđó, bèn hỏi: “Thiên Trương, sao vậy? Có chuyện gì à?”

Bạch Thiên Trương lấy hếtdũng khí, cuối cùng lên tiếng hỏi: “Chuyện này, Ngôn Mạch, anh có quen ĐừngĐánh Mất Đừng Bỏ Quên không?”

“Đừng Đánh Mất Đừng BỏQuên?” Ngôn Mạch nhíu chặt lông mày, cố tìm kiếm cái tên này trong trí nhớ, sauđó vô cùng vô tội nói, “Không quen, sao thế?”

“À, cô ấy cứ liên tục hỏivề anh, hình như còn quen anh…”

Cho dù Bạch Thiên Trươngđã cố hết sức che giấu, giả vờ bình tĩnh, thế nhưng Ngôn Mạch là ai, anh lậptức nghe ra trong giọng nói của cô có sự bất an, hoang mang, ở đầu bên kia, anhcười vui vẻ không ra tiếng trước biểu hiện ghen tuông mơ hồ của Bạch ThiênTrương, sau đó chân thành nói: “Thiên Trương, anh không quen cô ấy. Ngôn Mạchanh, toàn bộ đều là của em.”

Bình tường đại thần khôngnói lời tâm tình, nhưng một khi đã nói, hiệu quả thực sự rất kinh người. Huốnghồ Ngôn Mạch đang nói những lời hết sức chân thành, Bạch Thiên Trương lập tứcmềm lòng. Cô nghĩ, cứ như vậy kết luận Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên và Ngôn Mạchcó quan hệ thì cũng quá võ đoán, có lẽ Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên là tài khoảncủa một kẻ thù nào đó, hoặc là nhân yêu, muốn chia rẽ cô và Ngôn Mạch. Vì vậycô nhanh chóng ném Đừng Đánh Mất Đừng Bỏ Quên ra khỏi đầu. Nhưng khi đó BạchThiên Trương không biết, dù chỉ để lại một chút dấu vết, đến cuối cùng lại cóthể biến thành một trận kinh thiên động địa.

Năm ngày trước khi ViêmHoàng Kỳ Tích hợp khu, người ta bắt đầu đóng cửa server để bảo trì. Trên trangchủ của game viết rằng sau khi hợp khu sẽ có rất nhiều nội dung đổi mới, xinngười chơi hãy kiên nhẫn chờ đợi. Cho nên dù có oán hận trùng trùng điệp điệp,người chơi vẫn ôm kì vọng đến khi server được mở lại.

Cuộc sống không có tròchơi, Thư Nhất Nhuận ôm tiểu thuyết Đài Loan xem say sưa. Bạch Thiên Trươngkhinh bỉ thưởng thức của cô nàng, kiên quyết không cùng một giuộc, chuẩn bị đếnnằm vùng ở quán Starbucks trước cổng trường cấp ba trọng điểm thành phố H.

Thư Nhất Nhuận cười nhạo:“Thôi đi, Bạch Thiên Trương, muốn ngắm các em trai đẹp thì cứ nói thẳng ra, nằmvùng cái gì mà nằm vùng. Mức độ thú vị của chị còn buồn nôn hơn cả em!”

Bạch Thiên Trương há hốcmiệng, không tìm được lí do phản bác. Cô không chỉ thích bụng dạ đen tối mà cònthích đồng phục. Hơn nữa, loại mà cô thích là đồng phục cấp ba, đồng phục thểdục rộng thùng thình, cô thích ngắm dáng người của các nam nữ sinh cao gầy,uyển chuyển, xuyên thấu qua lớp đồng phục mỏng manh. Mà học sinh trường H chínhlà đối tượng để quan sát, YY tốt nhất.

Cô bỏ ngoài tai sự chếnhạo của Thư Nhất Nhuận, ôm tâm tình thưởng thức cái đẹp hứng thú ra khỏi nhà.

Lúc này vừa vặn là thờigian giữa trưa tan học, một đám học sinh mặc đồng phục tuôn ra. Bạch ThiênTrương vừa uống cà phê vừa tìm kiếm các em trai em gái xinh đẹp. Dòng ngườiphân tán sau khi đổ ra khỏi cổng trường, đại đa số đều tiến vào các tiệm tạphóa xung quanh, chỉ có một nam sinh đơn độc, vai khoác nghiêng chiếc túi, cúiđầu đi tới phố đối diện bên này.

Bạch Thiên Trương như mộttên nhìn trộm vô cùng hèn mọn bỉ ổi, che mặt nhìn theo nam sinh kia. Nam sinhđi thẳng hướng quán Starbucks, sau đó đẩy cửa, tiến vào.

Bạch Thiên Trương nhìnthấy cậu ta chọn một phần bánh ngọt rừng rậm đen, một phần bánh quy chocolatevà một ly cà phê latte, ngồi xuống một góc đối diện chỗ của cô. Sau đó rúttrong túi ra một cuốn sách, hình như là tài liệu dạy học về Vương Hậu Hùng, lậtxem.

Khóe miệng Bạch ThiênTrương run run, cô nhìn bìa sách Vương Hậu Hùng màu trắng, vô cùng đau thươngnhớ lại địa ngục ba năm cấp ba. Có lẽ do ánh mắt cô nhìn chằm chằm cuốn VươngHậu Hùng vô cùng nóng bỏng, nam sinh kia dường như nhận ra gì đó, ngẩng đầunhìn lên.

“Khụ…” Bạch Thiên Trươngsặc, không phải do cà phê nóng, mà là bị dung mạo của nam sinh kia làm cho rungđộng. Mẹ ơi, nên nói thế nào nhỉ? Cậu ta vô cùng trong sáng, trong sáng như mộttờ giấy trắng tinh khiết. Bạch Thiên Trương bỗng nhiên nhớ đến một câu: Nguyệntới kiếp sau, được tới cõi Phật, thân như ngọc, trong ngoài sáng tỏ, sạch khôngvấy bẩn. Thế nhưng ngọc cũng còn có tạp chất, chàng trai này so với ngọc cònthanh tịnh, trong sáng hơn.

Đôi mắt lãnh đạm của cậunam sinh như đang nhìn Bạch Thiên Trương, lại vừa như xuyên thấu tới một nơinào đó xa xăm, sau đó lại lạnh lùng cúi đầu xuống tiếp tục xem sách. Bạch ThiênTrương sợ hãi vuốt ngực, dọa chết người, bị ánh mắt đó nhìn, cô lại sinh ra mộtloại cảm giác tội lỗi không thể hiểu được.

Bạch Thiên Trương quyếtđịnh gọi nam sinh gặp gỡ bất ngờ này là: chàng trai như ngọc. = =||