Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 179



Đường Trung Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy thất vọng.

Ông ta không hối hận chuyện cho Lý Phong quả Tử Diệu để chữa trị cho em gái hắn. Dũ sao thì đối với ông ta mà nói, loại quả đó cũng không phải là không thể nào có được.

Chỉ là bây giờ nhìn thấy thiên phú của Lý Phong như thế, trong lòng ông ta vô cùng thất vọng.

Ông ta còn tưởng có thể mang về cho phủ Thần Văn thêm một đệ tử nòng cốt. Phủ Thần Văn cường đại mới là điều ông ta muốn nhìn thấy.

Linh Hân cũng đang nhìn về phía tấm bia đá kia, vô cùng sửng sốt.

“Màu lam sơ cấp?”

Cô ta còn tưởng Lý Phong có thể đạt tới màu xanh sơ cấp, trung cấp, thậm chí là cao cấp, không ngờ lại chỉ tới màu lam sơ cấp đã dừng lại.

“Tiểu Hân, chẳng phải cô nói Lý Phong có thể trở thành đệ tử nòng cốt sao? Nhưng mà sự thật là thiên phú của hẳn cũng chẳng ra gì” Cô gái đứng bên cạnh Linh Hân tò mò hỏi. Cô ta nhìn về phía Lý Phong, ánh sáng trong mắt cũng tắt đi.

Loại đệ tử trình độ nội môn thế này không đáng để cô ta chú ý tới.

Thiên phú của cô ta là màu lam trung cấp, cao hơn Lý Phong một trình tự nhỏ.

Chỉ có đệ tử nòng cốt mới khiến cho cô ta có hứng thú.

“Ta không biết” Linh Hân lắc đầu, nhìn về phía thanh niên đứng bên cạnh bia đá.

“Ta còn tưởng thiên phú của hắn mạnh tới mức nào, không ngờ chỉ là màu lam sơ cấp”

Thiên phú của Lý Phong chỉ đạt tới trình độ độ tử nội môn thôi à?”

“Nhưng mà như thế cũng là không tồi rồi, ít nhất thiên phú của hân còn mạnh hơn chúng ta”

Trên quảng trường, mọi người đều đang nhìn tấm bia đá, không nhịn được mà bàn tán.

“Màu lam sơ cấp?"

Lúc này, Lý Phong cũng đang nhìn tấm bia đá, sắc mặt hơi biến hóa

Dựa vào tốc độ luyện chế Thần văn và những thư tịch Thần văn mà hẳn từng nghiên cứu thì thiên phú của hẳn hắn là không chỉ như vậy mới đúng.

Nhưng bia Thiên Phú là chí bảo của phủ Thần Văn, chưa từng mắc lỗi bao giờ. Nếu như kiểm tra đưa ra kết quả như vậy, vậy thì những người khác cũng sẽ cảm thấy thiên phú của hắn chỉ tới mức đó.

“Đường trưởng lão, Lý Phong là do ngươi đưa về, ngươi có muốn đi sắp xếp cho hẳn không? Cho hắn đãi ngộ của đệ tử nội môn đỉnh cấp?"

Trong hư không, Trần Dương nhìn về phía Đường Trung Nguyên, dò hỏi: "Ngươi cũng nói tốc độ luyện chế Thần văn khí đỉnh của Lý Phong rất nhanh, có tiềm lực trở thành đệ tử nòng cốt, nói không chừng ngộ tính của hắn vượt xa người khác."

Bia Thiên Phú kiểm tra được thiên phú Thần Văn, nhưng lại không kiểm tra ra được một thứ, đó là ngộ tính. Ngộ tính cường đại thì có thể phân tích ra được thiên phú trên đồ án, nói như vậy thì thiên phú Thần văn sẽ không ngừng tăng lên, cấp bậc ở trên bia Thiên Phú cũng sẽ tăng lên.

Nhưng mà khả năng này lại rất nhỏ.

Ở trong phủ Thần Văn hiện nay, không có người nào có thể dựa vào ngộ tính của mình khiến cho bia Thiên Phú phát sinh biến hóa. Có một lần biến hóa gần nhất, nhưng cũng là chuyện của tám mươi năm trước rồi.

Tám mươi năm trước, có một vị thiên tài thiên phú chỉ là màu xanh sơ cấp, nhưng sau khi lĩnh ngộ được một tia văn lạc ở trên bia Thiên Phú thì lần kiểm tra tiếp theo đã lập tức tăng lên thành màu xanh cao cấp, gây ra chấn động lớn.

Đường Trung Nguyên lắc đầu, nhìn Lý Phong một cái: "Nếu như đã là thiên phú đệ tử nội môn bình thường thì cứ bồi dưỡng theo đệ tử nội môn bình thường đi. Nếu Lý Phong có tiềm lực đệ tử nòng cốt thì sau này tự nhiên sẽ bộc lộ ra ngoài, đến lúc đó lại nâng cao địa vị cho hẳn cũng vẫn kịp”

Đường Trung Nguyên nói xong thì thân ảnh lập tức biến mất khỏi nơi này.

Ông ta là trưởng lão của phủ Thần Văn, vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm. Lúc này, địa vị của Lý Phong ở trong lòng ông ta đã hạ thấp đi rất nhiều.

“Haizz, còn tưởng rằng trong phủ sẽ có thêm một đệ tử nòng cốt nữa."

“Đi thôi, nhìn xem biểu hiện sau này của Lý Phong như thế nào”

Sau khi Đường Trung Nguyên rời đi thì những vị trưởng lão khác cũng thở dài một hơi, sau đó nhanh chóng biến mất.

Trong hư không chỉ còn lại một mình Trần Dương.

Ong...

Dao động trên bia Thiên Phú nhanh chóng biến mất, sau đó Trần Dương trực tiếp xuất hiện trên quảng trường.

“Trần trưởng lão."

Mọi người trên quảng trường nhìn thấy người đàn ông này xuất hiện thì lập tức cung kính chào hỏi.

“Lý Phong có thiên phú màu lam sơ cấp, trở thành. đệ tử nội môn”

Trần Dương trực tiếp tuyên bố: “Mặt khác, trình độ thiên phú như vậy có thể gia nhập vào danh sách đệ tử khảo hạch. Thế nên, coi như là chọn ra Lý Phong trở thành người thứ nhất khảo hạch đệ tử ngoại môn tháng này.

Ông ta vừa dứt lời thì mọi người lập tức ồ lên.

“Bia Thiên Phú đã đưa ra kết quả kiểm tra của Ký Phong rồi, sao lại coi như hẳn là đệ tử ngoại môn tham gia khảo hạch?”

“Ta biết rồi, phủ Thần Văn chúng ta cũng từng có tiền lệ như vậy. Trong phủ tuyển chọn đệ tử nội môn vô cùng nghiêm khắc, đệ tử ngoại môn gian nan lâm mới có được một người thăng cấp. Hiện giờ, thiên phú của Lý Phong cũng chỉ gọi là đạt tới ngưỡng cửa đệ tử nội môn mà thôi. Nếu như Lý Phong tiến vào, rồi lại thêm một đệ tử ngoại môn tiến vào nữa, vậy thì sẽ trở thành có hai đệ tử thiên phú bình thường tiến vào nội môn. Thế nên phủ Thần Văn mới có quy định như thế.

“Đúng vậy, trước kia hình như cũng đã có hai lần xây ra chuyện như thế này rồi."

Mọi người không ngừng bàn tán xôn xao.

Phú Thần Văn bồi dưỡng thiên tài vô cùng nghiêm khắc, đệ tử ngoại môn vô số, nhưng đệ tử nội môn lại chưa tới một phần mười, điều này chứng tỏ mỗi một vị trí trong danh sách đều vô cùng quý giá.

Mọi người bàn tán xong thì cùng không nhịn được mà nhìn về một người. Chính là Vương Nguyên lúc mới đầu đang vô cùng đắc ý, nhưng lúc này lại siết chặt hai tay lại, vẻ mặt vô cùng âm trầm.

Anh ta chính là đệ tử ngoại môn xếp thứ nhất lần này, vốn dĩ có thể trở thành đệ tử nội môn, nhưng bây giờ lại trực tiếp bị Lý Phong làm rớt khỏi danh sách.