Thiên Hạ Vô Song

Chương 164: Ma Pháp Thị Nữ (2)



Công phu không phụ lòng người, rốt cuộc thời điểm Mạnh Hàn nắm giữ ĐịaThứ Thuật thì hai nữ cũng thuận lợi phóng xuất ma pháp thuẫn cơ bản nhất Chỉ có điều vừa bắt đầu ma pháp thuẫn thập phần yếu ớt, cộng thêmbản thân Mạnh Hàn là gà mờ, căn bản không có khả năng phát hiện.

Mạnh Hàn luyện tập Địa Thứ Thuật thì hai nữ không ngừng luyện tập ma phápthuẫn. Các nàng không có ma lực mạnh như Mạnh Hàn, cho nên các nàng điên cuồng luyện tập và minh tưởng như Mạnh Hàn. Rốt cục vào thời điểm MạnhHàn gặp phải tiễn của thủ lĩnh sa đạo bắn tới thì hai ma pháp thuẫn ngăn cản mũi tên bên ngoài thân thể của Mạnh Hàn.

- Các ngươi thật sự làm cho ta kinh hỉ.

Mạnh Hàn nhìn qua hai nữ khoa tay múa chân, trên mặt mỉm cười không có dừnglại. Cuối cùng nghe xong trong nội tâm Mạnh Hàn có một dòng nước ấm. Vìlàm cho hắn kinh hỉ mà hai nàng không ngừng luyện tập điên cuồng giốngnhư hắn, cuối cùng chỉ vì muốn làm cho hắn vui vẻ thôi.

Lãnh chúa đại nhân quả nhiên cao hứng, Demi cùng Diana tựa hồ so với Mạnh Hàncàng thêm vui vẻ. Hai gương mặt xinh đẹp giống nhau như đúc hiện ra hainụ cười thật tươi.

- Về sau không cần lén lút, ta luyện thì các ngươi cũng luyện tập cho tốt.

Mạnh Hàn sờ sờ đầu của Diana đang đấm chân cho hắn:

- Tiểu Demi cùng Diana của ta cũng là ma pháp sư, về sau có thể luyện tập với ta. Các ngươi trước luyện tập ma pháp thuẫn cùng một cái ma phápcông kích đi. Chờ các ngươi học được ta sẽ mua sách ma pháp cho cácngươi đọc. Chúng ta không đi ma pháp học viện, học ở trogn nhà là đượcrồi!

Hai nữ cười và gật đầu, giống như cùng học ma pháp với lãnh chúa đại nhân mới là chuyện tốt.

- Đây là cái gì?

Khi Mạnh Hàn cầm mấy tấm thiết kế ròng rọc thì giao cho huynh đệ Edwardcùng Edwin chế tạo, Ải nhân đại sư đang chỉ điểm lập tức đoạt lấy, dường như hiểu được kiểu dáng. Ném cho huynh đệ Ải nhân rồi đại sư đảo mắtnhìn qua Mạnh Hàn, Mạnh Hàn phải giải thích rõ ràng công dụng của nhữngthứ này cho hắn nghe.

Những chuyện này là Mạnh Hàn vì kiến thiếttòa thành mà thiết kế ra ròng rọc, mấy bộ ròng rọc cố định và mấy ròngrọc chạy, lợi dụng tọa kỵ của những sa đạo kia làm sức kéo có thể rấtnhẹ nhàng đem đá kéo lên cao. Đó cũng không phải là thiết kế quá vĩ đạigì, chỉ cần học qua trường vật lý cấp hai cơ hồ cũng có thể vẽ ra được.

Nhưng mà ròng rọc bình thường trong mắt của Mạnh Hàn chỉ là đồ vật bìnhthường, ở trong mắt của Ải nhân đại sư lại biến thành khiếp sợ. NgheMạnh Hàn giải thích công dụng một lần Ải nhân đại sư thậm chí hoài nghicó thật hay không. Chỉ dựa vào tổ hợp mấy cái bánh xe mang được vật nặng gấp mấy chục lần? Điều này sao có thể?

Giống như muốn tự taynghiệm chứng, lần này Ải nhân đại sư tự mình ra tay chế tạo tổ hợp ròngrọc. Nhưng mà Mạnh Hàn vẫn không có dạy hắn biện pháp sử dụng com-pa, dù sao là đại sư, muốn giải quyết đều có biện pháp. Mạnh Hàn đang suy nghĩ biện pháp hắn có vẽ chuẩn xác hay không, công nghệ thì bỏ qua. Đại sưtự mình động thủ cũng cho huynh đệ Ải nhân một cách học trực quan nhất,làm cho bọn họ được lợi ích không nhỏ.

Thời gian không tới haingày Mạnh Hàn cần phải làm cái gì đó hoàn thành. Trong đó kể cả yêu cầudây thép tinh tế của Mạnh Hàn. Những chuyện này Mạnh Hàn có ý định dùnglàm dây kéo, cho nên cần phải tăng cường độ của dây thừng.

Côngtác chuẩn bị đã sẵn sàng, chắc chắn cái giá đỡ này không cần làm gìđược, một loạt ròng rọc treo ở trên đỉnh, phía dưới là giá treo ròngrọc, sau đó thông qua một tổ hợp vận chuyển tạo thành máy móc theo ý của Mạnh Hàn.

- Đại sư, ngươi bình thường có thể năng đồ nặng bao nhiêu?

Trước khi thí nghiệm Mạnh Hàn cố ý hỏi Ải nhân đại sư.

- Ít nhất hai trăm cân!

Đại sư kiêu ngạo nói ra. Ải nhân rèn đại sư không phải thư sinh trói gàkhông chặt, thời điểm trả lời vấn đề đại sư còn nhìn qua Mạnh Hàn, giống như đang cười nhạo thân thể Mạnh Hàn chỉ là ma pháp sư đơn bạc.

- Như vậy, đại sư, nếu như nó, ta có thể dùng mấy cái này nâng đồ vật nặng ngàn cân lên ngươi có tin hay không?

Mạnh Hàn làm như không nhìn thấy ánh mắt chế nhạo của đại sư. Chỉ cười hỏi lại.

Tảng đá hai trăm cân và tảng đá một ngàn cân cùng bày ra một chỗ. Ải nhânđại sư đi đến bên cạnh tảng đá hai trăm cân, thân thể trùn xuống, haitay dùng lực, cáp một tiếng đã giơ khối đá kia lên cao. Dễ dàng nâng lên vượt qua đầu và đặt xuống, xem ra còn có thừa lực.

Lại đi tới bên cạnh tảng đá một ngàn cân, cầm lấy lay động vài cái, Ải nhân đại sư lắc đầu, chém đinh chặt sắt nói ra:

- Tuyệt đối không thể nào! Nếu như ngươi thật sự có thể nâng tảng đá to lớn này lên, ta sẽ giúp ngươi tu kiến tòa thành trì này.

- Tốt, đại sư, đây là do ngươi nói đấy.

Con mắt của Mạnh Hàn sáng ngời, đây quả thật là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống đầu của hắn. Hắn cho tổ hợp ròng rọc chạy, trên lý luận là dùngít sức lực gấp hai mươi lần. Cho dù cộng thêm trang bị ma sát và hao phí lực thì nâng một tảng đá nặng ngàn cân vô cùng dễ dàng.

Dâythừng treo một tảng đá lên, Mạnh Hàn một tay bắt đầu kéo dây. Trên thựctế kể cả huynh đệ Ải nhân nghe được Mạnh Hàn nói đều ôm thái độ hoàinghi giống như đại sư, nâng một tảng đá ngàn cân là chuyện bọn họ chưatừng nhìn thấy ai làm được.

Mạnh Hàn bắt đầu đi đi lại lại, dâythừng cũng bắt đầu được kéo căng lên, sau đó bắt đầu bị kéo dài. Trongánh mắt vô cùng khiếp sợ của mọi người thì tảng đá to lớn kia từ từ nâng lên khỏi mặt đất, chậm rãi nâng lên cao cao. Từ khi ròng rọc chuyểnđộng chậm chạp thì hòn đá cũng càng ngày càng cao.

Cái cằm của Howard đại sư lúc này có thể rơi xuống bàn chân rồi, ánh mắtcủa đám người chung quanh cũng giống như vậy, nhìn thấy khối đá càngngày càng cao như thế thì giống như nhìn thấy vong linh vậy.

Chỉcó hai tiểu thị nữ là chưa từng bao giờ hoài nghi lời nào của lãnh chúađại nhân cả. Nếu lãnh chúa đại nhân nói có thể, vậy nhất định có thể,đây vốn chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa, căn bản không có lý dohoài nghi.

Kéo một hồi lâu Mạnh Hàn cảm thấy khoảng cách khôngkhác lắm, quay đầu lại nhìn qua khối đá ngàn cân kia, bản thân hắn cũngcảm thấy vô cùng thỏa mãn. Bắt đâu buộc dây thừng vào một gốc cây to,Mạnh Hàn thản nhiên đi tới bên cạnh giá đỡ khối đá ngàn cân.

-Đại sư, tay nghề không tệ, tuy làm không phải quá tròn như yêu cầu,nhưng mà thủ công tới mức này cũng không phải ai cũng làm được đâu.

Mạnh Hàn nhìn kỹ tổ hợp ròng rọc khi chúng đang chạy thì thập phần tánthưởng. Dù nói cho Ải nhân đại sư phương phps com-pa khoanh tròn thìdưới tình huống không có máy móc chuyên dụng phụ trợ, thủ công muốn làmcho thật tròn cũng không phải một chuyện dễ dàng gì. Huống chi là chưatừng nói cho hắn biết. Đại sư chính là đại sư, tay nghề nhất lưu.