Thiên Hạ Vô Song

Chương 148: Sa Đạo Đột Kích (1)



Đây là điểm khiến Mạnh Hàn bất đắc dĩ, nhưng mà cũng là kế bảo vệ tínhmạng của Mạnh Hàn lâu dài. Hai nữ cần Mạnh Hàn trong thời gian không xác định, thời khắc cần nếu không có nói không chừng hôm nay Mạnh Hàn hoànthành hai bộ quần áo này ngày mai sẽ toi mạng. Tinh linh tộc được xưngthiện lương, nhưng mà chính trị gia của Tinh linh tộc không nhất định là thiện lương.

Nghe được có cơ hội gặp mặt nhau thường xuyên, tỷ muội tinh linh sắc mặt tốt hơn nhiều, Louise càng vui vẻ hỏi:

- Vậy phải bao lâu chúng ta mới gặp một lần?

- Không sai biệt lắm một năm a!

Mạnh Hàn suy nghĩ thời gian quá dài hắn cũng sợ hãi ma pháp trận xảy ra vấnđề, tuy là tài liệu ma pháp cao cấp nhất, nhưng dù sao cũng mới làm lầnđầu tiên, còn không biết hiệu quả cụ thể.

Bảo hiểm để đạt đượcmục đích nên chọn thời gian một năm. Nếu không một khi quần áo gặpchuyện không may Tinh linh tộc lại có tổn thương gì đó, đến lúc đó những đại nhân vật của Tinh linh tộc kia chắc chắn sẽ không trách bản thânbọn họ không nắm chắc thời gian, nhất định sẽ đem toàn bộ tính lên đầucủa mình. Đương nhiên Mạnh Hàn không thể không tiếp nhận giáo huấn lầntrước, hiện tại thực lực của chính mình không bằng tinh linh, dù là tiểu ma nữ của Tinh linh tộc mặt đối mặt nhục nhã mình Mạnh Hàn cũng chỉ cóthể chịu đựng.

Nhưng mà bề ngoài dường như hiện giờ thu liễm rấtnhiều, trong nội tâm Mạnh Hàn chắc hẳn cũng cảm nhận được, nhất định làtrừng phạt của các trưởng lão có tác dụng. Dường như sau đó gặp lại tiểu ma nữ nàng đã biến thành con người khác, đối với chính mình cũng kháchkhí rất nhiều.

Tinh linh tộc làm được điểm này khiến Mạnh Hàn cócảm giác không nói được nên lời. Thời điểm đối ngoại tuyệt đối khôngthừa nhận người nhà của mình sai, trở lại trong Tinh Linh tộc thì thanhtoán thành viên phạm sai lầm, chính mình về sau có nên học tập phươngpháp xử sự này hay không nữa?

Bất kể nói như thế nào thì qua hômnay Tinh linh tộc sẽ rời đi, rốt cuộc Mạnh Hàn cũng có thể yên tâm lớnmật nghỉ ngơi vài ngày. Cũng không cần lo lắng các tinh linh nhìn ra cái gì đó, thời gian sau này chắc sẽ sống khả giả hơn một chút.

- Ta trở về sẽ làm một bộ giống như của Louisa Louise các nàng, đợi ngày nào đó mặc lên cho ngươi nhìn.

Trước khi chia tay tiểu ma nữ mang theo hai nữ tinh linh cùng tỷ muội tinhlinh và rất khách khí nói lời cảm tạ với Mạnh Hàn, nét mặt tươi cười như hoa nhìn qua Mạnh Hàn nói ra dụng tâm của mình.

- Tốt!

Mạnh Hàn vẫy tay, đồng dạng cười trả lời thuyết phục lời của tiểu ma nữ,trong nội tâm suy nghĩ tốt nhất vĩnh viễn đừng có tới, nhưng mà nàng làm nguồn cung cấp ma lực luyện tập ma pháp thật sự là chuyện vui sướng.

Vừa nghĩ tới đây trong nội tâm cả kinh, loại hiệu quả không làm mà hưởngnày thật sự không nên dùng thường xuyên. Người cuối cùng nhất vẫn phảidựa vào chính mình, không có gì yên tâm bằng ma lực của bản thân hơn dưa vào người khác. Người khác chung quy vẫn là người khác.

Thời điểm hắn đang suy tư thì bỗng nhiên Grace đang vui vẻ chạy tới trước mặt của hắn, nói:

- Đại nhân, bọn người Elyse trở về!

- Bọn người Elyse trở về?

Mạnh Hàn liên tục nhiều ngày như vậy căn bản không suy nghĩ tới chuyện nàokhác. Vừa mới giải quyết xong công việc thì nghe được tin tức tốt, nhịnkhông được nhảy dựng lên, nói:

- Ở nơi nào? Về từ lúc nào thế? Có phải đều trở về an toàn hay không?

- Vâng, đại nhân, bọn họ đều an toàn quay về!

Trong nội tâm Grace từ trong những lời ân cần hỏi thăm của lãnh chúa đại nhân cũng có chút ấm áp. Đại nhân không hỏi mang về bao nhiêu kim tệ, hỏitrước tiên có phải an toàn hay không, phần tình nghĩa này làm cho nàngghi khắc trong lòng cả đời.

Hiện trường song bào thai không chỉcó một mình Grace, nghe được câu hỏi của Mạnh Hàn cũng không ít. Mọingười dường như cũng có tâm tư như vậy, có đại nhân như thế làm sao bọnhọ không cống hiến hết mình cơ chứ.

- Đi, đi xem!

Elysetrở về, hơn nữa Grace còn mang theo vẻ mặt tươi cười tới đây nhất địnhlà tin tức tốt. Mà Elyse có thể mang đến tin tức tốt thì chỉ có một màthôi, đó chính là đống tác phẩm nghệ thuật của Tinh linh tộc đã bán được rồi.

Một đường đi theo Grace lại không có rời khỏi phủ lãnhchúa, trực tiếp đi tới tầng hầm ngầm mà Grace cùng Elyse tạo ra chứa kim tệ. Nơi này ẩn mật cho nên ít người biết tới.

- Đại nhân!

Elyse nhìn thấy Mạnh Hàn cũng thập phần vui vẻ, đứng dậy quỳ một gối với Mạnh Hàn.

- Trở về, trở về là tốt rồi.

Mạnh Hàn nhìn thấy mặt mũi Elyse tràn đầy vui vẻ, tâm tình của bản thân cũng không tệ. Hôm nay quả thực là tam hỉ lâm môn, Tinh linh tộc tiểu ma nữcác nàng rời đi, Elyse trở về, nhưng lại mang về tin tức tốt, ông trờicủa thế giới này không bạc đãi bản thân mình mà.

- Gầy đi nhiêu!

Sau khi bắt chuyện với mọi người vừa trở về, ánh mắt Mạnh Hàn lại tập trung vào mặt của Elyse, chỉ nói ba chữ đã làm cho Elyse cảm thấy mình đi một chuyến này chịu bao nhiêu khổ nhọc cũng xứng đáng. Trong hốc mắt bấttri bất giác có chút ướt át, trong nội tâm vô cùng ôn hòa.

- Tất cả mọi người vất vả!

Nhìn thấy người đi ra ngoài trở về không thiếu ai Mạnh Hàn thập phần vui vẻ, nói thật một chuyến này Mạnh Hàn bảo Elyse chạy đi cũng cảm thấy lolắng. Đã sợ hãi Elyse không được người ngoài tiếp nhận, lại sợ hãi cácnàng mang tài vật trở về bị đạo tặc uy hiếp, hiện tại trở về an toànMạnh Hàn mới thật sự là buông lỏng một hơi.

- Đem tin tức tốt nói một lần cho ta biết đi, để cho ta cao hứng một chút.

Mở ra cánh tay như ôm mọi người vào lòng. Cao hứng bừng bừng nói ra.

Elyse cùng Kiều không có lên tiếng chỉ tránh ra, sau đó cả hai người lùi saulưng các đội viên, đội viên cũng tránh ra xuất hiện một khu vực vòng óng ánh.

- Ờ!

Mạnh Hàn khoa trương quát to một tiếng, sau đóthò tay đưa lên miệng, lúc này huýt lên một cái, sau đó trong ánh mắtngạc nhiên của mọi người hắn như mũi tên bước lẻn đống kim tệ vàng óngánh kia, dùng một động tác như gà mái ấp trứng đem một đống lớn kim tệôm vào trong tay của mình.

Một đám người muốn cười nhưng lạikhông dám cười, nhìn qua bộ dáng khoa trương của Mạnh Hàn thì cố nénlại, sau đó rốt cuộc không nín được ồn ào bật cười lên ha ha ha ha, cảtầng hầm ngầm lập tức tràn ngập nụ cười vô cùng vui vẻ. Mạnh Hàn cũng ýthức được động tác của mình vừa rồi là bao nhiêu bất nhã, bị mọi ngườicười thì hắn cũng cũng vui sướng cười rộ lên.

Tiếng cười sungsương vang vọng khắp hầm ngầm bay tới bầu trời. Mà trên bầu trời một đám mây dường như cảm ứng được vui sương trong nội tâm của mọi người, trêntrời hiện ra một gương mặt cười.

Cười một hồi lâu âm thanh mọingười mới chậm rãi thấp xuống. Kiều nhìn qua tình hình này và ra điệu bộ cho vệ đội, mọi người ai cũng không có nhiều lời nối đuôi nhau rời đi.Chỉ để lại nơi này cho Mạnh Hàn cùng với hai thị nữ thiếp thân và haiquản gia..