Thiên Đế Vô Thượng

Chương 51: Thuần hóa Luyên Ngục sư vương



Hung thú sâm lâm.

Luyện Ngục sư vương lần này muốn tất tay một lần, thắng nó có thể thoát đi, thua vậy không cần phải nói.

Ngoài trận pháp Lục Nam cũng nhận thấy Luyện Ngục sư vương dị động, hắn ngay lập tức dừng hấp thụ phân hỏa, pháp quyết biến đổi, trận pháp cũng theo đó được tăng cường.

Cùng lúc đó Luyện Ngục sư vương cũng súc thế thành công, quanh thân nó luyện ngục tử hỏa cùng tử luyện ma lôi ngày càng lớn lên, theo một tiếng trầm đục vang lên cả hai không ngừng hướng xung quanh khuếch tán, trận pháp rung lắc dữ dội.

Lục Nam pháp quyết không ngừng biến đổi, hắn suất ra không ít thiên tái địa bảo cung cấp trận pháp vận chuyển.

Luyện Ngục sư vương công kích không ngừng nghỉ trong suốt nửa canh giờ cuối cùng trận pháp vẫn là không chịu nổi xuất hiện một đạo vết nứt.

Lục Nam lông mày hơi níu một cái, hắn thật không ngờ luyện ngục sư vương như vậy hung hãn, nửa canh giờ không ngừng công kích, đến “khốn thiên trận” cũng xuất hiện tình huống không kham nổi.

Hắn pháp quyết lại biến đổi, nhất thời trận pháp kim quang đại thịnh, vô tận linh khí cùng thiên tài đại bảo bị hấp thu, trận pháp vết nứt cũng lấy mắt thường có thể thấy lành lại.

Hai bên giằng co suốt bảy ngày bảy đêm, lúc này trong trận pháp Luyện Ngục sư vương sức lực đã hao mòn hầu như không còn nó công kích cũng yếu đi rất nhiều.

Đến ngày thứ tám, Luyện Ngục sư vương công kích đã vô cùng yêu kém cơ bản không gây ra cái gì.

Ngoài trận pháp Lục Nam cũng không khá hơn là bao, vì trận giao tranh này hắn thiên tài đại bảo cướp được trong thần điện hao tổn hầu như không còn, linh lực vì duy trì trận pháp cũng hao tổn không ít, nhưng vẫn giữ lại không ít linh lực.

Trận giao tranh giữa một người một thú này tuyên cáo Lục Nam chiến thắng.

Trong trận pháp Luyện Ngục sư vương nằm bệt xuống đất, nó đã nhận mệnh nhưng làm cho nó bất ngờ chính là Lục Nam tinh thần lực cùng thần hồn như thủy triều tràn vào thần hồn của nó.

Luyện Ngục sư vương thần hồn đại chấn, Lục Nam đây là muốn biến nó thành thú sũng a.

Trầm rống một tiếng, Luyện Ngục sư vương thần hồn kiến trì chống lại Lục Nam thần hồn cùng tinh thần lực, lần này nó thà chết chứ không khuất phục.

Lục Nam cũng không nóng nảy, hắn tinh thần lực cùng thần hồn không ngừng công kích Luyện Ngục sư vương thần hồn phòng ngự, phương hoàng hư ảnh xuất hiện sau lưng, thuộc về phượng hoàng uy áp không ngừng hướng Luyện Ngục sư vương tràn qua.

Luyện Ngục sư vương tâm thần đại chấn, phượng hoàng uy áp đối với nó có thự nhiên áp chế, nhưng một cái tiệm cận yêu hoàng làm sao khất phục dễ dàng như vậy, nó cắn chặt răng thần hồn phòng ngự vẫn không buông lỏng chút nào.

Lục Nam không ngừng dùng tinh thần lực, thần hồn, phượng hoàng uy áp cho Luyện Ngục sư vương áp tới, quá trình này thực hiện trong suốt một ngày một đêm.

Lúc này cả hai đều đã rơi vào mỏi mệt, hai bên lực lượng cũng giảm bớt đi rất nhiều, ngay lúc Luyện Ngục sư vương nghĩ Lục Nam sẽ từ bỏ thì một loại cường đại uy áp lại hướng nó ép tới.

Luyện Ngục sư vương kinh hô một tiếng, uy áp này không phải phương hoàng uy áp mà là một loại hoàn toàn mới, chân long uy áp.

Ngoài trận pháp Lục Nam không nhịn được mà nở nụ cười, chân long uy áp này chính là đến từ giọt long huyết tại thần điện kia.

Trong trận pháp Luyện Ngục sư vương vốn đã tâm thần mệt mỏi, nào có thể chống lại chân long loại này uy áp nó nằm bệt xuống đất, khé miệng không ngừng rên rỉ, trong đôi mắt toàn là hoảng sợ.

Lục Nam ngay lập tức nắm bắt thời cơ, hắn tinh thần lực cùng thần hồn hướng Luyện Ngục sư vương công kích mà đi.

Lần này Luyện Ngục sư vương phòng ngự không còn ngăn càn được Lục Nam tinh thần lực cùng thần hồn như trước nữa, nương theo thần hồn phòng ngự bị phá, Luyện Ngục sư vương thần hồn bị Lục Nam công kích, tách rời không ngừng có tinh thần ý chí muốn đem nó thuần phục.

Luyện Ngục sư vương vẫn giữ lại cuối cùng một chút phản kháng nhưng rất nhanh đều bị Lục Nam tinh thần lực cùng thần hồn cho phá, nó cuối cùng phải làm ra lựa chọn hoặc là chết hoặc là thuần phục.

Nửa canh giờ qua đi, Lục Nam pháp quyết vừa bấm, trận pháp bắt đầu tán đi, Luyện Ngục sư vương thân hình lại lần nữa hiển lộ mà ra nhưng nó không lựa chọn phản kháng hay bỏ chạy mà đến bên cạnh Lục Nam quỳ hai chân trước xuống biểu thị tôn kính, Lục Nam cũng vươn tay xoa đầu nó.

Hiền nhiên Luyện Ngục sư vương đã lực chọn hướng Lục Nam thuần phục.

Nó cũng đã nghĩ kĩ, thuần phục bản thân liền có thể sống, có thể sống liền có vô vàn khả năng tốt hơn so với chết rất nhiều, quan trọng là Lục Nam đem cho nó một cảm giác vô cùng cường đại cùng thần bí, hắn dùng đồ vật Luyện Ngục sư vương chưa từng thấy qua bao giờ lần này theo thuần phục Lục Nam với nó có thể là một cọc cơ duyên.

“haha, ngươi lựa chọn rất đúng, vì lựa chọn của ngươi ngày hôm nay ta giúp ngươi xung kích yêu hoàng cấp bậc”

Lục Nam cười lớn nói, lần này hắn thật phát, có được Luyện Ngục sư vương làm sủng thú hắn làm việc cũng thuận tiện hơn rất nhiều, có yêu hoàng thú sũng rất nhiều chuyện hắn không cần phải nhúng tay.

“Ta ơn chủ nhân”

Luyện Ngục sư vương ánh mắt lóe lên sư kinh ngạc Lục Nam vậy mà giúp hắn tiến vào thú hoàng cảnh, không lẽ Lục Nam định trả lại cho nó luyện ngục sử hỏa phân hỏa.

“Được rồi trước hồi phục một chút sau đó về ngươi động phủ”

Lục Nam phân phó nói, trong tay hắn xuất hiện hai khỏa đan dược, một khỏa để bản thân phục dụng một qua đem cho Luyện Ngục sư vương.

Vậy là một người một thú ngồi tại bình nguyên không ngừng hập thu linh khí khôi phục thực lực.

Hai canh giờ qua đi, Lục Nam linh lực khôi phục được không ít hắn đứng dậy duỗi duỗi vai, Luyện Ngục sư vương cũng theo hắn đứng dậy, tuy nó không có âm dương thần thể loại này nghịch thiên thể chất nhưng yêu thú khả năng hồi phục so với nhân loại cường đại rất nhiều, hai canh giờ này nó khôi phục không kém Lục Nam là bao.

Một người một thú thoáng vận động rân cốt sau đó liền hướng Luyện Ngục sư vương động phủ mà đi.

Luyện Ngục sư vương động phủ.

Nhìn thấy một mảnh vườn không nhà trống động phủ, Luyện Ngục sư vương trái tim đau nhói không thôi nhưng nó cũng không giám nói cái gì mà chỉ hơi liếc mắt nhìn Lục Nam một chút.

Lục Nam khổng để ý, hắn nhanh hướng phân hỏa chỗ trước kia mà đi.

Đến nơi, Lục Nam đem một phần ba luyện ngục tử hỏa phân hỏa cho phóng xuất, theo đó là không ít hỏa hệ khoáng thạch cùng hai gốc hỏa hệ hoàng cấp linh dược, hai gốc hoàng cấp linh dược này chính là Lục Nam còn lại duy nhất hai cây hoàng cấp hỏa hệ linh dược, hắn giờ chỉ còn lại ba cây hoàng cấp linh dược.

Luyện Ngục sư vương nhìn thấy Lục Nam chỉ đem phần ba phân hỏa phóng xuất trong lòng nhất thời buồn bã nhưng tại nhìn thấy hai cây hỏa hệ hoàng cấp linh dược đôi mắt nhất thời tỏa sáng, có hai cây này hoàng cấp hỏa hệ linh dược nó vào yêu hoàng tỉ lệ so với trước càng cao hơn.

Không những thế, Lục Nam còn xuất ra một viên màu đỏ khoáng thạch, bên trong tản mát ra vô cùng khủng bố, nóng bỏng lực lượng.

Viên này khoáng thạch cũng được Lục Nam lấy tại thần điến, nó chính là từ một loại nào đó thiên hỏa uẩn nhưỡng mà thành, bên trong lực lượng vô cùng to lớn, cho dù đã qua thời gian dài bào mòn, năng lượng bên trong bị xói mòn nghiêm trọng nhưng vẫn gấp mấy chục lần những hỏa thạch kia.

Lục Nam đem khoáng thạch đặt bên dưới luyện ngục tử hỏa phân hỏa, nhất thời phân hỏa phát ra ánh sáng cùng nhiệt độ càng nồng đậm, luyện ngục tử hỏa phân hỏa lấy mắt thường có thể thấy được phát triển.

Nhìn thấy tất cả Luyện Ngục sư vương thoáng chốc hào hứng hắn lên, có hai cây hoàng cấp hỏa hệ linh dược cùng luyện ngục tử hỏa phân hỏa nó tiến vào yêu hoàng đã là chuyện chắc như đinh đóng cột.

“Đa tạ chủ nhân”

Luyện Ngục sư vương đối Lục Nam cảm kích nói, nó lần này thật sâu cảm nhận được bản thân lựa chọn thuần phục là đúng, ít nhất lần này thuần phục giúp nó tiến vào yêu hoàng chắc chắn rất nhiều.

“Được rồi ngươi yên tâm tiến giai đi, sau khi tiến giai đến đại Chu quốc hoàng thành phụ cận, ta sẽ tự biết tìm ngươi.”

Lục Nam khoát tay nói.

Sau lần này hắn định đến hoàng thành một chuyến, Lưu Vân cùng Hồng Nguyệt ước hẹn chỉ còn hơn nửa năm là sẽ tiến hành, hắn muốn đến hoàng thành một chuyến sau đó đến Huyền Vân tông dù sao hoàng thành cùng Huyền Vân sơn cách nhau chỉ có năm mươi dặm chi địa.

Luyện Ngục sư vương ánh mắt lóe lên sư kinh ngạc nhưng vẫn đáp ứng nói:

“Tuân lệnh chủ nhân”

“Ừm”

Lục Nam hơi gật đầu một cái, tiếp theo hắn tại Luyện Ngục sư vương động phủ bố chí một cái tụ linh trận, một cái cách âm trận sau đó mới rời đi.

Tại Lục Nam đoàn người từng ở sơn động.

Lúc này Kiếm Sinh, Lưu Vân cùng yêu xà đang tại hang động chờ đợi Lục Nam, mấy ngày này bọn hắn tâm thần đều như ngồi trên đống lửa, Lục Nam đến bây giờ còn chưa trở lại.

Đột nhiên phía xa xuất hiện một vệt độn quang, Lục Nam xuất hiện trước mặt mọi người.

“Sư tôn”

Kiếm Sinh cùng Lưu Vân đồng thời hô lớn, trong mắt lệ nóng lan tràn, cuối cùng sư tôn cũng về rồi.

“Được rồi đừng khóc, nam nhi khóc lóc cái gì chứ”

Lục Nam đối mọi người tùy ý nói, trong lòng lại xuất hiện một cỗ không hiểu nhu hòa.