Thiên Đế Vô Thượng

Chương 133: Lễ xuất quân, nguy cơ mới



Ngạo Thiên thành, lúc này Ngạo Thiên thành đứng lấy vô số tu sĩ, bọn hắn đang làm lễ xuất quân, qua một thời gian chỉnh đốn, hôm nay Lục Nam quyết định xuất quân tiêu diệt những thế lực tàn dư kia.

Lần này xuất quân, Lục Nam quyết định phải đi năm vị võ hoàng cường giả cùng năm mươi vị võ vương, võ linh có khoảng ba người.

Lãnh đạo cuộc xuất quân này chính là Tức Tản, tiếp sau là Luyện Ngục yêu hoàng, còn lại ba vị võ hoàng lần lượt là Đông Phương Doanh, Diệp Thiên Hoành, cùng Kiếm Sinh, bọn hắn đều thuộc chiến lực cao nhất trong số võ hoàng cường giả.

Năm mươi vị võ vương đều là từ võ vương tứ trọng trở lên, trong đó võ vương lãnh tụ là Lưu Vân, tiếp theo là Lưu Trọng, Lạc Hà Đức, trong đó Lưu Vân là võ vương cực hạn chi cảnh, Lưu Trọng cùng Lạc Hà Đức đều là võ vương đỉnh phong chi cảnh.

Võ linh cao thủ tất cả đều được lấy từ Trấn Thiên quân, bọn hắn cường đại có thể nghĩ.

Đến giờ ngọ, đám người đã tập hợp đông đủ, tất cả Ngạo Thiên thành chúng cao tầng đều tập hợp đông đủ, Tức Tản đám người đều đã nghiêm chỉnh đứng đó, cho dù là những cái kia bị thương nặng võ hoàng cường giả cũng đều xuất hiện, tất cả nghiêm chỉnh đứng tại hai bên chờ đợi thành chủ của bọn hắn xuất hiện.

“Giờ lành đã tới, xin mời thành chủ chủ trì lễ xuất quân”

Thấy đã đến giờ, Trần Nhật Nam hộ lớn đè lại đang xôn xao đám người, nhất thời không khí trang nghiêm bao trùm toàn bộ hiện trường.

Không lâu lắm, Lục Nam nhẹ nhàng từ trên thiên không bay xuống, hắn không lựa chọn trực tiếp bay lên đài cao mà chọn từng bước một đi lên.

“Thành chủ uy vũ, Thiên thành bất diệt”

“Thành chủ uy vũ, Thiên thành bất diệt”

“Thành chủ uy vũ, Thiên thành bất diệt”

...

Theo Lục Nam từng bước đi lên, Ngạo Thiên thành không ngừng hô vang câu nói: “Thanh chủ uy vũ, Thiên thành bất diệt”, trong lòng bọn hắn Lục Nam chính là Ngạo Thiên thành lãnh tụ, là Ngạo Thiên thành thần, có thành chủ tại Ngạo Thiên thành liền không ngừng cường đại.

Lục Nam đi lên đài cao, hắn giơ tay lên làm lắng lại đang reo hò đám người, ngừng một chút Lục Nam mới từ từ nói

“Hôm nay là ngày chúng ta Ngạo Thiên thành tu sĩ xuất quân tiêu diệt thế lực đối nghịch, lần này xuất quân sẽ do Tức Tản hộ pháp lãnh đạo, toàn quân đều do Tức Tản hộ pháp sắp sếp, ta mong lần này xuất quân các ngươi có thể làm dương chúng ta Ngạo Thiên thành uy danh, để Ngạo Thiên thành trở thành Đông Vân vực lãnh đạo cao nhất, cho toàn bộ Đông Vân vực chúng tu sĩ biết chúng ta Ngạo Thiên thành chính là Đông Vân vực cường đại nhất thế lực, là Đông Vân vực bá chủ.”

Lục Nam giọng nói tại trong tai mỗi người ở đây không ngừng quanh quẩn, hắn nói rất ít nhưng tại chúng tu sĩ nghe ra so bất kỳ lời nói dài dòng nào còn tốt hơn, đám người bị Lục Nam lời nói làm cho dâng lên một cỗ hùng tâm tráng trí, cho dù là Tức Tản cũng cảm thấy tim đập nhanh, trong lòng nhiệt huyết được kéo cao không ít.

Ở đây người ai không muốn kiến công lập nghiệp, ai không muốn trở thành Đông Vân vực này đứng đầu cường giả, Lục Nam lời nói tuy ngắn nhưng bao hàm mọi thứ, khiến đám người nhiệt huyết dân trào.

“Cẩn tuân thành chủ chi lệnh, ta xin lấy mạng sống ra đảm bảo lần này xuất quân tất diệt trừ toàn bộ các thế lực đối nghịch dương Ngạo Thiên thành”

Tức Tản hô lớn một tiếng.

“Diệt toàn bộ thế lực đối địch, dương Ngạo Thiên thành uy danh”

“Diệt toàn bộ thế lực đối địch, dương Ngạo Thiên thành uy danh”

“Diệt toàn bộ thế lực đối địch, dương Ngạo Thiên thành uy danh”

...

Chúng tu sĩ trăm miệng một lời hô lớn, mỗi người trong mắt đều tràn đầy nhiệt huyết, Lục Nam nhìn thấy mọi chuyện đã tốt lúc này mới biết mất trên đài cao, hắn cần trở về phế quan điều dưỡng bản thân một chút sau đó thử đột phá càng cao cảnh giới.

Lễ xuất quân diễn ra thêm hai canh giờ nữa, lúc này Tức Tản mới dẫn đầu chúng tu sĩ trùng điệp rời khỏi Ngạo Thiên thành.

Cùng lúc đó, tại Đông Vân vực phía tây, nơi này là Thường Xuân đường phụ trách khu vực.

Thường Xuân đường kiến lập ba ngàn năm, bên trong có ba vị võ hoàng cường giả, trong đó đúng đầu cường giả cũng là Thường Xuân đường đường chủ có tu vi võ hoàng tứ trọng.

Thường Xuân đừng đứng đầu tất cả mấy ngàn dặm phạm vi quanh đây, không một thế lực nào dám cùng bọn hắn đối đầu.

Nhưng hôm này Thường Xuân đường bị ngậm trong khói lửa, tiếng chém giết, tiếng kêu là không ngừng vang lên.

Trên không trung, Thường Xuân đường đường chủ thân thế nhuốm máu đang bị bốn người mặc áo đen vây công, bốn người này đề có võ hoàng tứ trong cảnh giới.

“Các ngươi rốt cuộc là người phương nào, Đông Vân vực không có các ngươi phục sứ như vậy, chúng ta vốn là nước sông không phạm nước giếng các ngươi vì sao muốn đuổi tận giết tuyệt.”

Thường Xuân đường đường chủ hổn hển nói, hôm nay bọn hắn Thường Xuân đường bị một đám cường giả đột kích, bọn hắn thấp nhất đêu là võ vương đại viên mãn cường giả, võ hoàng cường giả có bảy tên, Thường Xuân đường còn lại hai vĩ võ hoàng cường giả đều bị bọn hắn giết chết, còn mỗi mình Thường Xuân đường đường chủ.

“Haha, một đám nhỏ yếu sâu kiến cũng muốn biết thân phận của chúng ta, ngươi xuống địa ngục rồi hỏi đi”

Một tên mặc áo đen trung niên nhân cười nói, tiếp theo bọn hắn đồng loạt ra tay hướng Thường Xuân đường đường chủ công kích đi qua.

Thường Xuân đường đường chủ vội vàng thi triển thủ đoạn phòng ngự nhưng vô dụng, hắn tu vi chỉ là võ hoàng tứ trọng, đối phương tu vi cũng là võ hoàng tứ trọng nhưng lại có tận bốn người, dưới tình huống chênh lệch về số lượng như vậy căn bản không có cửa nào cho Thường Xuân đường đường chủ, cuối cùng theo một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hắn bị chon vùi bởi bốn tên áo đen công kích.

Sử lý một chút, cung chủ sắp giá lâm nơi đây không được để bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn sảy ra, nếu không chúng ta đều sẽ bị cung chủ trách tội, đến lúc đó đừng hòng có người sống sót.

Trong hư không đột nhiên vang lên một giọng già nua, một vị trạc thất tuần lão giả chầm chậm từ trên thiên khung rơi xuống, tuy nhìn hắn rất già nua nhưng trên thân hắn tản mát ra một cỗ vô cùng cường đại khí tức, người này tu vi đã đạt đến võ hoàng đại viên mãn cảnh giới.

“Đúng, chúng ta liền đi làm ngay”

Bốn tên võ hoàng tứ trọng nhao nhao hành lễ, sau đó gia nhập phía dưới chiến trường, có được bốn vị võ hoàng cường giả gia nhập, Thường Xuân đường rất nhanh liền tan rã, nửa canh giờ qua đi, trên dưới Thường Xuân đường mấy ngàn người không còn một ai sống sót.

Trên không trung lão giả điềm nhiên nhìn lấy Thường Xuân đường hủy diệt, sau khi người cuối cùng của Thường Xuân đường ngã xuống hắn mới hướng một phương hướng bay đi, phương hướng này là hướng một cái võ hoàng cấp thế lực khác mà đi.

Cung chủ của bọn hắn kỳ hạn cho bọn hắn trong vòng năm năm chiêm lấy phân nửa Đông Vân vực phía tây làm căn cứ cho việc chiếm cứ Đông Vân vực, bọn hắn cũng phải nhanh thực hiện nếu không cung chủ bên kia trách tội xuống bọn hắn chỉ sợ không gánh nổi.

Mấy người này không phải ai khác chính là Hắc Nguyên cung người, mấy tháng trước Hắc Vân cho bọn hắn một nhiệm vụ đó là đến Đông Vân vực khu vực phía tây thanh trừ tất cả các thể lực ở đây mở đường cho bọn hắn Hắc Nguyên cung chuẩn bị tiến đánh Đông Vân vực, Hắc Vân còn hạn định cho bọn hắn trong vòng năm năm phải làm xong để Hắc Nguyên cung có thể chuẩn bị bước tiếp theo nếu không được vậy sẽ xử theo luật.