Thiên Đế Vô Thượng

Chương 112: Gặp lại Xà Lạn



Thiên Xà quốc hoàng cung.

Xà hoàng cùng Xà Nguyên hai người không ngừng va chạm với nhau, mỗi chiêu mỗi thức đều có uy lực kinh người, cho dù là võ vương cường giả cũng không dám tới gần sợ bị hai người chiêu số làm cho bị thương.

Xà Nguyên tu vi cũng không thấp võ hoàng nhị trọng cảnh giới nhưng đối mặt thân chinh bách chiến Xà hoàng hắn liền không ngừng rơi vào thế hạ phong.

“Các ngươi còn đứng xem sao, còn không nhanh giúp ta một tay”

Xà Nguyên bị Xà hoàng một quyền đánh bay về sau, hắn hướng Phi Thiên hoàng cùng Lương hoàng hai người nói, Phi Thiên hoàng cùng Lương hoàng hai người liếc nhau một cái sau đó đồng thời lao vào chiến trường, bây giờ việc cấp bách trước mắt chính là nhanh chóng giải quyết Xà hoàng, sau đó đợi Xà Mạn La đột phá song, nhân lúc nàng còn chưa khôi phục đem giết như vậy mới có thể nhanh chóng kết thúc trận chiến này.

“Hôm nay ta sẽ cho các ngươi thấy Thiên Xà quốc cường đại”

Xà hoàng nhẹ nói một câu, tiếp theo hắn bấm ra một đạo pháp quyết, Xà hoàng trên thân không ngừng chảy ra huyết dịch nhưng hắn không dừng lại, thẳng đến huyết dịch nhuôm đỏ thân thể hắn, tất cả huyết dịch liên kết trên thân thể hắn tạo thành một cái trận pháp đồ án.

“Hiện ta tinh huyết mời Xà tổ xuất thủ”

Xà hoàng hét lớn một tiếng, Thiên Xà quốc hoàng cung kiến trúc nhao nhao sụp đổ một cái cực lớn xà cốt từ dưới đất hiện lên.

“Haha, hôm nay ta sẽ cho các ngươi thật sâu cảm nhận được tấn công Thiên Xà quốc chính là các ngươi quyết định sai lầm nhất”

Xà hoàng cuồng hét một tiếng sau đó hắn cùng cốt xà đầu lâu dung hợp làm một, cố xà trong mắt xuất hiện hai đoàn lửa đỏ, khiến người ta cảm thấy không hiểu thấu sợ hãi.

Cố xà này chính là cùng Thiên Quang hoàng năm đó bầu bạn bạch xà, sau khi nó chết Thiên Quang hoàng sử dụng đặc thù thủ đoạn biến nó thành một cái bạch cốt khôi lỗi dùng để bảo vệ Xà Quang thành, nhưng muốn kích hoạt bạc xà cốt phải có võ hoàng cường giả hiến tế tự thân tinh huyết mới được, người hiến tế tinh huyết hiển nhiên cũng không sống được lâu.

Bạch xà trước kia cùng Thiên Quang hoàng chinh chiến, tu vi tất nhiên cao đến dọa người, tuy đã chết nhưng nó bạch cốt vẫn như cũ vô cùng cường đại hơn nữa lịch đại Thiên Xà quốc quốc chủ còn không ngừng đem bạch cốt khôi lỗi tăng cấp bởi vậy bạch cốt khôi lỗi lực lượng tuyệt đối là vô cùng kinh khủng, đạt tới võ hoàng trung giai cấp bậc.

Không những thế, bạch cốt còn có thể cùng Xà hoàng lực lượng điệp gia kiến nó lực lượng tăng lên rất nhiêu, bây giờ bạch cốt khôi lỗi lực lượng đã đạt đến võ hoàng ngũ trọng cấp bậc.

Đối diện Phi Thiên hoàng ba người cũng cảm nhận được cốt xà cường đại lực lượng cả ba trên mặt đều mang lên vẽ sợ hãi, đối diện cốt xà lực lượng khiến bọn hắn cảm nhận được tử vong uy hiếp lực.

“Chuyên này rốt cuộc là sao, Xà Nguyên ngươi dám đem chuyện này dấu chúng ta”

Lương hoàng nổi giận nói, nếu hắn biết Thiên Xà quốc còn để lại một chiêu cường đại như vậy, đánh chết hắn cũng không đi.

“Ta làm sao biết được cơ chứ, nếu biết ta còn lao đầu vào đây hay sao?”

Xà Nguyên cũng tức giận nói, hắn thật không ngờ chuyện lại thành như vậy, dưới hoàng cung vậy mà ẩn đấu một cái cường đại xà cốt khôi lỗi.

“Được rồi, chuyện đến nước này có cãi nhau thì giải quyết được gì, bây giờ chuyện quan trọng là đối phó đối diện cốt xà nếu không chỉ sợ bọn hắn đều sẽ táng thân nơi đây.

Lương hoàng cùng Xà Nguyên cũng ý thức được chuyện này nặng nhẹ, hai người đồng thời nhìn lấy cự đại cốt xà, đúng vậy a bây giờ truyện cấp bách trước mắt chính là đối phó cự cốt kia.

“Haha, các ngươi muốn đối pho xà tổ để lại thi cốt, đúng là ngây thơ, hôm nay không ai có thể rời khỏi đây”

Xà cốt mở miệng nói tiếng người, giọng nói vang lên là của Xà hoàng, hiển nhiên là hắn đã cùng xà cột hợp làm một.

“Không cần nói nhiều với hắn, cùng nhau lên đi”

Phi Thiên hoàng quát lạnh một tiếng sau đó dẫn đầu lao lên, Lương hoàng cùng Xà Nguyên hai người cũng đồng thời xuất thủ.

Đố diện cốt xà cũng gầm thét một tiếng sau đó cùng ba người va trạm.

“Oanh”

Bốn vị cường giả trên không trung va chạm, xung quanh kiến trúc nhao nhao sụp đổ, linh khí khuếch tán cũng đủ làm võ linh cao thủ bị thương.

Thiên Xà quốc địa lao tầng cuối.

“Xà Lạn đang ngồi tĩnh tọa trên giường đá, mấy năm qua nàng bị khốn tu vi không thể tu luyện linh lực nhưng nàng vẫn luôn tu luyện tinh thần lực, bây giờ Xà Lạn tinh thần lực đã đạt đến cấp ba mươi chín trung kỳ.”

Xà Lạn cũng cảm nhận được bên ngoài sảy ra chuyện nhưng nàng bị nhốt ở đây, dù muốn giúp nhưng cũng lực bất tọng tâm, nàng chỉ có thể tại nơi đây tiếp tục tu luyện.

“Oanh oanh oanh”

Đột nhiên vô số tiếng oanh minh vang lên làm Xà Lạn từ trong tu luyện tỉnh lại, nàng níu mày nhìn vào tối đen hành lang, có người đang cưỡng ép đi vào trọng ngục này.

Xà Lạn phán đoán có kẻ đang muốn đến đây, bình thường chuyện này là không thể nhưng bây giờ khác biệt, tuy không biết bên ngoài sảy ra chuyện gì nhưng Xà Lạn có thể cảm nhận được bên ngoài chiến sự hết sức căng thẳng, có cường giả muốn phá trọng ngục nhằm gây rối cũng không phải không có khả năng.

Xà Lạn tinh thần lực triệt để triển khai tạo thành vô số tinh thần lực cây trâm, chỉ cần có kẻ cưỡng ép xông vào nơi đây nàng liền phát động công kích.

“Oanh”

Lại một tiếng oanh minh vang lên, một bóng người đang nhanh chóng lao đến, trên thân hắn bộc phát ra khí tức khiến Xà Lạn tim đập nhanh.

“Võ hoàng cường giả”

Đây là suy nghĩ duy nhất của Xà Lạn lúc này, nhưng nàng không sợ hãi, là người sắp chết nàng có gì mà sợ cơ chứ, nếu không phải đối phương đối thủ vậy trực tiếp tự bạo tinh thần lực, cho dù không giết chết đối phương cũng có thể làm đối phương trọng thương.

“Lạn nhi ta đến tìm ngươi đây”

Hành lang bóng người nhanh như bay đến Xà Lạn trước mặt, hắn kích động hô lên một tiếng, người đến chính là Diệp Thiên Hoành.

Sau khi nhận lệnh rời khỏi Diệp Thiên Hoành liền đi tìm Kiếm Sinh cùng Lạc Hà Đức sau đó ba người cùng nhau tìm kiếm Xà Lạn, cuối cùng hắn tìm đến Thiên Xà quốc đại lao.

Diệp Thiên Hoành để Kiếm Sinh cùng Lạc Hà Đức hai người đợi tại trọng ngục bên trên còn hắn thì đi vào đây, dù sao trọng ngục tầng cuối này cũng nổi danh là Thiên Xà quốc hung địa hắn sợ trong này có tiềm ẩn nguy cơ.

“Thiên Hoành”

Xà Lạn nghe được Diệp Thiên Hoành giọng nói, nàng không thể tin nhìn lấy bóng người kia, mà khi nhìn rõ Diệp Thiên Hoành khuôn mặt, nàng khóc.

Bao nhiêu năm qua, cho dù đối mặt vô số tra tấn nàng cũng không khóc một lần nhưng hôm nay nàng khóc, cái khóc này bao hàm mấy năm nay ủy khuất, bao hàm sự nhớ thương, sự lo lắng, bao hàm niềm vui khi gặp được người trong lòng,... tất cả cảm xúc không ngừng ngổn ngang trong là Xà Lạn, nàng muốn nói cái gì nhưng bản thân cái gì cũng không nói, cuối cùng chỉ có thể khóc.

Diệp Thiên Hoành nhanh chóng phá tan song sắt, hắn ôm lấy đang bị xích sắt quấn quanh Xà Lạn, không quan tâm dơ bẩn, không quan tâm xích sắt cứa vào da thịt, hắn cũng khóc, nhìn thấy người mình yêu sau bao nhiêu năm xa cách bị như vậy ai có thể kìm lòng được cơ chứ.

“Không sao, ta cả đã qua rồi, ta tới để đón nàng đi”

Diệp Thiên Hoành thủ thỉ nói, bao nhiêu năm nhớ thương, sự hối hận, tội lỗi khi không bảo vệ được người mình yêu cuối cũng được kết tinh trong mấy từ này.

Nghe vậy Xà Lạn khóc càng hớn lơn.