Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 357: Cùng tiểu linh thành thật (357)



Diệp Thần cõng lấy Tiểu Linh đã ngủ say trên vai mình đi lên trên Tuyết Sơn phái, Tuyết Sơn núi bên trên. Mọi người lúc này, đều là tập trung tại đại điện bên trong. Canh phòng vẫn như trước lỏng lẻo, Diệp Thần với mình thân pháp ra vào càng là chuyện đơn giản, không có gì đặc biệt cả.

“Tiểu Diệp về tới rồi sao?” Tiểu Linh tỉnh dạy từ giấc ngủ mở miệng hỏi. Nàng không nghĩ mình sẽ lại ngủ quên mất a.

“Ngươi là Linh Nhi hay Tiểu Linh?” Diệp Thần nhìn cô bạn gái đa nhân cách mở miệng hỏi.

“Ngươi đoán thử xem?” Tiểu Linh hóm hỉnh nói.

“Không cần đoán, chắc chắn là Tiểu Linh nha đầu ngươi.” Diệp Thần mới lười biếng đoán nói. Cái cách ăn nói này không phải là ngươi, ta mới thấy là lạ đó.

“A, không nghĩ lại bị ngươi đoán trúng.” Tiểu Linh nghiêng nghiêng cái đầu lè lưỡi nói.

“Tốt, đừng đùa nghịch. Nhìn một chút phòng của ngươi đều bị người ta phong tỏa rồi kìa.” Diệp Thần gõ nhẹ đầu của nàng chỉ tới Tuyết Linh căn phòng bị người trông coi nói.

“Còn không phải tại ngươi sao hả? Cho tông môn kiểm tra thân thể các đệ tử, lại loạn động. Họ không phải tìm đến Linh Nhi tính sổ thì làm gì chứ.” Tiêu Linh bĩu môi nói. Ngươi có thể lừa Linh Nhi nhưng muốn lừa đến nàng, có thể sao.

“Cái đó, ta không cố ý a. Nhất thời không kiềm chế được.” Diệp Thần gãi gãi đầu nói. Mấy lần bị khiêu khích, hắn nhịn đều nhịn đủ, nín đều sắp chết. Kiểm tra thân thể lúc, bọn họ nữ nhân từng cái lại trước mặt của hắn, không mặc quần áo, đi qua đi lại, sờ xoạng nhau. Hắn sao có thể nhịn chứ.

“Ngươi có phải hay không còn có cái gì giấu diếm ta đúng sao?” Tiểu Linh nhìn Diệp Thần nghi ngờ hỏi.

“Làm sao có thể a? Tuyệt đối sẽ không?” Diệp Thần đảm bảo nói.

“Có quỷ mới tin ngươi. Nói mau có cái chuyện gì xảy ra?” Tiểu Linh đánh gãy Diệp Thần phủ nhận lời nói nghiêm túc hỏi.

“Thực ra thì cũng có một số chuyện… nó là thế này…” Diệp Thần nghĩ đi nghĩ lại rốt cuộc vẫn quyết định là đem mọi chuyện mình làm kể cho Tiểu Linh đi.

Từ việc hắn biến mất đến Tuyết Nữ chuyện, hay ngủ Tuyết Cơ hắn đều thành thật khai báo đi ra hết sạch. Nói cho Tiểu Linh biết, đơn giản vì, nàng sẽ có thể bảo vệ tốt Linh Nhi a. Một khi hắn bất ngờ biến mất, nàng cũng có thể đem chuyện này giải.

“Mau nghĩ cách giải quyết nhanh đi a. Còn nữa, ngay cả Tuyết Cơ tỷ tỷ, ngươi còn đem nàng ngủ. Quả thực gan to bằng trời a. Dù sao cũng là ngươi chị vợ, ngươi cũng có thể dám đem nàng lần thứ nhất cho xong.” TIểu Linh liếc xéo một cái nói. Lần này thì tốt rồi. Ngủ nàng tỷ tỷ, chuyện này còn có thể giải quyết sao. Các đệ tử tông môn dù có muốn trả thù nàng, cũng sẽ không dám vì tương lai nàng sẽ đương thánh nữ môn phái, nhưng mà tỷ tỷ thì khác, nếu nàng thực sự giận lên có khi nào đem Linh Nhi cho đánh chết hay không vẫn là ẩn số.

“Thế nên hôm nay ta mới muốn đem ngươi cùng với tỷ tỷ đều muốn gả cho ta.” Diệp Thần tham lam nói.

“Ngươi quá tham lam rồi. Nhưng không có sao. Nếu như ngươi có thể đem tỷ tỷ trái tim băng giá làm tan thì cũng là chuyện tốt.” Tiểu Linh cũng thở dài mở miệng nói.

“Ta nhất định có thể làm được. Trên thế giới này không có nhiều chuyện mà bổn công tử làm không có được.” Diệp Thần thổi phồng nói.

“Tùy ngươi làm, nhưng đừng quên, nếu như ngươi không giải quyết được chuyện này. Tiểu Diệp đừng trách ta đem ngươi bán ra ngoài. Linh Nhi an toàn là trên nhất.” Tiểu Linh mắt nhắm mắt mở nói. Nàng không quan tâm hắn làm cái gì chuyện, chỉ cần không đối với Linh Nhi bất lợi là được rồi.

“Ta tất nhiên biết rõ.” Diệp Thần mở miệng đảm bảo nói.

“Vậy phi vụ Thánh Nữ ngươi tính thế nào hả? Đổi máu của tỷ tỷ cùng với ta, nếu như xảy ra ai đó phát hiện. Chúng ta liền xác định tốt.” Tiểu Linh lo lắng hỏi.

“Ta đã chuẩn bị sẵn con tốt thí rồi. Ngươi chỉ cần đem Băng Linh Cầu đưa cho Mộ Dung Hạ, hắn sẽ tưởng đó là cốt nhục của mình mà nuôi dưỡng. Còn ngươi có thể rời đi Tuyết Sơn phái, thoát ly môn phái chưởng khống.” Diệp Thần giảng giải mình kế hoạch nói.

“Theo như ngươi nói, ngươi từ tương lai đến đây?” Tiểu Linh nhìn Diệp Thẩn hỏi.

“Ngươi tin tưởng ta sao? Có (Phát hiện vật phẩm LỤM) lẽ ngươi nghĩ ta điên nhưng đó là sự thật.” Diệp Thần mở miệng nói.

“Ngươi sẽ rời khỏi đây? Phải đi sao?” Tiểu Linh hỏi vào chủ yếu vấn đề.

“Nơi này không có thuộc về ta. Ta phải đi…”

“Bao giờ?”

“Không biết nữa. Nhưng có lẽ không còn nhiều thời gian.”

“Vậy… ngươi sẽ yêu hai đứa con gái của ta, hãy nói thành thật với ta. Ở tương lai, chúng ta sẽ còn gặp mặt sao?” Tiểu Linh lên tiếng hỏi.

“Cái này…” Diệp Thần do dự không có trả lời.

“Thành thật nói với ta đi.” TIểu Linh nghiêm túc hỏi.

“Theo như Mộ Dung Lão Gia tử nói… ngươi đã bị Tuyết Sơn phái truy sát, chết mất xác tại Tuyết Sơn phái đỉnh núi bên trên.” Diệp Thần thành thật khai báo.

“Ta sẽ chết sao?” Tiểu Linh quay đầu nhìn Tuyết Sơn phái thở dài nói.

“Tiểu Linh ta sẽ không để chuyện đó xảy ra. Tin tưởng lấy ta.” Diệp Thần đảm bảo nói.

“Ngươi nói ta lấy gì tin tưởng chứ?” Tuyết Linh nhìn thẳng vào Diệp Thẩn hỏi.

“Ta…” Diệp Thần không có lên tiếng nói.

“Mặc dù biết rằng Linh Nhi có thể chết, ngươi vẫn muốn nàng rời đi Tuyết Sơn phái sao? Ta đã nói qua, ngươi có thể làm tất cả, nhưng đừng đem tính mạng nàng ra đánh cược.” Tiểu Linh thất vọng nhìn Diệp Thần nói.

“Ta xin lỗi.” Diệp Thần cúi đầu nói.

“Hiện tại, có lợi ích gì sao? Ngươi xin lỗi có tác PEHRs dụng?” Tiểu Linh tức giận nói.

“Vậy TIểu Linh ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ chứ hả? Ngươi nghĩ ta muốn đem mạng của Linh Nhi cùng ngươi ra cược một trận sao? Nếu như ta có thể chọn, ta thà để ta đem mạng mình ra cược còn tốt hơn.” Diệp Thần liền ngồi xuống trên nóc nhà thở dài tuyệt vọng nói.

Hắn chẳng thể làm cái gì cả. Cũng chẳng thay đổi được cái gì cả. Thứ hắn làm được bây giờ, chỉ có thể đảm bảo, tạo ra một chỗ dựa cho nàng mà thôi. Nếu Tuyết Linh không rời đi Tuyết Sơn phái, tương lai Tiên Nhi cùng Thiên Thiên cũng sẽ không tồn tại, mà không thời gian cũng sẽ đem Tuyết Linh xóa bỏ vì nhảy ra khỏi nó cai quản. Muốn dòng thời gian thừa nhận nàng các việc làm không ảnh hưởng đến tương lai dòng chảy. Vậy chỉ có cách lừa nó, đồng nghĩa, phải đem hai nàng ra cược một trận lớn mà thôi.

“Ta… xin lỗi. Là do ta quá tức giận rồi.” Tiểu Linh nhìn Diệp Thần như vậy tuyệt vọng lên tiếng xin lỗi nói. Số phận nay từ đầu đã đối với nàng trêu đùa rồi.

“Nhưng mà ngươi yên tâm. Ta nhất định có thể thay đổi tương lai.” Diệp Thần mở miệng hứa hẹn nói. Hắn còn một bản giao ước không phải sao? Tên khốn nạn áo trắng đó có thể khiến hắn tránh thoát ra dòng thời gian xóa bỏ. Như vậy hắn cũng có thể giúp Tuyết Linh tránh thoát. Theo lời hắn nói, họ sẽ còn gặp nhau, thì lúc đó mặc kệ có phải đánh đổi cái gì, hắn đều sẽ vì Tuyết Linh nguy hiểm mà đánh đổi.

“Ta tin ngươi. Không phải tên ngốc nào đó vừa nói. Trên thế giới này không có nhiều chuyện mà tên ngốc đó không làm được sao?” Tiểu Linh cũng gật đầu. Mặc dù trong lòng nàng lòng tin một chút cũng không có cả a. Tương lai là một thứ mờ mịt, tuy nói thiên định ngươi người đoạt, nhưng có mấy ai làm được đi.

“Ta sẽ không để ngươi phải hối hận. Nếu ngươi chết, ta cũng sẽ nhất định cứu lấy ngươi. Cho dù có phải trả bằng mạng sống của mình. Đi theo ta.” Diệp Thần cầm lấy tay nàng nói.

“Đi đâu?” Linh Nhi thắc mắc.

“Tất nhiên là muốn cưới ngươi rồi. Ở tương lai trên giấy tờ cũng xã hội xung quanh, ngươi đều sẽ là vợ của ta. Còn Mộ Dung Hạ cái này tốt thí, cũng sẽ không dám nói ngươi là Mộ Dung Gia người.” Diệp Thần bế lên nàng từ mái nhà nhẩy đi nói.

“Cảm ơn ngươi.” Tiểu Linh cảm động nói.

“Hôm nay không giống ngươi chút nào cả.” Diệp Thần nhìn nàng cười nói.

“Vậy sao… có lẽ đi.” Tiểu Linh lảng tránh nói. Hắn phải đi, như vậy nàng sẽ có thể tiếp tục tồn tại, nhưng mà không hiểu sao trong lòng lại thấy rất đau a. Liệu nàng có thể gặp lại hắn nữa không nhỉ? Nhưng nếu có gặp lại, liệu nàng có còn tồn tại hay không?

“Tiểu Diệp, cẩn thận một chút, sắp đi tới là đại điện, có rất nhiều người. Tốt nhất là lên vòng đi đường khác a.” Tiểu Linh nhìn phía trước, thấy Diệp Thần nhảy trên các mái nhà, liền lên tiếng nói. Hôm nay các môn phái sẽ đến đây thương lượng liên minh vấn đề.

“Đó chính là nơi ta muốn đến a. Không phải là tỷ tỷ của ngươi ở đó sao. Ngày hôm nay ta muốn lên núi cầu thân.” Diệp Thần cười nói. Sau đó hạ trên mái nhà ngồi xuống đâu.

“Thật nhiều môn phái các nơi đến đây a.” Tiểu Linh nhìn xung quanh nói.

“Ồ, bọn chúng là người các môn phái nào đâu?” Diệp Thần mở miệng hỏi. Hắn từng nghe Tuyết Cơ nói qua đến việc phải đi di tích cổ bên trong của một đại ma đầu mộ, xuất hiện rất nhiều kỳ bí. Có lẽ sẽ có cơ duyên nên các chưởng môn sẽ xuất thủ đi tới à. Lần này có lẽ sẽ là thập tử nhất sinh a. Nhưng Tuyết Sơn Phái nhất định muốn tham gia, nếu không sẽ bị thụt lại phía sau.

“Thật là kỳ lạ.” Tiểu Linh mở miệng nghi hoặc.

“Kỳ lạ?” Diệp Thần mở miệng tò mò hỏi. Thú thật, đây là lần đầu tiên hắn đối với các tông môn quen biết. Dù ở tương lai hắn cũng chưa thấy qua tông môn lần nào.

“Đúng vậy, Tuyết sơn phái từ khi sư phụ tạ thế đã một năm hơn, môn phái đã xuống dốc rất nhanh a. Tuy nói rằng môn phái này danh tiếng là nhất lưu môn phái nhưng thực lực chỉ là nhị lưu mà thôi. Tài nguyên của Tuyết Sơn phái rất nhiều, vậy nên mấy cái nhất lưu này đều luôn muốn ngăm ngoe. Nhìn bề ngoài Tuyết Sơn phái không có nguy cơ, nhưng bên trong chính là nội đấu, bên ngoài là kẻ khác món ăn. Tại môn phái này đề phòng môn phái kia, nên mới không dám động miếng thịt ngon này thôi. Nhưng lần này tập hợp ở đây muốn liên minh, thật sự khó hiểu.” Tiểu Linh mở miệng giải thích.

“Xem ra lần này mấy tên này đến, hảo ý thì ít mà ác ý thì nhiều đi.” Diệp Thần đánh giá mở miệng nói.

“Đúng vậy, ngươi xin xem, chúng chỉ là đại diện các phái tông môn mà đã có Cương Kinh đại viên mãn thực lực. Ngang với tỷ tỷ thực lực rồi. Môn phái không có Kiến đạo bất phôi cao thủ, thực sự khó khăn mà. Chắc chắn, chúng muốn đối với Tuyết Cơ tỷ tỷ đưa ra bất lợi yêu cầu nha. Tiểu Diệp, lần này trông chờ ở cả vào ngươi.” TIểu Linh đối với Diệp Thần bắn ra một tia ý cười nói. Nàng biết rất rõ, nam nhân trước mặt này, chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung sức mạnh của hắn:”Khủng Khiếp.”

“Cứ bao tại trên người của ta.” Diệp Thần không biết đang suy tính cái gì mở miệng cười nói.Di tích cổ lần này hắn muốn đi định a.