Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 60: Lại Một Tên Trang Bức



Hắn đi vòng quanh dược viện này. Nơi này rất lớn. Hắn đi vòng gần nửa ngày, ngay cả phân nửa cũng không có đi hết. Chỉ là trận pháp này thật sự có chút lợi hại. Đi lòng vòng đến bây giờ, cũng không phát hiện ra một nơi nào có thể ra tay được.

Không phải đâu?

Thời gian trôi qua mấy nghìn năm, có khi vạn năm, vậy mà trận pháp được vẫn không bị tổn hại.

Bắc Tiểu Lục chưa từ bỏ ý định. Hắn tiếp tục đi vòng quanh. Sau khi lại đi được một lúc, hắn kinh ngạc phát hiện, phía trước có một đám người đang tụ tập lại.

Thấy Bắc Tiểu Lục đi tới, mọi người lập tức cảnh giác, có vẻ như trong bộ hắc bào làm Bắc Tiểu Lục trông thần bí.

Bắc Tiểu Lục cũng không quan tâm bọn họ, dự định tiếp tục lên thăm dò. Bỗng có một người trong số đó lên tiếng:

“ Vị đạo hữu này, có hứng thú tham gia tổ đội với chúng tôi”

Bắc Tiểu Lục dừng lại, khẽ quay đâu nhìn, đây là một nam tử đại khái tầm hai mươi năm, tướng mạo bình thường.

Tên nam tử này thấy Bắc Tiểu Lục không nói chuyện, cũng không tức giận, tiếp tục hỏi :

“ Đạo hữu tu vi của ngươi thế nào?”

Làm gì vậy? Có người nào trực tiếp lại hỏi cảnh giới người khác như vậy?

Bắc Tiểu Lục suy nghĩ một chút, lại thoáng lộ ra một chút khí tức. Dù sao chiến lực của hắn sớm vượt xa cảnh giới, bị người khác biết được tu vi, căn bản không có vấn đề gì.

Khí tức này thuộc về Luyện Khí tầng chín, ít nhất là trung kỳ. Nam tử kia thoáng gật đầu, có vẻ như tu vi này cũng tạm ổn.

— QUẢNG CÁO —

“Tốt, tu vi như vậy cũng có thể.”

Hắn dừng một chút, nói:

“Ta là Tần Phàm, tu vi Luyện Khí viên mãn. Chúng ta đều không phải cùng một nhóm. Ngươi yên tâm. Chỉ là phát hiện nơi này kết giới có chút yếu hơn nơi khác, muốn mọi người tập trung sức lực phá thủng một lỗ hổng.”’

Bắc Tiểu Lục nhìn sang. Sử dụng thần thức quét qua, quả nhiên nơi đây có một chỗ kết giới yếu hơn chỗ khác.

Tần Phàm chân thành mời :

“ Đạo hữu cũng thấy rồi đó, suy nghĩ thế nào?”

Bắc Tiểu Lục gật đầu :” Được”

Hắn đi tới, cùng mọi người, liên thủ công kích chỗ kết giới này. Trận pháp ở đây là nơi yếu nhất, nhưng bọn họ công kích cũng nhất thời, chỉ tạo ra một lỗ hổng nhỏ, chưa đủ để cho người ta đi qua. Dù bọn họ có liên tục công kích, nhưng lỗ hổng này lại hoàn toàn không có dấu hiệu mở rộng.



“Cần phải có người nhiều hơn.”

Bọn họ vừa tiếp tục công kích, vừa nói.

Tin tưởng sẽ càng lúc càng có nhiều người chạy tới nơi này. Mở rộng lỗ hổng này chắc chắn chỉ là vấn đề thời gian.

Một lúc sau, quả nhiên lại có người đi qua.

Lần này là năm người, bốn nam một nữ. Đi đằng trước một nam, một nữ trẻ tuổi niên kỷ đại khái mười hai, mười ba. Ba người khác đi sau có chút trưởng thành niên kỷ đều ngoài hai mươi. Nhìn qua khá giống từ cùng một thế lực.

A?

Bắc Tiểu Lục phát hiện, ba gã nam tử đi đằng sau này, ngay từ lúc đầu hắn mới tiến vào đã nhìn thấy qua. Chẳng qua là lúc đó cũng không nhìn thấy, hai người thiếu nam, thiếu nữ kia.

Mà hai người nam nữ này...Bắc Tiểu Lục cảm thấy cũng không mạnh lắm.— QUẢNG CÁO —

“Bạch thiếu hiệp!”

Có người nhận ra lai lịch đám người này, lập tức tiến lên chào hỏi.

Mọi người vừa nghe, ánh mắt đều có chút chú ý hai người trẻ tuổi này. Sau khi được giới thiệu, thì mọi người cũng hiểu rõ, mấy người này đều xuất thân từ Cửu tinh thế lực. Bốn người nam tử là thuộc về Thiên Ma Môn, còn cô gái là đệ tử của Huyền Âm Các. Đặc biệt nam nữ trước mặt đều là thiên kiêu nổi danh của môn phái. Thiếu niên là Bạch Lăng, cô gái bên cạnh là Cốc Y, đều có bối cảnh trong môn phái. Không dễ trêu chọc.

Bạch Lăng mỉm cười, nhìn qua rất thân thiện, không có gì cao ngạo cả. Nhưng trên thực tế lại không có đáp lại lời người nào. Hiển nhiên hắn không để bất kỳ kẻ nào vào trong mắt. Cô gái tên Cốc Y thì mặt lạnh lùng, không để ý sắc mặt của ai, yên tĩnh ở một bên.

Không giống với Bạch Lăng, ba người đằng sau mỗi người đều kiêu ngạo vô cùng. Năm người đều là Luyện Khí viên mãn, nhưng biểu hiện của ba người lại rất khinh thường, ai cũng không để vào mắt.

Cũng quả thực không thể trách được. Ngày thường bên ngoài dựa vào thân phận đệ tử của môn phái chín sao, có thể nói đi ngang các thế lực bên dưới. Hiện tại đi ra ngoài cũng không biết thu liễm lại.

Sau khi được mọi người nịnh nọt một hồi, Bạch Lăng cuối cùng nói:

“Được rồi, các ngươi tránh ra. Để bản thiếu gia tới phá vỡ lỗ hổng này.”

“Được, trông cậy vào Bạch thiếu hiệp”

“ Hoàn toàn dựa vào ngài”

Tất cả mọi người đều phụ họa nói.

Bạch Lăng lúc này trên mặt, toát lên vô cùng ngạo nghễ, bước đến chỗ kết giới bị nứt ra, bắt đầu tích súc lực lượng.

Dù sao nơi đây cũng không phải là kẻ địch, hoàn toàn có thể điều chỉnh trạng thái của mình đến đỉnh phong, sau đó mới xuất thủ.

Bắc Tiểu Lục lại không coi trọng y. Bởi vì vừa rồi hắn cũng vận dụng năm phần thực lực. Tuy rằng hắn ẩn giấu thực lực bản thân, nhưng cho dù hắn toàn lực xuất thủ, cũng không dám chắc có thể lay chuyển, lại thêm nhiều người như vậy, tên này đây là đang tự đánh mặt mình hay sao.

Cho nên, trận pháp này cho dù nơi đây yếu nhất, cũng không phải một người có thể lay chuyển được.



Hắn không ngừng so sánh, tìm kiếm sơ hở trong đó, nhìn xem có thể hay không lấy Ngăn Tuyệt Trận áp chế một chút hay không.

A!

Bạch Lăng hét lớn một tiếng, đánh ra một đòn.

— QUẢNG CÁO —

Một đòn này thanh thế lớn. Tuy rằng Bạch Lăng còn không có sử dụng pháp khí, nhưng vẫn vô cùng khủng khiếp.

Ầm!

Một đòn này đánh vào trên kết giới, tạo nên từng tầng rung động. Nhưng bản thân kết giới lại không bị một chút tổn thất chút nào.

Xấu hổ, trần trụi mất mặt!

Trên mặt Bạch Lăng thoáng ửng đỏ. Vừa nãy bị người ta thổi phồng cao như vậy, ngay cả hắn cũng cho rằng một đòn, là có thể đánh phá trận pháp. Ai biết lại là một màn như vậy.

Tất cả mọi người không ai nói ra lời. Có vài người còn che miệng cười thầm. Nếu không phải e ngại Bạch Lăng bối cảnh, e rằng bọn họ đã ôm bụng cười rồi. Còn là thiên kiêu, đệ tử môn phái chín sao, con mẹ nó cũng chỉ là thùng rỗng kêu to.

“Ha hả, không có việc gì, không có việc gì. Trận pháp này cường độ rất mạnh. Cũng không thể trách Bạch thiếu hiệp được, chúng ta vẫn nên là liên hợp xuất thủ”.

Có người vội vàng đứng ra hòa giải.

“Đúng vậy. Có lẽ phải là tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong mới có khả năng phá vỡ.”

Bạch Lăng không nhịn được. Hắn lập tức tế ra một thanh phi kiếm, nhìn qua chắc là một pháp khí trung phẩm, một mực tích súc lực lượng.

Bắc Tiểu Lục một bên lạnh nhạt, hắn trong lòng thầm mắng :” Thằng ngu này quả nhiên bị kích thích lòng tự ái. Cơ mà không phải pháp khí trung phẩm, Luyện Khí đệ tử rất khó có được sao, hắn đã gặp không phải riêng một tên sở hữu rồi”.

Bắc Tiểu Lục y nguyên không biết rằng, sự thờ ơ, thần bí của hắn một mực bị cô gái tên là Cốc Y để ý tới. Nàng quả thật không để bọn người ở đây, nàng chính là còn một thân phận khác, phụ thân nàng chính là một vị thái thượng trưởng lão, Hóa Chân tầng sáu. Bối cảnh siêu việt Bạch Lăng. Bạch Lăng cũng chỉ là đệ tử của một vị trưởng lão Kiếp Biến tầng hai. Không thể so sánh, nếu như không phải đi một mình không yên tâm, nàng mới không thèm để ý sắc mặt tên Bạch Lăng.

Trong lúc đó Bạch Lăng bên này hét lớn một tiếng, lại đánh ra một đòn.

Ầm!

Uy lực một đòn này chí ít tăng lên gấp hai. Nhưng đánh vào trên kết giới vẫn không có hiệu quả gì.

Ầm ầm ầm.

Bạch Lăng liên tục xuất thủ đánh vào kết giới, nhưng kết quả lại không có bao nhiêu biến hóa.

Không ai nói nữa. Hiện tại bất kể nói cái gì cũng rất xấu hổ.