Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 104: Hồi Kết (1)



Thôn Thực Trùng đột kích thành công, nhưng cũng trả giá bằng một cánh tay. Nhưng Bắc Tiểu Lục xem ra, hắn mới là người không ổn, nhất là khi nhìn thấy Thôn Thực Trùng, cách tay lại mọc ra nguyên vẹn như cũ.

Nhìn qua thì có vẻ nó cũng tổn thương nguyên khí, nhưng lại không tổn hại căn cơ. Bắc Tiểu Lục ánh mắt khẽ đảo, suy nghĩ một vài phương án tiếp theo.

Thôn Thực Trùng gầm lên một tiếng, lao về phía Bắc Tiểu Lục, nó không cho Bắc Tiểu Lục thở dốc chút nào, công kích liên tục. Huyết Thủ một lần lại một lần tới, Thôn Thực Trùng điên cuồng tấn công.

Bắc Tiểu Lục mới thở dốc một cái, thân pháp liền biến ảo, xuất hiện một nơi khác, còn nơi hắn vừa đứng, mặt đất bị một Huyết Thủ chụp qua, lộ ra một hố sâu to.

Bắc Tiểu Lục trong lòng cảm thán, “Thứ này nếu đánh trúng người lúc này, không chết cũng bị lột một lớp da”. Cảm thán thì cảm thán nhưng hành động thì không chậm chạm chút nào, liên tục thoắt ẩn thoắt hiện mỗi chỗ.

Liên tục gần một giờ chiến đấu, thân pháp hắn gần như luôn sử dụng, nhiều lúc chạm tới cực hạn. Muốn dựa vào chiến đấu để đột phá viên mãn, nào có dễ như vậy, nhưng hắn đã có thể cảm nhận tiến bộ hơn, linh động hơn, dù chỉ tăng một chút.

Nhưng đôi khi chỉ cần như vậy, đã có đủ khả năng để xoay sở rất nhiều tình huống, giống như vừa nãy, tâm trí hắn chưa phản ứng, theo bản năng liền đã tránh khỏi.

Không bao lâu bọn họ liền xuất hiện tại một nơi lạ lẫm, nơi đây hai ngọn núi cao vạn trượng, ở giữa hai ngọn núi là một Thâm Uyên sâu không thấy đáy, tràn ngậm khí tức hắc ám.

“Đây là?”

Bắc Tiểu Lục phát hiện nơi đây không bình thường, thần thức vừa mới tại biên giới quan sát thoáng qua. Bên dưới vực thẳm kia tối đen như mực, hơn nữa còn thỉnh thoảng có những trận cuồng phong lạnh lẽo.

Thu hồi thần thức, Bắc Tiểu Lục biết không thể tiếp tục chạy phía trước, một quyền đập thẳng vào người Thôn Thực Trùng, lợi dụng cơ hội kéo dài khoảng cách.

Thôn Thực Trùng bất ngờ bị một quyền hơi lui khụng lại về sau, liền há miệng gầm lên một tiếng, nhảy lên trên không trung, chiếc đuôi to đằng sau liền xoay tròn, tạo thành một mũi khoan sắc bén.

Xèn xèn!

Âm thanh vang động trên không trung, Thôn Thực Trung liền lao mạnh như mũi khoan thần về phía Bắc Tiểu Lục. Bắc Tiểu Lục hơi ngạc nhiên, “ Còn có thể chơi như vậy sao?”.

Bắc Tiểu Lục hơi động, trong tay liền xuất hiện một vài tấm phù lục, đầu tiên dán một tấm “Kim Giáp Phù”.
— QUẢNG CÁO —


“Kim Giáp Phù” luyện chế rất khó, phải là tông sư chế phù mới có thể chế được. Hơn nữa, người chế ra được phù này, đòi hỏi cảnh giới cũng phải cao. Ít nhất phải là tiền bối Kim Đan Kỳ trở lên, mới làm được.


Mà “Kim Giáp Phù” chỉ có công dụng duy nhất là phòng ngự. Khi dán lên người, nó cũng có thể chịu được một kích toàn lực của cao thủ Trúc Cơ Hậu Kỳ. Nếu phẩm chất của “Kim Giáp Phù” mà là thượng phẩm, thì cũng có thể chịu được một kích toàn lực của cao thủ Trúc Cơ Viên Mãn. Còn đạt tới cực phẩm thì hoàn toàn chịu được, một đòn toàn lực của Kim Đan Sơ Kỳ.


Chỗ tốt là như vậy, cho nên giá cả của nó cũng không phải là thấp. Đối với cao thủ Trúc Cơ Kỳ trở xuống, nó chính là một bảo bối vô giá, có thể bảo vệ tính mạng những lúc cần thiết.

Nhưng nhược điểm của nó rất rõ ràng, chỉ có thể dùng một lần mà thôi

Chênh lệch giữa cả hai còn đó, tự nhiên Bắc Tiểu Lục cũng biết trận chiến này gian nan tới cỡ nào.

Tay chộp một cái, một tấm Đan Lâm Ngự giáp phù xuất hiện trong tay hắn. Bắc Tiểu Lục không chút do dự, trực tiếp thúc dục Đan Lâm ngự giáp phù này.

Lực lượng phù lục cường đại lập tức rót vào toàn thân Bắc Tiểu Lục. Các loại phù văn kỳ quái giống như nòng nọc, tản ra ánh sáng chói mắt quanh thân Bắc Tiểu Lục.

Đan Lâm Ngự giáp phù này, là lần đầu Bắc Tiểu Lục lấy ra sử dụng.

Dưới Đan Lâm Ngự giáp phù gia trì, lực phòng ngự của Bắc Tiểu Lục lập tức tăng lên cấp độ Kim Đan trung kỳ, chỉ là thời gian của Đan Lâm ngự giáp phù chỉ có tối đa mười năm phút.

Cũng may Đan Lâm Ngự Giáp phù có thể liên tục sử dụng.

Đan Lâm Ngự Giáp phù này, hắn có tất cả năm lần sử dụng, muốn chống đỡ đến khi Thôn Thực Trùng, tuyệt đối không thành vấn đề.

Quan trọng nhất chính là, Bắc Tiểu Lục tu luyện Cửu Lôi Luyện Thể Quyết, cảnh giới thân thể hắn miễn cưỡng sử dụng được một lần. Dùng một tấm Đan Lâm Ngự Giáp phù liên tục, hắn không chắc bản thân có thể chịu đựng được.

Điểm này cũng là điểm khác biệt, nếu như hắn bước vào Trúc Cơ hắn liền có thể liên tục, sử dụng phù lục này.
— QUẢNG CÁO —


Hắn lúc này vẫn chỉ là Luyện Khí kỳ, nhưng đã bước vào cảnh giới luyện thể, Cốt Cảnh. Hoàn toàn có thể liều mạng sử dụng được hai lần.

Kim Giáp Phù, chỉ là đạo phòng tuyến thứ nhất của hắn.

Mà Đan Lâm Ngự Giáp phù chỉ là đạo phòng tuyến thứ hai mà thôi.

Còn có đạo thứ ba. Bắc Tiểu Lục lén vận dụng thủ quyết, tròng lúc chiến đấu ta không ngừng ném trận kỳ, từng đường vân trận pháp bỗng nhiên lấy Bắc Tiểu Lục làm trung tâm, nhanh chóng lan tràn.

Thôn Thực Trùng vẫn không dừng lại, dường như nó không hề cảm nhận biến cố ở xung quanh mình.

Trận pháp được khởi động.


Bát Hoang Bàn Thạch trận.

Trận pháp này thuần túy là một trận pháp phòng ngự, nghĩa như tên, trận pháp khởi động, bốn phương tám hướng đều giống như bàn thạch, không thể phá vỡ.

Trận pháp này không tính là trận pháp công kích gì. Nhưng mà lực phòng ngự lại kinh người. Một khi thi triển ra, cho dù đối thủ cường đại hơn mình gấp bội cũng rất khó công phá.

Nhưng mà bát hoang bàn thạch trận này bởi vì lực phòng ngự mạnh, cho nên tiêu hao vô cùng lớn.

Trước khi Bắc Tiểu Lục xuất chiến, đã sớm mô phỏng trận pháp này rất nhiều lần trong thần thức. Bát hoang bàn thạch trận này, trong thập đại trận pháp của Bắc tộc chi địa, tuyệt đối không phải là trận pháp lợi hại nhất. Nhưng tuyệt đối là một trong những trận pháp tiêu hao lớn nhất.

Trận pháp này là trận pháp thuộc tính thổ, đối với linh thạch phẩm chất tiêu hao vô cùng lớn.

Cũng may số lượng linh thạch dự trữ của Bắc Tiểu Lục vô cùng kinh người. Chỉ là một trận pháp, hắn còn bỏ ra được.
— QUẢNG CÁO —


Trận bàn khởi động, Bát Hoang Bàn thạch trận lập tức khởi động. Bốn phía Bắc Tiểu Lục lập tức xuất hiện một vầng sáng nhàn nhạt, như ẩn như hiện, giống như là một bức tường thành xuất hiện trên lôi đài, cho thấy quyết tâm của Bắc Tiểu Lục trong trận chiến này.

Bắc Tiểu Lục đứng ở giữa trận pháp, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía Thôn Thực Trùng, không có một chút sợ hãi nào.

Ngay khi Bắc Tiểu Lục bố trí xong trận pháp, kích thức nhất của Thôn Thực Trùng cũng tới.

Khoan Thần mạnh mẽ, quấy nát hư không.

Đồng thời cả hư không trên bỗng nhiên vặn vẹo một cách cổ quái. Sau một khắc, chiếc đuôi khoan của Thôn Thực Trùng, cường đại nện vào trước mặt Bắc Tiểu Lục.

Phanh.

Chiếc đuôi cường đại tạo thành vô số vòng xoáy linh lực hỗn loạn trong hư không, tạo thành từng thanh âm chói tai.


Chỉ là công kích của Thôn Thực Trùng, lực lượng này giống như đánh vào trên bức tường kín, trong hư không như ẩn như hiện có một bức tường bằng không khí, trực tiếp chống đỡ uy lực của một quyền này.

Trừ việc quang mang màu vàng nhạt kia có chút gợn sóng ra, bức tường vô hình này không ngờ lại không tổn hao gì, ngay cả một chút khe nứt cũng không có.


Cho dù chỉ là một kích, nhưng mà lực trùng kích sinh ra, cũng khiến người ta chấn động. Nhưng dù cường đại như vậy, không ngờ lại không thể làm dao động phòng ngự của bức tường, trong lúc nhất thời Thôn Thực Trùng kinh ngạc, hô hấp bắt đầu dồn dập.