Thánh Đường

Chương 382: Thiên Long Bất Tử Thành



"Long tinh?" Vương Mãnh nhìn vật trong tay, óng ánh long lanh, tựa hồ có gì đó lưu chuyển, nhưng không khí tức gì.

Mặc Thần gõ nõ điếu "Nếu là hai mươi năm trước, ta nhất định không tiếc giá nào chém giết cướp đoạt, vì Long tinh là đồ vật Long tộc chỉ cho bằng hữu, Cự Long đối với bảo vật có trời sinh mẫn cảm, Long Tộc càng là vương giả trong đó, theo ta được biết, trong lịch sử, người đạt được Long tinh không đến mười, mà mười người này hầu như đều cường đại nhất trong ngàn năm qua, cho nên ngươi nên thu lại a."

Mặc Thần cười cười, trong tươi cười có vô hạn cảm khái, một khối thịt nướng đổi một miếng Long tinh, Long tinh này là dễ lấy nhất trong lịch sử rồi, kỳ thật thì Mặc Thần để ý chính là câu kia của Đồ Mục "Ngươi là cái gì", nói cách khác dù là quý tộc trong long tộc cũng không cách nào nhìn thấu Vương Mãnh.

Chẳng lẽ trên người tiểu tử này cất giấu vận mệnh?

Vương Mãnh đem Long tinh đặt vào trong Mệnh Hải chính mình, Long tinh cũng không có phản ứng gì, Mệnh Hải cũng rất bình thường.

"Chúng ta cũng lên đường đi, lần này khẳng định có đại náo nhiệt để nhìn."

Trong mắt Mặc Thần dấy lên hào quang, trong khắc cuối cùng của sinh mệnh, hắn còn truy cầu cái gì đây?

Tu Chân Học Viện.

Khổng Tước Minh Vương Lăng Phỉ vừa mới chấm dứt tu luyện, tiếng bước chân vang lên, đối phương còn vô cùng ưu nhã gõ cửa, Lăng Phỉ nhíu mày.

Cửa mở, một người trẻ tuổi mỉm cười đi đến.

"Đã lâu không gặp, Lăng Phỉ tỷ tỷ luôn cố gắng như vậy."

Người này dĩ nhiên là đã đến Tu Chân Học Viện liền mai danh ẩn tích Lâm Tĩnh Hạo!

"Ngươi. . . làm sao tới nơi này." Lăng Phỉ thản nhiên nói.

"Ha ha, Lăng Phỉ tỷ tỷ không cần chấp hành nhiệm vụ mà Thánh nữ tỷ tỷ nhắn nhủ, thế nhưng trong khoảng thời gian này ta chạy đi chạy lại hơn ba mươi tiểu thiên giới, bất quá cuối cùng ta cảm thấy vẫn nên đến Tứ Phương Tiểu Thiên Giới.

Lâm Tĩnh Hạo cười nói, mà đệ tử Tứ Phương Tiểu Thiên Giới ở ngay học viện Tinh Quang thành.

"Ah, chuyện gì mà có thể lao động đại giá của ngươi chứ."

"Ha ha, Thánh nữ tỷ tỷ nói, có thánh thể ra đời, cho nên ta phải hao lực đi tìm."

"Ngươi là Cửu Diệu Thanh Long Thể, xác thực thích hợp làm sự tình này mà, bất quá trong vài năm này không người nào có được thánh thể thể chất . . . . thánh nữ điện hạ nói thánh thể là?"

Lâm Tĩnh Hạo mỉm cười "Siêu cấp ngưu bức, trong truyền thuyết Thánh Quang Ma Thần Thể, là thánh thể được cân nhắc là khó khăn nhất, tồn tại không ổn định nhất."

"Ngươi xác định, hắn sẽ xuất hiện ở chỗ này?"

"Đương nhiên. . . Không xác định, tỷ tỷ không nghĩ như vậy."

Tiểu tử này đối với Lăng Phỉ tương đối đau đầu, "Có gì cứ nói, đừng vòng vo tam quốc nữa, có phải hay không điện hạ phân phó gì đó!"

"Không phải chứ Lăng Phỉ tỷ tỷ, ngươi cũng nói như vậy, ta quá thương tâm."

Lâm Tĩnh Hạo vẻ mặt ủy khuất, nhưng nhìn đến ánh mắt hung ác của Lăng Phỉ, "Được rồi, được rồi các ngươi đều khi dễ ta, Long huyệt muốn mở ra, Thánh nữ tỷ tỷ nói, có nhân tố bất ổn xuất hiện, có đại hung hiện ra, nhưng ngươi cũng biết, chúng ta cũng không ngăn được những...môn phái kia nổi giận, cho nên, chúng ta phải đi một chuyến."

"Ngươi cùng Lữ viện trưởng nói sao?"

"Ai nói cùng hắn, mỗi lần nhìn thấy hắn ta thực muốn la lớn, hắn thật lắm điều, bất quá Lữ viện trưởng sợ là đã sớm biết."

Lâm Tĩnh Hạo vô cùng tiêu sái lắc đầu.

Đợi Lâm Tĩnh Hạo đi rồi, Lăng Phỉ lằng lặng nhìn bầu trời, lại một Thánh Tượng xuất hiện ư, thật sự là một thời đại hỗn loạn, Thánh Quang Ma Thần Thể cũng xuất thế. . .

Có lẽ không nên miệt mài theo đuổi vấn đề, Long huyệt mở ra, xem ra lại có Cự Long muốn qua đời rồi, người mạnh như thế vẫn như cũ không né tránh được Luân Hồi, mặc dù Cự Long có tuổi thọ kéo dài cùng lực lượng vĩ đại, đối với Tu Chân giả mà nói, thành tiên thành thần có lẽ là mộng tưởng, nhưng khát vọng lớn nhất là được trường sinh.

Cự Long phần mộ, trăm năm khó gặp, cơ hội như vậy Lăng Phỉ không muốn bỏ qua.

Lâm Tĩnh Hạo có Cửu Diệu Thanh Long Thánh Tượng ở trong Long huyệt sẽ chiếm ưu thế lớn.

Khóe miệng Lăng Phỉ nổi lên chút mỉm cười, cuối cùng đã cảm thấy có chút thú vị.

Thái Âm tông, một tử bào tu sĩ chặn đường Tiểu Chanh tử.

"Công Chúa Điện Hạ, ngài không thể xuống núi a...."

"Bỏ đi, bỏ đi, hết thảy bỏ đi, ta muốn đi tìm gia gia!"

Tiểu Chanh nổi giận, nơi đây một điểm cũng không có để chơi, nàng không muốn sống ở chỗ này.

Những tu sĩ này đánh không hoàn thủ, mắng không nói lại, Tiểu Chanh cũng không cách nào xuống núi.

Tức giận Tiểu Chanh nước mắt lưng tròng.

"Ai đang khi dễ tiểu công chúa của chúng ta đấy...."

"Tham kiến giáo chủ đại nhân."

"Tam gia gia, bọn họ đều là người xấu, không cho Tiểu Chanh đi tìm đại gia gia cùng Đại ca ca."

Tiểu Chanh lập tức khóc lên, đệ tử hai mặt nhìn nhau, Thái Âm tông tông chủ mỉm cười, "Đến đây, cùng Tam gia gia đi."

Tiểu Chanh mặc dù thích giận, thế nhưng khi gặp được Thái Âm tông tông chủ thì thu liễm lại.

"Tiểu Chanh, đại gia gia ngươi đã ở bên ngươi đã nhiều năm như vậy, hắn còn có chuyện của mình, Tiểu Chanh không phải đã nói là muốn hảo hảo tu luyện, để cho đại gia gia ngươi kiêu ngạo vì ngươi ư, chẳng lẽ mới vài ngày đã buông tha rồi, như thế là nói Tiểu Chanh nhà ta không giữ lời hứa a?"

"Người ta không phải không giữ lời hứa, những thứ kia đều tốt cả, nhưng người ta chỉ muốn đại gia gia, nhưng cảm giác ngươi cùng hắn không giống nhau”.

Tiểu Chanh ủy khuất nói.

Thái Âm tông tông chủ sững sờ, một Đại viên mãn sắp tọa hóa, không phải người nào cũng có thể nhìn ra được, chỉ có thể nói tiểu nha đầu này thiên phú quá tốt, những năm gần đây, có khả năng là Mặc Thần yên lặng dùng hết thiên tài địa bảo trên người nàng.

"Tiểu Chanh, mỗi người đều có cuộc sống và trách nhiệm của riêng mình, ngươi muốn mình cao hứng, lại không cho đại gia gia ngươi cao hứng hả?"

Thái Âm tông tông chủ nói ra.

"Đương nhiên là muốn cho đại gia gia cao hứng."

Thái Âm tông tông chủ sờ lên đầu Tiểu Chanh , "Vậy thì ngươi càng phải cố gắng, đừng làm cho hắn thất vọng, nếu ngươi cảm thấy tu luyện dễ dàng, đó là bởi ngươi yêu cầu quá thấp."

"Tiểu Chanh biết sai rồi, ta nhất định sẽ cố gắng, đến lúc đó để cho đại gia gia chấn động, ta cũng phải bảo vệ Đại ca ca không bị người khác khi phụ sỉ nhục!"

Tiểu hài tử phiền não tới cũng nhanh màđi cũng nhanh, Tiểu Chanh càng cảm thấy càng có đạo lý, lúc trước Đại ca ca bị người ta đánh thật thê thảm vì vậy nàng phải biến cường, như vậy mới có thể bảo vệ Đại ca ca không bị khi phụ sỉ nhục.

"Ha ha, biết vậy là tốt, xem ra trụ cột tu luyện của ngươi rất không sai, từ hôm nay phải đi Thái Âm Huyền Minh động tu hành, bất quá chỗ đó rất khổ đấy, Tiểu Chanh có dũng khí hay chưa à?"

Thái Âm tông tông chủ cười nói.

"Tam gia gia yên tâm, tuyệt đối không thành vấn đề!"

Tiểu Chanh vung vẩy nắm tay nhỏ, nàng thế nhưng cái gì cũng không sợ.

Thái Âm tông tông chủ gật gật đầu, nhìn Tiểu Chanh cảm thán, thời gian Mặc sư huynh rốt cục vẫn phải tới, mà Thái Âm giáo cũng tổn thất một tuyệt đỉnh cao thủ.

"Khởi bẩm giáo chủ Long huyệt hấp dẫn các cao thủ tiến về trước, cơ hội như vậy rất khó được, chẳng lẽ chúng ta thật sự. . ."

"Nếu như Đại sư huynh nói có tính toán, chúng ta sẽ không tham gia náo nhiệt."

Cao thủ đại viên mãn tiếp cận thời kì tọa hóa, cũng là lúc linh tính mạnh nhất, có thể sư huynh đã cảm nhận được gì đó.

Tông phái đau đầu nhất là hai chuyện, một là đệ tử y bát truyền thường, một là tuyệt đỉnh cao thủ sắp ngã xuống.

Tiểu Chanh là Thái Âm thể hiếm thấy tương lai tất nhiên sẽ tu thành thánh tượng, cũng là hy vọng của Thái Âm tông.

Vương Mãnh cùng Mặc Thần đã đến Thiên Long Bất Tử Thành, lúc này Thiên Long Bất Tử Thành tiếng người huyên náo, tu chân giả đến từ tất cả môn phái làm nơi đây xôn xao, đôi khi lại tham gia náo nhiệt, có rất nhiều người đến đơn sơ cũng có rất nhiều người chính thức đến tìm Long mộ.

Mặc Thần cùng Vương Mãnh một già một trẻ bình thường đến, hai người một đường màn trời chiếu đất, cùng những người... sử dụng xe Linh Thú xa hoa, phi toa khổng lồ thì không cách nào có thể so sánh được.

"Từ trước đến nay người tham gia náo nhiệt tại Long mộ thật không ít a...."

Vương Mãnh liếm liếm bờ môi, không thể không nói hắn ưa thích náo nhiệt.

"Ha ha, không biết là có bao nhiêu người có thể còn sống trở về."

"Lão Mặ, ngươi cảm thấy người Cực Đạo Minh sẽ đến không?"

"Yên tâm, Tinh Minh cùng Cực Đạo Minh đều sẽ không bỏ qua chuyện này, tiểu tử ngươi định ở đây bước ra ngoài sáng ư?" Mặc Thần hút một hơi thuốc liếc mắt nhìn Vương Mãnh.

"Hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, việc ta không chết sớm muộn gì cũng sẽ bị Cực Đạo Minh phát hiện, hơn nữa Tinh hoàn cũng đã bị hủy, ta cũng trở về Tu Chân Học Viện không được, không thể làm liên lụy những người khác, chỉ có điều hiện giờ phải liên lụy ngươi rồi."

"Ha ha, một người sắp chết như ta còn sợ cái gì, yên tâm đi, ngươi đã muốn náo ta sẽ theo ngươi ồn ào."

Mặc Thần cười nói.

"Xem ra ngươi đối với ta rất có lòng tin, nói không chừng ta trực tiếp chết ở trong Long huyệt là xong hết mọi chuyện." Vương Mãnh nhún nhún vai.

"Lão nhân gia ta rất biết nhìn người, tiểu tử ngươi không giống như quỷ đoản mệnh, nói không chừng sống còn lâu hơn ta, đi nào, mấy ngày nay không có ăn bữa nào ngon, hôm nay lão nhân gia ta mời khách."

"Vốn là lão mời khách a..., ta một kẻ nghèo hàn,trên người không có đồng nào."

"Ngươi….tiểu tử ngươi đúng là không khách khí."

Một già một trẻ, một sắp chết, một đi vào tử địa, lại vô cùng tiêu sái.

Dưới mặt đất ở ngũ hành hoang mạc không gian nơi Thiên Cơ môn đóng quân.

"Chúc mừng điện hạ, Thánh Tượng đã hoàn toàn ổn định, hơn nữa tương đối hoàn mỹ!"

Trưởng lão Thiên Cơ môn Từ thượng nhân cung kính nói.

Minh Nhân thân mặc bạch y trường bào, đây là yêu cầu của hắn, hắn ưa thích đơn giản, Cực Đạo Minh chẳng những chuẩn bị tài nguyên sung túc, Thiên Cơ môn trên phương diện củng cố Thánh Tượng tương đối có tạo nghệ, hơn nữa bọn hắn rất hiểu rõ Thánh Quang Ma Thần Thể, để cho Minh Nhân làm chơi ăn thật, nắm giữ lực lượng rõ ràng hơn.

Cho dù đây chẳng qua là dệt hoa trên gấm mà thôi!

"Những chuyện khác đều xử lý tốt chưa?" Minh Nhân nhìn tấm gương nói ra.

Đã thực hiện theo phân phó của ngài." Nói thật, trong Cực Đạo Minh người lòng dạ độc ác không ít, nhưng kiến thức phong cách làm việc của Thánh Quang Ma Thần thể thì có chút không rét mà run.

Người tu hành lần này, ngoại trừ Mã Điềm Nhi, toàn bộ đều chết hết, vô luận là sau lưng có môn phái gì.

Nguyên nhân rất đơn giản, Minh Nhân muốn trở lại Tu Chân Học Viện, vì ở trong Cực Đạo Minh không có tính khiêu chiến.

Nhưng nếu như ngươi nói hắn lòng dạ độc ác, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại lưu Mã Điềm Nhi, đó là sơ hở thật lớn, mặc dù sử dụng phong ấn thuật phong ấn trí nhớ lại, nhưng dù sao cũng là hậu hoạn....

Ưa thích?

Từ Minh Nhân bọn hắn không có cảm giác được, bằng hữu môn phái?

Đây càng là vô nghĩa, Thiên Cơ môn điều tra vô cùng thấu triệt, Minh Nhân thật ra người Vạn Ma Giáo, đương nhiên Vạn Ma Giáo cũng không xứng có được thánh thể, nếu Minh Nhân cần, diệt Vạn Ma Giáo cũng có thể, môn phái chỉ có một Đại viên mãn đối với Cực Đạo Minh thì không làm đc chuyện gì.

Nhưng đây là Thánh Quang Ma Thần Thể, vĩnh viễn không ai biết rõ hắn đang suy nghĩ gì.